hợp đồng thân mật bảy mươi lăm ngày

Chương 11: Mảnh Ghép Cố Dao và Sự Hỗ Trợ Giấu Mặt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình minh lấp ló qua rèm cửa, nhuộm căn phòng làm việc Tổng tài bằng một màu vàng nhạt. An Nhược Hi tỉnh dậy, cảm thấy trống rỗng và đau đớn, nhưng đó không còn là nỗi đau của sự sỉ nhục. Nó là sự nhức nhối của cảm xúc bị khuấy động. Cố Hàn Bách đã rời đi từ lúc nào, không để lại lời nhắn, nhưng cô nhận ra một chiếc chăn mới mềm mại đã đắp lên người cô.

Trên bàn làm việc, chiếc váy dạ hội rách nát đã biến mất, thay vào đó là một chiếc áo sơ mi lụa trắng, gấp gọn gàng. Sự quan tâm ngầm này khiến cô càng thêm bối rối. Anh là kẻ thống trị tàn nhẫn hay là một người đàn ông cô độc đang tìm kiếm sự cứu rỗi?

An Nhược Hi biết rõ mình không nên bận tâm. Hợp đồng là tuyệt đối. Nhưng hình xăm chữ “D” mờ nhạt trên vai anh, cùng với cái tên Cố Dao trong tập hồ sơ, đã trở thành một ám ảnh. Cô cần phải biết. Nếu cô hiểu được nỗi đau của anh, cô có thể bảo vệ bản thân mình tốt hơn khỏi cạm bẫy cảm xúc này. Cô quyết định bắt đầu điều tra một cách bí mật.

Cô liên lạc với Hứa Tư Nhiên, bạn thân và cũng là người đang giữ dự án Starlight.

"Tư Nhiên, cậu có thể tìm giúp tớ thông tin về một vụ tai nạn xe hơi lớn của gia tộc Cố xảy ra vào năm 1998 không? Bất cứ chi tiết nhỏ nào cũng được. Và tuyệt đối không được để lộ việc tớ hỏi."

Tư Nhiên, người đã luôn lo lắng cho Nhược Hi, đã cảnh báo cô: "Cậu đang chạm vào lửa đấy, Nhược Hi. Cố Hàn Bách là một vùng đất cấm, không ai dám nhắc đến quá khứ của anh ta. Hãy nhớ hợp đồng của cậu. Đừng làm điều gì ngu ngốc vì lòng trắc ẩn."

Lời cảnh báo đó càng khiến Nhược Hi thêm kiên quyết. Cô không muốn lòng trắc ẩn này lớn mạnh, vì vậy cô phải đối diện với sự thật.

Trong khi chờ thông tin từ Tư Nhiên, áp lực của dự án Starlight tăng lên.

Cô cần gặp nhà cung cấp gạch ốp lát cao cấp để thảo luận về vật liệu gương cong – chi tiết trọng tâm trong thiết kế của cô. Đây là một cuộc họp rủi ro cao vì nhà cung cấp này có liên hệ chặt chẽ với Tập đoàn Cố.

Nhược Hi cải trang đơn giản, sử dụng danh thiếp giả, tự giới thiệu là người thiết kế tự do. Khi cô đến văn phòng nhà cung cấp, cô bị đối xử lạnh nhạt và từ chối một cách kiên quyết. "Chúng tôi không thể hợp tác với dự án của Phòng trưng bày Starlight. Thứ lỗi."

Sự tuyệt vọng bủa vây cô. Dù Cố Hàn Bách có nói gì, cô vẫn chỉ là con rối bị giám sát, không có quyền tự do thực sự. Cô quay lưng bước đi, lòng nặng trĩu.

Nhưng ngay lúc cô đang thất vọng, một sự việc bất ngờ xảy ra. Một chiếc xe hơi đen sang trọng dừng lại trước mặt cô. Lâm Khải bước ra.

"An Nhược Hi," anh ta cười nhẹ, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm chân thành. "Tôi biết cô sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy. Starlight là dự án của cô, đừng để người khác dẫm đạp lên nó."

"Lâm tổng, tôi không có việc gì để nói với anh," Nhược Hi lạnh lùng đáp, cố giữ khoảng cách.

