hợp đồng dưới ánh đèn cao ốc

Chương 4: Sống Chung Dưới Một Mái Nhà


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm Đầu Tiên Trong Lồng Vàng

Chiếc Maybach lướt qua màn đêm tĩnh mịch của thành phố, đưa An Chi và Lãnh Hạo trở về Penthouse Sky View. Không còn ánh đèn flash, không còn tiếng hò hét của phóng viên, chỉ còn lại sự im lặng băng giá.

Khi cửa thang máy chuyên dụng mở ra, An Chi cảm thấy sự căng thẳng còn sót lại từ nụ hôn giả tạo ở cuối buổi tiệc vẫn chưa tan biến. Cô bước ra, nhưng ngay lập tức, Lãnh Hạo đã di chuyển ra xa, phá vỡ mọi sự tiếp xúc vật lý.

"Diễn xuất của cô rất đạt, đặc biệt là nụ hôn đó," Lãnh Hạo nói, giọng anh ta không có chút cảm xúc, như đang đánh giá một báo cáo. "Sự quyết đoán của cô với Thư Tịnh và mẹ tôi là điểm cộng lớn. Họ sẽ không dám xem thường cô nữa."

"Tôi chỉ làm đúng vai trò của mình, Lãnh Hạo. Anh đã nói, tôi là lá chắn," An Chi đáp. Cô cởi chiếc nhẫn kim cương nặng trịch ra, đặt nó lên bàn đá cẩm thạch gần lối vào. Nó lấp lánh như một lời nguyền.

"Đừng tháo nó ra," Lãnh Hạo ra lệnh, giọng nói sắc lạnh. "Trừ khi cô đang ở trong phòng ngủ riêng của mình, chiếc nhẫn phải luôn trên tay cô. Cô phải luôn sẵn sàng cho trường hợp khẩn cấp. Mẹ tôi có thể gửi người đến bất cứ lúc nào."

An Chi biết anh ta không nói đùa. Cuộc chiến gia tộc này là thật. Cô nhặt chiếc nhẫn lên, đeo nó lại. Nó lạnh lẽo và xa lạ trên ngón tay cô.

"Phòng của cô ở cánh phía Đông, như đã nói. Điện thoại mới của cô có cài đặt tất cả các ghi chú cần thiết. Tập trung vào Thư Gia và các điểm yếu trong hệ thống tài chính của họ. Sáng mai, 7 giờ, chúng ta sẽ họp chiến lược đầu tiên."

"7 giờ?" An Chi nhíu mày. Giờ làm việc của cô đã bắt đầu từ 8 giờ sáng suốt ba năm qua.

"Cô quên rồi sao? Cô không chỉ là Chủ Tịch Lãnh Thị, cô còn là Thư ký cấp cao của tôi, và là vợ tôi. Cô phải làm việc 24/7. Thư ký An đã biến thành Chủ Tịch An Chi, nhưng hiệu suất của cô không được phép giảm sút," Lãnh Hạo nhấn mạnh, ánh mắt sắc như dao cạo.

An Chi gật đầu. Cô bước về phía cánh Đông. Đó là một dãy phòng lộng lẫy, phòng ngủ chính rộng gấp ba lần căn hộ cũ của cô.

Sau khi khóa cửa, An Chi vội vã lấy điện thoại cá nhân cũ ra. Cô gọi cho em trai, giọng run rẩy vì lo lắng.

"Anh Hải, Cha thế nào rồi?"

"Chị An Chi! Chị không cần lo lắng đâu. Một đội ngũ bác sĩ mới, chuyên nghiệp nhất vừa đến. Họ nói Cha sẽ được phẫu thuật ngay trong tuần này. Tiền viện phí... tất cả đều đã được thanh toán rồi, chị ạ. Chị đã làm được!" Giọng em trai cô đầy nhẹ nhõm và ngưỡng mộ.

An Chi tựa đầu vào tường, nước mắt cuối cùng cũng trào ra, không phải vì đau khổ, mà là vì sự giải thoát. Cái giá Mười tỷ đồng này, ít nhất, đã hoàn thành sứ mệnh của nó. Cô đã cứu được Cha.

