hợp đồng dưới ánh đèn cao ốc

Chương 2: Bản Giao Kèo Không Cảm Xúc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

An Chi giữ cây bút máy Montblanc nặng trịch trong tay, nhưng ngón tay cô lạnh cóng và run rẩy. Cô không nhìn vào Lãnh Hạo, chỉ nhìn chằm chằm vào tiêu đề hợp đồng được in đậm và trang trọng: Hợp Đồng Hôn Nhân Tạm Thời - Kế Hoạch Bắt Buộc.

Penthouse Sky View yên tĩnh đến mức cô có thể nghe thấy tiếng nhạc Jazz cổ điển đang phát ra từ hệ thống âm thanh vòm. Mùi rượu vang đỏ, mùi gỗ tuyết tùng và mùi bạc hà lạnh lẽo từ cơ thể Lãnh Hạo hòa quyện, tạo nên một không gian vừa xa hoa vừa ngột ngạt.

"Đừng lãng phí thời gian của tôi," Lãnh Hạo nói, giọng anh ta không mang vẻ ép buộc, mà là sự kiên nhẫn tối thiểu của một kẻ có địa vị cao chờ đợi một người cấp dưới. "Cô là người thông minh, An Chi. Tôi ghét phải lặp lại. Đọc đi."

An Chi biết anh ta đúng. Cô đã không còn thời gian để khóc than hay do dự. Nửa tỷ đồng phí bệnh viện và cơn thịnh nộ sắp tới của đám cho vay nặng lãi là hai ngọn núi đang đè sập cuộc đời cô.

Cô đặt bút xuống, dùng ý chí sắt đá gạt bỏ sự tuyệt vọng, và bắt đầu đọc. Cô không còn là An Chi của gia đình nữa. Bây giờ, cô là Thư ký An, người chuyên nghiệp nhất tại Lãnh Thị, đang xem xét bản hợp đồng quan trọng nhất đời mình.

Điều Khoản 1: Mục đích và Thời hạn.

Mục đích: Thiết lập mối quan hệ hôn nhân hợp pháp (trên giấy tờ) và công khai trước công chúng nhằm đảm bảo lợi ích kinh doanh của Bên A (Lãnh Hạo) và giải quyết các vấn đề tài chính cá nhân của Bên B (An Chi).

Thời hạn: 6 tháng, bắt đầu từ ngày ký. Hợp đồng sẽ tự động chấm dứt vào 00:00 ngày kết thúc mà không cần thông báo trước.

An Chi nhíu mày. Sáu tháng. Quá nhanh, nhưng cũng quá dài. Đủ để cô cứu vãn cuộc sống, nhưng cũng đủ để cô chôn vùi cảm xúc.

Điều Khoản 2: Quyền lợi và Trách nhiệm Công khai.

Bên B (An Chi) phải đảm nhận vai trò Nữ Chủ Tịch hoàn hảo. Bao gồm việc tham dự tất cả các sự kiện xã giao được yêu cầu, duy trì vẻ ngoài thân mật và đồng điệu với Bên A, và tuân thủ nghiêm ngặt mọi quy tắc về trang phục, giao tiếp và hành xử do Bên A đề ra.

Bên A (Lãnh Hạo) có trách nhiệm cung cấp cho Bên B tất cả các phương tiện cần thiết để thực hiện vai trò này, bao gồm thẻ tín dụng không giới hạn (chỉ sử dụng cho chi phí công khai và hình ảnh), xe hơi, tài xế riêng và nhân viên bảo vệ 24/7.

Lãnh Hạo ngước ly rượu lên, nhấp một ngụm. Anh ta nhìn vẻ mặt chuyên chú của cô, như thể đang xem xét một món đồ có giá trị.

"Phần này đơn giản. Cô là một thư ký giỏi, cô hiểu cách đóng vai người quyền lực."

Điều Khoản 3: Ranh giới Cá nhân (Điều khoản Cốt lõi).

Đây là điều khoản quan trọng nhất, nơi An Chi cảm thấy sự lạnh lẽo của anh ta thấm vào từng con chữ.

Mối quan hệ này hoàn toàn không có cảm xúc, không có sự ràng buộc cá nhân hay tình cảm lãng mạn. Cả hai bên đều không được phép nảy sinh hoặc bộc lộ bất kỳ cảm xúc lãng mạn hay sở hữu nào vượt quá giới hạn hợp đồng.

Chỗ ở: Bên B sẽ chuyển đến Penthouse Sky View (thuộc sở hữu của Bên A). Tuy nhiên, hai bên sẽ sử dụng phòng ngủ hoàn toàn riêng biệt. Mọi tiếp xúc thân thể công khai chỉ mang tính chất minh họa và không được kéo dài hay lặp lại trong không gian riêng.

