hợp đồng tình yêu vĩnh phong

Chương 6: Cuộc Đối Đầu Trên Bàn Tiệc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự thành công rực rỡ của buổi phỏng vấn đã đẩy Khả Vy lên một tầm cao mới. Công chúng tin tưởng vào câu chuyện tình yêu "Tài năng gặp Tổng Tài", và điều này đã trấn an Hội đồng quản trị. Áp lực tạm thời giảm xuống, cho phép Khả Vy có thời gian tập trung vào Dự án Phoenix.

Cô đắm mình trong hàng núi tài liệu về Ngân hàng Độc Lập và các công ty vỏ bọc. Cô càng nghiên cứu sâu, cô càng thấy rõ sự tài tình của Lâm Thiên Vũ khi chọn cô. Cô không chỉ là một tấm khiên, cô còn là một vũ khí sắc bén.

Đúng như Lâm Thiên Vũ dự đoán, Tố Vy không cam tâm thất bại.

Vào buổi chiều, Khả Vy nhận được một email lịch sự nhưng đầy tính khiêu khích: "Trà chiều tại The Imperial Club. Chuyện riêng tư giữa phụ nữ. Nếu cô thực sự là người phụ nữ quan trọng của Lâm Thiên Vũ, cô sẽ không từ chối."

Khả Vy mỉm cười lạnh lùng. Tố Vy đã đánh giá thấp cô. Khả Vy biết rõ đây là một cái bẫy. Cô có thể từ chối, nhưng như vậy chẳng khác nào thừa nhận mình yếu thế. Cô cần phải đi, phải đặt dấu chấm hết cho sự quấy nhiễu này một lần và mãi mãi.

Cô thông báo cho Mộng Điệp về cuộc hẹn. Mộng Điệp ngước lên, ánh mắt đầy lo lắng hiếm hoi.

"Phu nhân An, tôi e rằng đây là một cái bẫy. Cô Tố Vy nổi tiếng là người không từ thủ đoạn nào," Mộng Điệp cảnh báo.

"Tôi biết. Nhưng tôi không thể để cô ta tiếp tục gây rối cho Tổng Giám đốc Lâm, đặc biệt là khi Dự án Phoenix đang ở giai đoạn then chốt," Khả Vy đáp, giọng nói đầy quyết đoán. "Tôi sẽ tự xử lý chuyện này. Cô chỉ cần đảm bảo thông tin về cuộc hẹn này không được rò rỉ ra ngoài."

Trước khi đi, Khả Vy bước vào văn phòng Tổng Giám đốc. Lâm Thiên Vũ đang họp qua điện thoại. Anh chỉ dùng ánh mắt ra hiệu hỏi cô có chuyện gì.

"Tôi có một cuộc hẹn trà chiều tại The Imperial Club," Khả Vy nói, giọng đủ nhỏ để chỉ mình anh nghe thấy. "Với cô Tố Vy."

Ánh mắt Lâm Thiên Vũ lập tức trở nên sắc bén. Anh gật đầu với đối tác và cúp điện thoại.

"Hủy bỏ," anh ra lệnh, giọng trầm và dứt khoát.

"Không, tôi sẽ đi," Khả Vy kiên định. "Cô ta sẽ không bao giờ buông tha nếu tôi cứ trốn tránh. Tôi sẽ đi để chấm dứt điều này, theo cách của tôi."

Lâm Thiên Vũ nhìn cô chằm chằm, đôi mắt anh như đang đánh giá một đối thủ. Cuối cùng, anh thở dài, một hành động mà Khả Vy hiếm khi thấy.

"Nếu cô đi, Khả Vy, đừng quên cô đang mang họ của tôi. Bất kỳ tổn hại nào đến danh dự của cô cũng là tổn hại đến Vĩnh Phong. Cô có quyền sử dụng bất kỳ quyền lực nào mà vị trí này mang lại để tự vệ. Đừng bao giờ lùi bước."

Đó là sự cho phép không thể rõ ràng hơn. Khả Vy gật đầu, hiểu rằng cô đang nhận được một tấm thẻ bài tự do hành động không giới hạn.

The Imperial Club là nơi tụ họp của giới thượng lưu Sài Gòn, nơi sự xa hoa luôn đi kèm với những lời đồn thổi độc ác. Khả Vy bước vào với bộ vest trắng tinh khôi, sự giản dị toát lên vẻ thanh lịch, đối lập hoàn toàn với chiếc váy đỏ rực rỡ và những món trang sức lấp lánh của Tố Vy.

Tố Vy ngồi ở chiếc bàn có tầm nhìn đẹp nhất, nhấp một ngụm trà. "Chào mừng, cô An Khả Vy. Hay tôi nên gọi là cô An?"

"Cứ gọi tôi là Khả Vy," Khả Vy bình thản đáp, ngồi xuống. "Chúng ta không cần quá xã giao, cô Tố Vy. Thời gian của tôi, và có lẽ cả của cô, đều rất quý giá."