"Chị biết rồi. Chăm sóc Cha thật tốt. Chị... chị phải làm việc. Sáu tháng nữa, chị sẽ về."

Cúp máy, An Chi nhìn vào gương. Cô không còn là người phụ nữ tuyệt vọng. Cô là một chiến binh, đã bán linh hồn để mua lấy tự do cho gia đình.

Cô mở chiếc laptop Lãnh Hạo cung cấp. Suốt đêm, cô lao vào nghiên cứu. Những tài liệu mật về Thư Gia, những sơ đồ tổ chức phức tạp của các công ty đối thủ. Cô tự biến mình thành cỗ máy làm việc, không còn thời gian cho sự mềm yếu hay cô đơn.

Bữa Sáng Lạnh Lẽo

6 giờ 30 sáng. An Chi đã tắm rửa sạch sẽ, mặc bộ vest quyền lực, mái tóc được búi gọn gàng, toát lên vẻ sắc sảo và uy quyền của một nữ giám đốc điều hành. Cô không còn mặc váy công sở đơn giản nữa. Cô là Nữ Chủ Tịch, và cô phải mặc như vậy.

Cô bước vào phòng ăn. Lãnh Hạo đã ở đó, đọc báo cáo tài chính trên chiếc iPad, ánh sáng xanh hắt lên khuôn mặt lạnh lùng của anh ta.

Trên bàn ăn là bữa sáng theo phong cách Âu tinh tế. Hai vị trí ngồi đối diện nhau, nhưng khoảng cách giữa họ lại xa vời vợi.

An Chi ngồi xuống, thái độ hoàn toàn chuyên nghiệp.

"Chào buổi sáng, Lãnh Hạo."

Anh ta gật đầu, không ngước lên. "Cô đã xem tài liệu về Thư Gia chưa?"

"Vâng. Thư Gia đang gặp khó khăn về dòng tiền mặt do đầu tư quá mức vào bất động sản ven biển. Họ đã sử dụng đòn bẩy quá lớn," An Chi phân tích ngay lập tức. "Họ cần liên minh với Lãnh Thị hơn là chúng ta cần họ. Đây là điểm yếu mà mẹ anh đã cố gắng dùng để ép anh kết hôn."

Lãnh Hạo cuối cùng cũng ngước lên, ánh mắt anh ta đầy sự đánh giá. "Phân tích chính xác. Mục tiêu của chúng ta không phải là cứu họ, mà là chiếm lấy những tài sản tốt nhất của họ khi họ sụp đổ, đồng thời giữ vững vị thế trên thị trường. Kế hoạch hành động của cô là gì?"

An Chi đẩy đĩa ăn sáng sang một bên, hoàn toàn nhập vào vai trò thư ký chiến lược.

"Chúng ta cần hai hành động song song: Ẩn và Hiện. Hiện: Cô và tôi sẽ tiếp tục xuất hiện như một cặp đôi quyền lực, cho thấy Lãnh Thị đã có một hậu phương vững chắc và không sợ hãi. Điều này sẽ khiến Thư Gia và các đối thủ hoảng sợ, nghĩ rằng chúng ta đang chuẩn bị một cuộc tấn công lớn. Ẩn: Tôi, với tư cách là Thư ký cấp cao, sẽ bí mật tiếp cận các nhà đầu tư nhỏ lẻ đang nắm giữ trái phiếu của Thư Gia, gây áp lực lên họ để họ bán tháo. Khi Thư Gia suy yếu nhất, chúng ta ra tay."

Lãnh Hạo đặt iPad xuống, một nụ cười nhếch mép, gần như là một nụ cười thật, xuất hiện trên môi anh ta.

"Hoàn hảo. Cô là Chủ Tịch Lãnh Thị theo pháp lý, nhưng cô vẫn là bộ não chiến lược tốt nhất của tôi. Bây giờ, ăn đi. Chúng ta có cuộc họp hội đồng quản trị lúc 9 giờ."

Bữa sáng kết thúc trong sự căng thẳng yên tĩnh, hoàn toàn không có sự thân mật, chỉ có chiến lược và số liệu.

