Ánh nắng ban trưa hắt xuống, vàng rực và gắt gao, phản chiếu từ tấm kính lớn của tòa nhà trụ sở Khánh Phát. Bước chân Linh Chi khẽ run khi đi theo cô thư ký qua hành lang trải thảm xám dài hun hút.
Bên trong, phòng họp sáng trưng, bàn gỗ óng ánh, ghế da xếp ngay ngắn. Ở đầu bàn, Trần Duy Khánh ngồi thẳng lưng, trước mặt là tập hợp đồng đã đóng dấu đỏ chót. Bên cạnh anh là luật sư Dung và Minh – trợ lý điều phối.
Chi hít sâu, tự nhủ: Đây không phải mơ. Mình thực sự sắp ký một hợp đồng… làm bạn gái giả trong 100 ngày.
Buổi ký kết
Khánh ngẩng lên, ánh mắt điềm tĩnh.
“Cô đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Chi ngồi xuống, bàn tay hơi ướt mồ hôi.
“…Rồi. Tôi đồng ý, nhưng có vài điều kiện riêng.”
Cô lấy bút, viết thêm vào trang cuối: “Bên B có quyền từ chối tham gia bất kỳ hoạt động nào nếu cảm thấy không an toàn tinh thần. Bên B được phép có bạn thân đi kèm ở một số sự kiện.”
Khánh đọc xong, khẽ gật. “Được. Tôi chấp nhận.”
Nét chữ anh dứt khoát, mạnh mẽ. Con dấu đỏ đóng xuống, như tiếng chuông bắt đầu.
100 ngày – chính thức khởi động.
Quy tắc sinh tồn
Minh bật máy chiếu, giọng sôi nổi:
“Để mọi việc thuận lợi, cô Chi cần nắm một số nguyên tắc cơ bản. Một: luôn mỉm cười vừa đủ, vì paparazzi có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Hai: không đăng mạng xã hội khi đi cùng anh Khánh. Ba: nếu thấy tình huống khó xử, hãy dùng mật mã ‘Mưa’. Nói ‘Em thấy mưa rồi’ là tín hiệu cần rút lui.”
Chi hơi bật cười: “Nghe như phim trinh thám ấy.”
Khánh nghiêng đầu, khóe môi thoáng cong:
“Chỉ cần cô nhớ.”
Trang phục và hình ảnh
Một stylist nữ bước vào, mang theo giá treo đầy váy áo. Cô đưa cho Chi mấy bộ váy công sở thanh lịch, giày cao gót, túi xách nhỏ.
“Đây là những set cơ bản, không quá nổi bật nhưng sang trọng. Cô mặc đi cùng anh Khánh sẽ vừa vặn, không tạo scandal.”
Chi cầm thử chiếc váy xanh nhạt, lúng túng: “Tôi… không quen mấy thứ này.”
Stylist mỉm cười: “Chỉ cần cô thoải mái. Phần còn lại để chúng tôi lo.”
Khánh ngước mắt nhìn thoáng qua, ánh mắt dừng lại một giây, rồi bình thản quay đi. Nhưng Chi vẫn kịp đỏ mặt, cảm giác như anh vừa… ngầm công nhận.
Lịch trình tuần đầu
Minh đưa tài liệu:
Tối thứ Sáu: bữa tối với bạn bè thân thiết của Khánh ở nhà hàng Ý.
Chủ nhật: đến thăm bà nội anh ở biệt thự ngoại ô.
Thứ Hai tuần sau: dự lễ khai trương dự án, có báo chí tham gia.
Chi nghe xong, bụng thắt lại. Ra mắt bạn bè, gặp bà nội, đứng trước truyền thông… Mình thật sự có gánh nổi không?
Như đoán được lo lắng ấy, Khánh lên tiếng:
“Chỉ cần đi cạnh tôi. Mọi thứ còn lại… tôi sẽ lo.”
Giọng nói chắc nịch, ngắn gọn, khiến tim Chi khẽ rung lên.
Buổi tối định mệnh
Tan ca ở quán cà phê, Chi về phòng trọ, nhìn hợp đồng trong túi. Cảm giác như mang theo cả thế giới khác.
Cô nhắn tin cho Quỳnh:
“Tớ đã ký rồi. Ngày mai bắt đầu.”
Phía bên kia lập tức reply icon bơm lửa 🔥 kèm câu:
“Chi fighting! Đội phản ứng nhanh luôn sẵn sàng.”
Chi bật cười, nhưng nụ cười ấy lại kèm chút run rẩy. Cô nhìn ra cửa sổ. Thành phố rực sáng đèn, ồn ào nhưng cũng lạ lẫm. Từ mai, cô sẽ không còn chỉ là cô sinh viên bình thường nữa.
100 ngày khởi động
Hôm sau, chiếc xe màu đen bóng loáng dừng trước cổng trọ nghèo nàn. Người lái cúi chào: “Cô Chi, mời lên xe.”
Hàng xóm tò mò nhìn, xì xào. Chi đỏ mặt, cúi gằm, vội vã bước vào. Trong xe, Trần Duy Khánh đã ngồi sẵn, lướt điện thoại. Anh ngẩng lên, ánh mắt ngắn gọn:
“Đi thôi.”
Chi hít sâu, siết chặt túi xách. Ngày đầu tiên của 100 ngày – chính thức bắt đầu.