hợp đồng tình yêu vĩnh phong

Chương 3: Tầng 99: Quyền Lực và Giới Hạn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, An Khả Vy thức dậy trong sự im lặng tuyệt đối của căn hộ áp mái. Cô nhìn đồng hồ. Bảy giờ sáng. Cô đã quen với việc bắt đầu công việc lúc sáu giờ rưỡi, nhưng bây giờ, cô là "Thư ký Đặc biệt" của Tổng Giám đốc Lâm Thiên Vũ, một vị trí không đòi hỏi sự chấm công chính xác, mà đòi hỏi sự có mặt hoàn hảo.

Khả Vy chọn một bộ váy bút chì màu kem, kết hợp với áo blazer màu xanh navy đậm, vừa chuyên nghiệp nhưng vẫn thể hiện sự cao cấp, khác biệt hẳn với những bộ vest xám quen thuộc của phòng Tài chính. Cô đã rút gọn mái tóc thành kiểu đuôi ngựa thấp, để lộ những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt. Cô không thể để mình trông yếu đuối hay lạc lõng trên Tầng 99 này.

Dùng bữa sáng đơn giản một mình trong bếp, Khả Vy cảm thấy sự cô đơn của địa vị mới. Dù được bao quanh bởi sự xa hoa, cô lại nhớ đến chiếc bàn làm việc lộn xộn, tiếng gõ bàn phím nhộn nhịp, và những lời chào buổi sáng đơn giản của đồng nghiệp cũ.

Khi Khả Vy bước vào chiếc thang máy riêng dẫn thẳng lên Tầng 99, cô đã hoàn toàn khoác lên mình lớp vỏ bọc lạnh lùng, tự tin.

Mộng Điệp, như mọi khi, là người đầu tiên chào đón cô.

"Chào buổi sáng, phu nhân An," Mộng Điệp nói, giọng cô không hề có sự thay đổi, nhưng lần này, cách xưng hô đã thay đổi. "Tổng Giám đốc Lâm đang đợi cô. Văn phòng cô ở đây."

Mộng Điệp chỉ vào một cánh cửa bên cạnh văn phòng Tổng Giám đốc. Đó là một văn phòng nhỏ hơn nhưng vẫn rất sang trọng, với một chiếc bàn làm việc lớn, màn hình kép, và một tủ sách tài liệu cao cấp. Điều đáng chú ý nhất là một cánh cửa phụ bằng gỗ óc chó nằm ngay phía sau bàn làm việc của cô, nối thẳng tới văn phòng của Lâm Thiên Vũ.

"Đây là cửa riêng để cô có thể trao đổi trực tiếp với Tổng Giám đốc. Không ai khác ngoài cô được phép sử dụng cánh cửa này," Mộng Điệp giải thích.

Khả Vy gật đầu. Quyền lực thật sự không nằm ở kích thước văn phòng, mà ở quyền truy cập. Vị trí này, tuy mang danh "thư ký", lại có quyền lực vượt xa bất kỳ phó giám đốc nào.

Lâm Thiên Vũ xuất hiện ngay sau đó, bước ra từ văn phòng của mình. Anh đã thay một bộ suit xám bạc, trông còn lạnh lùng và uy nghiêm hơn đêm qua.

"Vào trong đi," anh ra lệnh đơn giản, không chút xã giao.

Khả Vy đi theo anh vào văn phòng chính.

"Vị trí mới của cô không chỉ để đối phó với báo chí," Lâm Thiên Vũ nói, chỉ tay vào chiếc ghế đối diện anh. "Cô là một nhà phân tích giỏi. Tôi sẽ sử dụng khả năng đó triệt để. Cô đã thấy sự phản ứng của Hội đồng quản trị đêm qua. Chúng ta phải hành động nhanh."

Anh trượt một tập hồ sơ dày cộp qua bàn. Bìa hồ sơ mang tên Dự án Phoenix: Chiến lược Mua lại Tầm nhìn.

"Đây là dự án quan trọng nhất của Vĩnh Phong trong thập kỷ này. Chúng ta cần mua lại một tập đoàn công nghệ mới nổi, Tầm nhìn, để mở rộng sang thị trường kỹ thuật số. Nhưng họ đang được Ngân hàng Độc Lập bảo hộ. Vụ này cực kỳ nhức đầu về tài chính và pháp lý. Toàn bộ công ty đang bị phân tâm bởi tin tức về 'vợ chưa cưới' của tôi. Đó là lý do cô ở đây. Cô sẽ là người phụ trách việc nghiên cứu và tìm ra điểm yếu của Ngân hàng Độc Lập để chúng ta có thể tiến hành M&A một cách nhanh nhất."

Khả Vy cảm thấy máu nóng dồn lên. Đây là công việc thực sự, thách thức và căng thẳng gấp bội so với những gì cô từng làm. Cô quên mất bản hợp đồng giả.