Bí mật: Tuyệt đối giữ kín bản chất hợp đồng này. Bất kỳ sự rò rỉ nào sẽ dẫn đến chấm dứt ngay lập tức.

An Chi đọc đến đoạn này, đôi mắt cô hơi nhòa đi. Lãnh Hạo đã dọn đường sẵn, không chừa cho cô một chút mơ mộng nào. Anh ta muốn một diễn viên đóng thế, không phải một người vợ.

"Tôi... Tôi hiểu, Tổng tài," cô khẽ nói.

Lãnh Hạo đặt ly rượu xuống, tạo ra một tiếng "cách" sắc gọn. "Đừng gọi tôi là Tổng tài ở đây, An Chi. Trong sáu tháng, cô là người phụ nữ của tôi, là Chủ Tịch Lãnh Thị. Gọi tôi là Lãnh Hạo, hoặc nếu công khai, gọi là Anh."

"Lãnh Hạo," An Chi lặp lại, cố gắng làm quen với cái tên không có danh xưng. Nó nghe thật lạ lẫm và thân mật một cách giả tạo.

Điều Khoản 4: Bồi Thường Tài Chính và Bảo Hiểm.

Đây là đoạn cô chờ đợi. Nó chiếm gần như toàn bộ trang thứ tư của bản hợp đồng.

Bên A cam kết thanh toán một khoản tiền bồi thường cố định một lần là Mười Tỷ Đồng (10,000,000,000 VND) cho Bên B ngay sau khi hợp đồng được ký kết.

Khoản tiền này sẽ được Bên B sử dụng tùy ý để giải quyết các vấn đề nợ nần và chăm sóc sức khỏe cho người thân (bao gồm chi phí bệnh viện).

Sau khi chấm dứt hợp đồng, Bên B sẽ nhận thêm một khoản tiền là Năm Tỷ Đồng (5,000,000,000 VND) như một khoản bồi thường danh dự và đảm bảo cuộc sống độc lập.

Mười tỷ. Mười lăm tỷ. Con số này lớn đến mức khiến đầu óc An Chi quay cuồng. Nó không chỉ xóa sạch nợ nần mà còn đảm bảo cuộc sống sung túc cho gia đình cô trong nhiều năm. Nó là cánh cửa dẫn đến tự do mà cô hằng khao khát.

"Con số này... quá lớn," An Chi ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghi hoặc.

"Cô xứng đáng với nó," Lãnh Hạo đáp lại một cách vô cảm. "Cô vừa cứu Project Titan trị giá hàng tỷ đô la. Hơn nữa, cô sẽ phải hy sinh sáu tháng cuộc đời mình để đối phó với mẹ tôi, gia tộc tôi và đám phóng viên. Cô không chỉ là thư ký. Cô là lá chắn của tôi."

Anh ta dừng lại, khuôn mặt anh ta hơi tối sầm.

"Và, tôi muốn chắc chắn rằng cô không bao giờ có động lực để phản bội tôi vì tiền. Tiền bạc mua được sự trung thành, trong trường hợp này, mua được sự im lặng."

Điều Khoản 5: Điều khoản Phá vỡ Hợp đồng và Hình phạt.

Nếu Bên B tự ý chấm dứt hợp đồng trước thời hạn mà không có lý do chính đáng, hoặc nếu Bên B vi phạm nghiêm trọng Điều khoản 3 (tiết lộ bí mật hoặc nảy sinh tình cảm, gây nguy hiểm cho lợi ích của Bên A), Bên B phải hoàn trả toàn bộ khoản tiền bồi thường ban đầu (10 Tỷ Đồng) và phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với mọi thiệt hại phát sinh.

"Anh đang đặt cược mọi thứ vào tôi," An Chi nhận xét.

"Không, tôi đang mua sự tuyệt vọng và sự chuyên nghiệp của cô. Cô có nợ nần và trách nhiệm gia đình. Cô không dám đánh mất số tiền này." Lãnh Hạo nói thẳng, không chút che giấu sự coi thường đối với tình cảnh của cô. "Đó là lý do cô là đối tác tốt nhất."

Sự Thương Lượng Của An Chi

An Chi đã đọc xong. Cô không còn cảm thấy run rẩy nữa. Cô đã trở lại là một người thương lượng cứng rắn, người đã giúp Lãnh Hạo ký kết hàng chục hợp đồng phức tạp.

"Tôi có hai điểm cần thêm vào, Lãnh Hạo." Cô dùng tên anh ta, giọng nói bình tĩnh và dứt khoát.

Lãnh Hạo nhướn mày, tỏ vẻ thích thú trước sự quả quyết của cô. "Nói."