Màn Ra Mắt Tại Văn Phòng

8 giờ sáng. Toàn bộ trụ sở Lãnh Thị như nín thở. Tin tức về đám cưới chớp nhoáng của Tổng tài đã lan truyền như cháy rừng.

Lãnh Hạo và An Chi bước vào đại sảnh. Lần này, họ không cần phải diễn quá lố, nhưng Lãnh Hạo vẫn đặt tay lên eo An Chi, tuyên bố quyền sở hữu.

Họ đi ngang qua khu vực thư ký. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào An Chi. Sự ghen tị, bất ngờ, và cả sự khinh miệt. Trong mắt họ, An Chi đã bán mình, hoặc dùng thủ đoạn.

Đặc biệt là Thư ký trưởng Lâm, người luôn coi thường An Chi và nuôi mộng trở thành Nữ Chủ Tịch. Cô ta nhìn An Chi với ánh mắt đầy thù hận.

An Chi lướt qua họ, ánh mắt không hề thay đổi. Cô không còn là đồng nghiệp của họ. Cô là sếp của họ, là một phần của ban lãnh đạo cấp cao.

Phòng Họp Hội Đồng Quản Trị

Đây là nơi An Chi cần phải chứng minh giá trị thực sự của mình.

Trong phòng họp, bầu không khí nặng nề. Các cổ đông lớn của Lãnh Thị đều đã có mặt, bao gồm cả chú của Lãnh Hạo, ông Lãnh Đông, người luôn muốn chiếm ghế Tổng tài.

Lãnh Đông nhìn An Chi bằng ánh mắt nghi ngờ. "Hạo, cậu đưa Chủ Tịch mới đến đây để làm gì? Vị trí Nữ Chủ Tịch chỉ là danh nghĩa. Hội đồng quản trị không cần một cô gái mới ra trường để ngồi đây."

"Chú Lãnh, sự hiểu biết của chú về luật pháp có vẻ đã lỗi thời," Lãnh Hạo lạnh lùng đáp. "An Chi không chỉ là vợ tôi. Cô ấy là cổ đông lớn nhất sau tôi. Và theo điều lệ mới, cô ấy là Chủ Tịch điều hành, không phải Chủ Tịch danh dự. Cô ấy sẽ tham gia trực tiếp vào các quyết sách của công ty."

Lãnh Đông cười khẩy: "Vậy thì, Chủ Tịch An Chi, cô có thể giải thích về dự án FusionX sắp tới không? Tôi nghe nói có rủi ro rất cao."

Đây là một bẫy. FusionX là dự án mật nhất, phức tạp nhất của Lãnh Thị.

An Chi không cần Lãnh Hạo lên tiếng. Cô đứng dậy, lấy tập hồ sơ từ tay cô thư ký riêng (người cô đã có chỉ trong vòng 12 giờ).

"Ông Lãnh Đông, tôi không chỉ biết về FusionX. Tôi là người đã xây dựng mô hình rủi ro cho nó," An Chi nói, giọng nói đầy tự tin. "Dự án FusionX có rủi ro cao, đúng. Nhưng nó sẽ mang lại lợi nhuận cao nhất trong 5 năm tới. Rủi ro đến từ việc sử dụng công nghệ độc quyền, không phải từ việc huy động vốn."

Cô lướt qua một loạt dữ liệu, phân tích các chỉ số tài chính, và đưa ra một kế hoạch dự phòng cho trường hợp xấu nhất, tất cả đều mạch lạc và chính xác.

Mọi người trong phòng họp đều im lặng. Họ không ngờ An Chi lại hiểu sâu về công ty đến mức đó. Cô đã làm việc bí mật với Lãnh Hạo trong nhiều năm, hiểu mọi ngóc ngách của công ty hơn cả một số cổ đông.

Cuối cùng, Lãnh Đông phải lên tiếng: "Rất tốt. Tôi bị thuyết phục."

Lãnh Hạo dựa lưng vào ghế, trong lòng hoàn toàn hài lòng. An Chi đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên. Cô không chỉ là một diễn viên, cô là một tài sản chiến lược.