"Tôi cần tất cả dữ liệu tài chính của Tầm nhìn và Ngân hàng Độc Lập, cả hợp pháp và 'phi chính thức', nếu có thể," Khả Vy nói, giọng cô tràn đầy năng lượng làm việc.

Lâm Thiên Vũ nhìn cô một lúc, đôi mắt anh như thể đang mỉm cười, nhưng khóe môi anh vẫn không hề nhếch lên.

"Chính xác. Đó là lý do tôi chọn cô. Cô sẽ có quyền truy cập vào mọi nguồn dữ liệu của Vĩnh Phong. Cô có thể sử dụng đội ngũ Phân tích Tài chính, nhưng mọi báo cáo cuối cùng đều phải được đệ trình cho tôi thông qua cô."

Họ bắt đầu làm việc. Khả Vy nhanh chóng lặn sâu vào các báo cáo. Cô say mê với những con số, những mô hình phức tạp mà Dự án Phoenix đặt ra. Cô lập tức nhận ra một lỗ hổng trong cấu trúc sở hữu của Ngân hàng Độc Lập, điều mà đội ngũ cũ có thể đã bỏ sót.

"Tổng Giám đốc Lâm," Khả Vy gọi, không kịp gõ cửa, bước qua cánh cửa riêng nối liền.

Lâm Thiên Vũ đang họp trực tuyến với một đối tác nước ngoài. Anh ra hiệu cho đối tác chờ một giây, sau đó quay sang Khả Vy.

"Có chuyện gì?"

"Đây," Khả Vy chỉ vào màn hình máy tính của anh, nơi cô đã hiển thị một biểu đồ phức tạp. "Cấu trúc bảo hộ của Ngân hàng Độc Lập không phải là $500 triệu. Họ đã sử dụng một công ty vỏ bọc tại Cayman để che giấu khoản nợ thực tế. Nếu chúng ta nhắm vào khoản nợ này, chúng ta sẽ có lợi thế pháp lý lớn hơn là đấu giá trực tiếp."

Lâm Thiên Vũ nhìn vào biểu đồ và các con số Khả Vy đưa ra. Lần đầu tiên, Khả Vy thấy sự căng thẳng tan biến trên khuôn mặt anh, thay vào đó là một ánh sáng rực rỡ của sự ngưỡng mộ và hiểu biết.

"Tuyệt vời, Khả Vy. Cô đã tìm ra chỉ trong ba giờ, điều mà đội ngũ của Minh đã mất ba tuần mà không thành công."

Khả Vy cảm thấy tự hào. Nhưng cô chưa kịp tận hưởng chiến thắng nhỏ này, cánh cửa lớn của văn phòng Lâm Thiên Vũ đột nhiên bị mở ra.

"Thiên Vũ! Anh phải giải thích chuyện này!"

Người đàn ông bước vào là ông Trần Minh, Giám đốc Điều hành (COO) của Vĩnh Phong, một người có uy tín lớn trong Hội đồng quản trị, và là đối thủ tiềm năng của Lâm Thiên Vũ. Ông Minh nhìn thấy Khả Vy đứng gần Thiên Vũ, đang chỉ vào màn hình của anh, và ánh mắt ông ta lập tức trở nên lạnh lẽo.

"Cô Khả Vy," Ông Minh nói, giọng mang đầy sự giễu cợt. "Cô đã thăng chức nhanh chóng từ chuyên viên Phân tích thành 'Thư ký Đặc biệt' chỉ sau một đêm. Bây giờ cô còn trực tiếp can thiệp vào Dự án M&A? Công việc này thuộc thẩm quyền của Phòng Chiến lược do tôi quản lý."

Khả Vy lùi lại một bước, cảm thấy áp lực. Cô biết sự nghi ngờ về vị trí của cô sẽ đến, nhưng không ngờ nó lại đến từ cấp cao như vậy.

"Thưa Giám đốc Minh," Khả Vy nói, lấy lại sự bình tĩnh. "Tôi đang thực hiện chỉ thị trực tiếp từ Tổng Giám đốc Lâm về việc phân tích rủi ro chuyên sâu cho Dự án Phoenix. Việc này yêu cầu tôi phải làm việc tại đây để đảm bảo tính bảo mật và tốc độ thông tin."

"Phân tích rủi ro?" Ông Minh cười nhạo. "Cô chỉ là một chuyên viên, Khả Vy. Cô có biết quy mô của vụ giao dịch này lớn thế nào không? Cô có kinh nghiệm gì trong việc thương lượng các điều khoản pháp lý quốc tế? Hay cô chỉ đang sử dụng..."

Ông Minh dừng lại, cố ý liếc nhìn Lâm Thiên Vũ. "... mối quan hệ cá nhân với Thiên Vũ để che đậy sự thiếu kinh nghiệm của mình?"