"Thứ nhất, việc sử dụng thẻ tín dụng không giới hạn. Tôi sẽ không sử dụng nó cho mục đích cá nhân. Nhưng, nếu cha tôi cần bất kỳ dịch vụ y tế nào mà bảo hiểm thông thường không chi trả, tôi yêu cầu quyền sử dụng khoản tiền đó cho mục đích y tế. Việc này cần được bảo mật tuyệt đối, không ai được biết về tình trạng của ông ấy."

Lãnh Hạo gật đầu ngay lập tức. "Hợp lý. Thêm vào: Lãnh Thị sẽ sắp xếp một đội ngũ bác sĩ chuyên khoa riêng cho cha cô. Chi phí do công ty chịu. Điều đó sẽ đảm bảo cô không bị phân tâm trong sáu tháng."

An Chi cảm thấy trái tim mình ấm lại một chút. Đây là sự nhân nhượng duy nhất, một cứu cánh thật sự cho cô.

"Thứ hai," cô tiếp tục, "để đảm bảo không có sự mâu thuẫn về lợi ích, trong sáu tháng hợp đồng, tôi không chỉ là Nữ Chủ Tịch giả. Tôi yêu cầu được giữ vị trí Thư ký cấp cao của Tổng tài. Tôi muốn được phép tham gia vào các dự án lớn của công ty, để chứng minh giá trị thực sự của tôi, không chỉ là một món đồ trang sức."

Lãnh Hạo cười mỉm, lần đầu tiên anh ta trông không lạnh lùng như bức tượng.

"Cô muốn vừa làm Chủ Tịch, vừa làm thư ký? Cô muốn làm việc 24/7 sao? Tốt. Sự tham vọng của cô là tài sản. Tôi đồng ý."

Anh ta với tay lấy chiếc bút Montblanc từ tay cô, nhanh chóng ghi chú hai điều khoản bổ sung vào phần cuối của hợp đồng bằng chữ viết tay sắc sảo.

Sau đó, anh ta đẩy lại cây bút về phía cô, chỉ vào dòng chữ "Bên B" cuối cùng.

"Ký đi. Tự do đang chờ cô."

Khoảnh Khắc Buông Bỏ

An Chi nhìn chằm chằm vào khoảng trống dưới tên Lãnh Hạo. Cô đã đọc mọi thứ. Cô đã thương lượng. Không có cạm bẫy nào về mặt pháp lý. Cạm bẫy duy nhất nằm ở con người cô, ở trái tim cô.

Cô nhắm mắt lại. Hình ảnh cha cô nằm trên giường bệnh. Hình ảnh em trai cô đang cầu xin sự giúp đỡ. Ánh sáng leo lét của nợ nần nhấp nháy, và rồi, nó bị lu mờ bởi ánh sáng chói lòa của Mười tỷ đồng.

Nước mắt không rơi xuống. An Chi mở mắt ra, khuôn mặt lạnh lùng và dứt khoát.

Chỉ là sáu tháng. Chỉ là một vai diễn.

Cô đặt bút xuống, ký tên mình—An Chi—bằng nét chữ gọn gàng, mạnh mẽ, chính xác như cách cô sống và làm việc.

Tiếng ký tên sột soạt trên giấy như tiếng xích sắt khép lại.

Lãnh Hạo cầm lấy bản hợp đồng, kiểm tra chữ ký. Sự hài lòng hiện rõ trong mắt anh ta.

"Hoàn hảo."

Anh ta lấy ra chiếc điện thoại mạ vàng, chỉ mất ba giây để gọi một cuộc điện thoại ngắn gọn.

"Chuyển khoản Mười tỷ đồng vào tài khoản của An Chi. Ngay bây giờ. Và kích hoạt gói chăm sóc y tế cấp độ ưu tiên cho ông An Hải."

Vài giây sau, điện thoại của An Chi đổ chuông. Một tin nhắn ngân hàng hiện lên, thông báo số dư đã thay đổi. Con số khổng lồ, khiến cô gần như ngất đi. Mười tỷ đồng. Mọi gánh nặng đã biến mất chỉ trong một cái chớp mắt.

Bài Học Đầu Tiên

"Cô vừa là vợ tôi, vừa là thư ký của tôi. Mọi thứ thay đổi ngay từ giây phút này." Lãnh Hạo nói, đứng dậy. Anh ta không cho cô thời gian để tận hưởng sự giải thoát về tài chính.

"Bắt đầu từ bây giờ. Cô không còn là An Chi đơn giản nữa. Cô là Chủ Tịch An Chi. Cô phải di chuyển vào đây ngay tối nay."

An Chi sửng sốt. "Ngay tối nay? Nhưng đồ đạc của tôi..."

"Thư ký của tôi sẽ thu xếp mọi thứ. Cô không được rời khỏi tầm mắt tôi, kể cả khi cô đang đi tắm. Đây là một vở kịch 24/7. Nếu cô xuất hiện vào ngày mai mà không có vòng tay và sự bảo vệ của tôi, những ánh mắt nghi ngờ sẽ bắt đầu. Chúng ta không có thời gian."