Sự Gần Gũi Nguy Hiểm

Buổi chiều, sau cuộc họp căng thẳng, An Chi trở lại văn phòng riêng của cô (nay nằm ngay cạnh văn phòng Tổng tài). Cô vẫn đang kiểm tra báo cáo thì Lãnh Hạo bước vào, không gõ cửa.

"Có việc gì sao, Lãnh Hạo?"

"Họp báo đột xuất. Ngay bây giờ," anh ta nói. "Thư Tịnh đang cố gắng hạ bệ uy tín của chúng ta bằng cách nói rằng cuộc hôn nhân này là cưỡng ép, và cô là một người phụ nữ tham lam."

Lãnh Hạo đi thẳng đến chỗ An Chi, đứng sau lưng cô. Anh ta đặt tay lên vai cô, cúi sát đầu xuống.

"Chúng ta phải dập tắt điều đó. Ngay lập tức. Cô phải thể hiện sự thân mật đến mức cô ta không thể nghi ngờ. Cô phải hành động như thể cô đang yêu tôi đến điên dại."

Hơi thở ấm áp của anh ta phả vào tai cô. An Chi cảm thấy tim mình đập loạn nhịp. Đây là sự gần gũi không được phép trong hợp đồng, nhưng lại là điều cần thiết trong cuộc chiến.

"Sẵn sàng, Lãnh Hạo," cô thì thầm.

Anh ta nắm tay cô, kéo cô ra khỏi văn phòng.

Trước ống kính máy ảnh, Lãnh Hạo không nói nhiều. Anh ta nhìn An Chi, đôi mắt anh ta tràn đầy sự chiều chuộng giả tạo.

"Chúng tôi không có gì để giấu. Nếu mọi người muốn thấy tình cảm của chúng tôi, tôi sẽ cho mọi người thấy."

Anh ta quay sang An Chi. Lần này, nụ hôn không lạnh lẽo và nhanh chóng như đêm qua. Nó sâu hơn, mạnh mẽ hơn, như thể anh ta muốn chứng minh cho cả thế giới thấy mối quan hệ này là thật.

An Chi choáng váng. Cô cảm thấy sự giận dữ bị kìm nén của anh ta, sự tuyệt vọng trong cuộc chiến gia tộc, tất cả đều được truyền tải qua nụ hôn này.

Khi tách ra, An Chi thở dốc, đôi mắt cô rực sáng vì sự hổ thẹn và kích thích.

"Nếu có ai đó nói rằng vợ tôi cưới tôi vì tiền, hãy nói với họ: Tôi đã cho cô ấy tất cả những gì cô ấy muốn, và cô ấy vẫn muốn có tôi," Lãnh Hạo tuyên bố, ánh mắt quét qua mọi ống kính.

Kết Thúc

Trở lại Penthouse, sự kiệt sức của An Chi là cực độ. Cô chạy thẳng vào phòng tắm, rửa sạch lớp son môi, và cố gắng rửa sạch cảm xúc đang cuộn trào trong mình.

Cô nhìn vào chiếc nhẫn kim cương. Cô đã cứu Cha, cô đã mua được sự tự do. Nhưng đổi lại, cô phải bán đi cảm xúc, bán đi sự riêng tư, và bán đi cả sự an toàn của trái tim mình.

Sáu tháng. Cô tự nhủ. Chỉ sáu tháng.

Cô nhìn vào chiếc điện thoại, nơi tin nhắn từ bác sĩ của Cha xác nhận cuộc phẫu thuật đã lên lịch. Đó là động lực duy nhất của cô.

Cô là Chủ Tịch An Chi, người phụ nữ quyền lực nhất Lãnh Thị, người vợ giả của Tổng tài Lãnh Hạo. Nhưng trong bóng tối của phòng ngủ xa hoa, cô vẫn chỉ là An Chi, một con tin bị mắc kẹt giữa tiền bạc và quyền lực, người vừa nhận ra rằng nụ hôn đầu tiên của cô là một vũ khí.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×