Lâm Thiên Vũ, người vẫn đang im lặng quan sát, đột nhiên lên tiếng. Giọng anh trầm thấp và đầy quyền uy, khiến Ông Minh phải ngừng lại.

"Ông Minh," Lâm Thiên Vũ nói. "Khả Vy là người phụ trách Dự án Phoenix. Cô ấy vừa phát hiện ra một lỗ hổng quan trọng trong cấu trúc bảo hộ của Ngân hàng Độc Lập, điều mà đội ngũ của ông đã bỏ sót. Công việc của cô ấy là chiến lược, không phải hành chính."

Anh bước đến, đứng giữa Khả Vy và Ông Minh, hành động này ngầm bảo vệ cô.

"Quyết định của Khả Vy đối với Dự án Phoenix là quyết định của tôi. Mọi yêu cầu truy cập dữ liệu hoặc sử dụng nhân sự mà Khả Vy đưa ra, đều phải được đáp ứng tuyệt đối. Nếu ông có bất kỳ mối quan tâm hay nghi ngờ nào về năng lực, ông có thể trình bày trực tiếp với Hội đồng quản trị, nhưng không phải ở đây."

Ánh mắt của Lâm Thiên Vũ sắc lạnh đến mức Ông Minh phải cúi đầu. Ông ta lẩm bẩm lời xin lỗi và nhanh chóng rời đi, đóng cửa lại.

Khả Vy thở phào. Cô cảm thấy một cảm xúc phức tạp: sự tức giận vì bị nghi ngờ, và một chút biết ơn kỳ lạ đối với Lâm Thiên Vũ.

"Mối quan hệ của chúng ta là giả," Lâm Thiên Vũ nói, khi chỉ còn hai người, nhìn thẳng vào Khả Vy. "Nhưng quyền lực cô có là thật. Hãy sử dụng nó. Và đừng bao giờ để bất kỳ ai, kể cả Giám đốc Minh, khiến cô nghi ngờ khả năng của mình."

"Cảm ơn Tổng Giám đốc Lâm," Khả Vy đáp. "Tôi hiểu ý của ngài."

Họ tiếp tục làm việc, không khí trong phòng trở lại sự tập trung cao độ. Khả Vy cảm thấy một sự liên kết kỳ lạ nảy sinh giữa họ. Đó là sự liên kết dựa trên trí tuệ, sự sắc bén và mục tiêu chung. Họ giống như hai chiến binh đang chiến đấu vai kề vai trên mặt trận kinh tế, quên đi bản chất giả tạo của mối quan hệ cá nhân.

Chiều muộn, khi Khả Vy chuẩn bị rời khỏi văn phòng, Lâm Thiên Vũ lại nói.

"Tối nay," anh nói, không nhìn cô. "Hội đồng quản trị có một cuộc họp khẩn cấp về những tin tức đêm qua. Cô không cần tham gia, nhưng cô nên có mặt tại nhà. Cô Tố Vy, cô gái đêm qua, là cháu gái của một thành viên Hội đồng. Cô ta có thể tìm cách tiếp cận cô thông qua tôi."

"Ngài muốn tôi làm gì?" Khả Vy hỏi.

"Không làm gì cả. Chỉ cần ở nhà và thể hiện sự 'bận rộn' của một vị hôn thê." Anh dừng lại, và sau đó nhìn vào tập tài liệu Dự án Phoenix của cô. "Hoặc, cô có thể dùng thời gian đó để tiếp tục nghiên cứu các công ty vỏ bọc. Cô làm việc tốt hơn khi bị phân tâm."

Khả Vy mỉm cười nhạt. Cô biết anh đang cho cô lựa chọn. Một người chồng hợp đồng thực sự lạnh lùng sẽ ra lệnh. Nhưng anh lại cho cô sự tự do trong công việc.

"Tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu tại căn hộ, Tổng Giám đốc Lâm. Tôi không muốn bị chậm trễ Dự án Phoenix."

"Tốt." Lâm Thiên Vũ gật đầu, quay trở lại với công việc.

Khả Vy rời Tầng 99. Cô đã sống sót qua ngày đầu tiên với vai trò kép. Cô là một chuyên viên tài chính cấp cao, người đang nắm giữ một dự án quan trọng trị giá hàng tỷ đô la. Và cô là vợ chưa cưới trên giấy tờ của Lâm Thiên Vũ. Khả Vy nhận ra rằng, dù cô bước vào trò chơi này vì tiền, thì công việc thực sự tại Tầng 99 mới là điều níu giữ cô lại. Ranh giới giữa hợp đồng và cuộc sống, giữa Khả Vy và "Thiên Kim phu nhân" đang bắt đầu bị xóa nhòa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×