Anh ta đưa tay ra. An Chi bối rối, nhưng anh ta không định nắm tay cô. Anh ta dùng ngón tay nâng cằm cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào mắt anh ta.

"Bài học đầu tiên: ánh mắt. Nữ Chủ Tịch của tôi không được có vẻ sợ hãi hay biết ơn. Cô phải có sự kiêu hãnh. Cô phải nhìn vào mắt tôi như thể tôi là một đối tác ngang hàng, hoặc tốt hơn, như thể cô đang sở hữu tôi."

"Nhìn lại tôi, An Chi. Với sự quyền lực."

An Chi hít một hơi, gạt đi cảm xúc. Cô nhớ lại cách cô đối phó với sự cố rò rỉ dữ liệu sáng nay. Quyết đoán. Lạnh lùng.

Cô dùng ánh mắt sắc bén nhất mà cô có thể tạo ra. Đó là ánh mắt của một người đã bị dồn vào chân tường, không còn gì để mất, và sẵn sàng chiến đấu.

Ánh mắt đó khiến Lãnh Hạo ngạc nhiên. Anh ta thả tay ra, nhưng nụ cười lạnh lẽo trên môi anh ta trở nên sâu hơn.

"Rất tốt. Bây giờ, đi thay đồ. Tôi không muốn cô mặc bộ váy đi mượn này nữa. Chúng ta sẽ ra ngoài."

"Đi đâu?" An Chi hỏi, hoàn toàn kiệt sức.

"Chúng ta đã ký hợp đồng. Việc đầu tiên của Chủ Tịch An Chi là phải công khai tuyên bố vị trí của mình. Chúng ta sẽ đến một bữa tiệc từ thiện, nơi có đủ các nhà báo và gia tộc đối thủ của tôi. Cô sẽ phải diễn vai vợ tôi, một người phụ nữ hoàn toàn khác, ngay trong đêm nay."

Lãnh Hạo đưa cho cô chiếc điện thoại mới. "Mọi thông tin về các mối quan hệ xã giao mà cô cần biết, được cài đặt trong đây. Cô có 30 phút. Hãy biến thành Nữ Chủ Tịch."

Khởi Đầu Cuộc Sống Mới

30 phút sau, An Chi đứng trong phòng thay đồ xa hoa của Lãnh Hạo. Cô đã được một nữ chuyên gia trang điểm riêng của anh ta trang điểm và làm tóc. Bộ váy dạ hội đen tuyền, cắt xẻ tinh tế, tôn lên đường cong của cô. Chiếc cổ thanh thoát được trang trí bằng một chiếc vòng cổ kim cương tối giản nhưng chói lọi. Cô không còn đeo cặp kính thư ký vô hình nữa.

Khi cô bước ra, Lãnh Hạo đang đợi cô ở cửa.

Anh ta nhìn cô từ đầu đến chân. "Tốt. Nhưng chưa đủ."

Anh ta bước đến, chỉnh lại chiếc vòng cổ cho cô. Khoảnh khắc anh ta chạm vào da thịt cô, An Chi cảm thấy một dòng điện lạnh lẽo chạy qua.

"Cô không phải là An Chi thư ký. Cô là Nữ Chủ Tịch của tôi. Cô không cần phải hoàn hảo, cô cần phải đáng sợ. Cô phải khiến người ta khao khát cô, và đồng thời, khiến họ sợ hãi quyền lực của cô."

Lãnh Hạo nhấc tay cô lên. An Chi không kịp phản ứng khi anh ta đeo vào ngón áp út của cô một chiếc nhẫn kim cương lớn, lấp lánh như một ngôi sao nhỏ. Đó không phải là nhẫn cưới. Nó là một món đồ trang sức có giá trị làm choáng váng mọi ánh mắt.

"Đây là chiếc còng tay sáu tháng của cô, và là lời tuyên bố của chúng ta. Nụ cười thật giả lả, ánh mắt đầy bí ẩn. Sẵn sàng chưa?"

An Chi nhìn vào ánh đèn cao ốc qua cửa sổ, nơi mà chỉ vài giờ trước, cô còn đang chiến đấu với nợ nần. Bây giờ, cô đang đứng trên đỉnh của thế giới, nhưng lại trong một chiếc lồng bằng vàng.

"Sẵn sàng, Lãnh Hạo." Cô nở một nụ cười lạnh, giả tạo, hoàn hảo như một bức tượng điêu khắc.

Cả hai bước ra khỏi Penthouse, đi vào thang máy chuyên dụng, chuẩn bị cho màn ra mắt công khai đầu tiên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×