Lâm Khải không ép buộc. Anh chỉ đưa cho cô một phong bì: "Đây là danh thiếp của một nhà cung cấp mới.

Họ độc lập, có chất liệu gương tốt nhất châu Á, và họ sẽ nghe lời cô. Họ là đối tác mà tôi đã chuẩn bị cho dự án này. Hãy nhớ, tôi luôn tin vào tài năng của cô, không phải danh phận của cô."

Nhược Hi do dự nhận lấy. Lâm Khải rời đi, để lại trong cô một sự bối rối lớn. Cô biết Lâm Khải đang cố gắng lôi kéo cô, nhưng sự giúp đỡ này lại là chiếc phao cứu sinh cho dự án cô đã đặt hết tâm huyết vào.

Ngay sau khi cô quay về Phủ Bán Nguyệt, Tư Nhiên gọi lại, giọng nói căng thẳng: "Nhược Hi, tớ tìm thấy rồi. Vụ tai nạn năm 1998... Nó không phải là một vụ tai nạn đơn giản. Cố Dao, người chị họ (hoặc chị gái) của Cố Hàn Bách, đã lái xe bảo vệ anh ta khỏi một chiếc xe tải mất lái do đối thủ kinh doanh của cha anh ta sắp đặt. Cô ấy hy sinh thân mình để cứu anh. Cố Dao có hình xăm chữ 'D' giống hệt như thế. Sau vụ đó, Cố Hàn Bách bị chẩn đoán mắc PTSD nặng và phải nhập viện tâm lý. Người mà anh ta coi trọng nhất đã chết vì anh ta."

Toàn bộ mảnh ghép về sự lạnh lùng, ám ảnh cô độc, và sự chiếm hữu tột độ của Cố Hàn Bách bỗng chốc khớp lại. Anh không phải sinh ra đã vô cảm, anh bị quá khứ đóng băng. Anh chiếm hữu An Nhược Hi không chỉ vì kiêu hãnh, mà vì sự sợ hãi tột độ khi phải mất đi người thân một lần nữa. Anh đang cố gắng kiểm soát cô để không ai phải chết vì anh.

Cùng lúc đó, cô nhận được một email từ nhà cung cấp mới mà Lâm Khải giới thiệu. Nội dung email hoàn toàn trái ngược với thái độ hôm trước: "Phòng trưng bày Starlight, dự án Gương Cong, đã được Tập đoàn Hách Triều bảo lãnh về tài chính và bảo mật. Chúng tôi sẽ hợp tác với Phu nhân Cố với tất cả sự tôn trọng."

An Nhược Hi sững sờ. Cô nhìn chằm chằm vào màn hình. Tập đoàn Hách Triều? Bảo lãnh? Chính Cố Hàn Bách đã can thiệp. Anh đã bí mật dọn dẹp mọi chướng ngại vật cho cô. Lâm Khải giới thiệu nhà cung cấp, nhưng chính bàn tay vô hình của Cố Hàn Bách đã buộc họ phải hợp tác.

Cô nhìn lên chiếc máy tính bảng anh tặng. Anh đã thấy mọi thứ, nghe thấy mọi thứ. Anh biết cô đang điều tra, biết cô đang gặp Lâm Khải, nhưng anh không trừng phạt. Anh chỉ bảo vệ và hỗ trợ cô theo cách độc tài của riêng anh.

An Nhược Hi cảm thấy một luồng cảm xúc phức tạp dâng lên: sự phẫn nộ vì bị kiểm soát, sự mủi lòng vì sự hy sinh thầm lặng của anh, và sự sợ hãi vì cô đã thực sự bắt đầu hiểu và đồng cảm với người đàn ông này. Cô đang bước chân vào vùng đất cấm của anh. Hợp đồng đang dần biến thành một thứ tình cảm rối ren, và cô biết mình đang rơi vào một cái bẫy còn nguy hiểm hơn cả hợp đồng: Bẫy của tình yêu và lòng thương xót. Cô đặt tay lên ngực, nơi trái tim đang đập loạn xạ, nhận ra 69 ngày còn lại sẽ là cuộc chiến chống lại chính trái tim mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×