Tố Vy cười khẩy. "Tôi thích sự thẳng thắn đó. Thẳng thắn, nhưng lại đầy tính thực dụng. Cô biết đấy, người của tôi đã điều tra cô. An Khả Vy, con gái của một cựu giám đốc tài chính đang gánh một khoản nợ khổng lồ sau khi cha cô bị kết tội. Đáng thương."

Khả Vy không hề nao núng. Cô đã chuẩn bị cho điều này. "Đáng thương, có lẽ. Nhưng nó dạy tôi một bài học. Đó là không bao giờ tin tưởng vào vẻ ngoài hào nhoáng của bất kỳ ai."

Tố Vy đẩy một phong bì dày qua bàn. "Vậy thì, chúng ta hãy nói chuyện thực tế. Đây là $10 triệu. Đủ để cô trả hết nợ của mẹ cô, mua một căn hộ nhỏ ở ngoại ô, và sống thoải mái suốt đời. Đổi lại, cô hủy bỏ hợp đồng với Thiên Vũ. Cô sẽ có được tự do, và tôi sẽ có được vị trí của mình."

Khả Vy nhìn phong bì, cô không hề chạm vào nó. "Cô Tố Vy, cô đang xúc phạm tôi. Cô nghĩ giá trị của tôi chỉ là $10 triệu?"

"Đó là giá trị của sự tự do đối với một cô gái sắp bị phá sản," Tố Vy nhếch mép. "Đừng giả vờ thanh cao. Cô đến với Thiên Vũ vì hợp đồng, vì tiền. Tôi đang đưa cho cô một lối thoát dễ dàng hơn."

Khả Vy dựa lưng vào ghế, cô dùng ánh mắt lạnh lùng, chuyên nghiệp nhìn thẳng vào Tố Vy. Khoảnh khắc này không còn là cuộc đối đầu giữa hai người phụ nữ vì một người đàn ông, mà là một cuộc thương lượng kinh doanh.

"Thứ lỗi cho tôi, cô Tố Vy," Khả Vy bắt đầu, giọng cô thay đổi, không còn là giọng điệu mềm mỏng của cô gái đang yêu. "Cô đang mắc phải một sai lầm chết người trong việc định giá tài sản."

"Ý cô là gì?" Tố Vy nhíu mày.

"Thứ nhất, vị trí 'vợ chưa cưới' của Lâm Thiên Vũ có giá trị gấp trăm lần $10 triệu. Nó mang lại cho tôi quyền truy cập vào Tầng 99 của Vĩnh Phong, vào dữ liệu của Dự án Phoenix. Đó là một dự án trị giá hàng tỷ đô la."

Khả Vy dừng lại, uống một ngụm trà. Cô quyết định chơi con bài lớn nhất.

"Thứ hai, tôi biết cô đang gây áp lực lên Lâm Thiên Vũ thông qua ông ngoại của cô, người là thành viên Hội đồng quản trị. Cô nghĩ tôi không biết Ngân hàng Độc Lập đang được bảo hộ bởi một tập đoàn có liên quan đến công ty gia đình cô?"

Tố Vy tái mặt. Cô ấy là người duy nhất biết về mối liên hệ bí mật này.

"Cô đang nói nhảm gì vậy?" Tố Vy lắp bắp.

"Tôi đang nói về cấu trúc sở hữu tại quần đảo Cayman," Khả Vy tiếp tục, giọng điệu sắc như dao cạo của một nhà phân tích. "Tôi biết rõ lỗ hổng pháp lý mà đội ngũ của Lâm Thiên Vũ đang nhắm vào. Và tôi cũng biết, nếu tôi bị loại khỏi cuộc chơi, Lâm Thiên Vũ sẽ mất người hỗ trợ đáng tin cậy nhất trong dự án này. Việc M&A sẽ thất bại, và đó sẽ là một thất bại lớn cho ông ngoại cô, người đang đặt cược danh tiếng vào sự ổn định của Vĩnh Phong."

Khả Vy mỉm cười, nụ cười này không hề có sự ấm áp, nó chỉ chứa đựng sự tự tin tuyệt đối.

"Cô Tố Vy, tôi không ở đây để giành giật một người đàn ông. Tôi ở đây để thực hiện một hợp đồng. Và hợp đồng đó bảo vệ cả sự nghiệp và tài sản của tôi. Nếu cô loại bỏ tôi, cô không chỉ đe dọa hôn nhân của Thiên Vũ, cô đang đe dọa toàn bộ đế chế Vĩnh Phong, và điều đó, không chỉ khiến Thiên Vũ giận dữ, mà còn khiến ông ngoại cô cũng sẽ quay lưng lại với cô."

Khả Vy đẩy phong bì trở lại phía Tố Vy. "Giờ thì nói cho tôi biết, $10 triệu đó có đáng để cô đánh đổi cả tương lai chính trị và tài chính của gia đình không?"

Tố Vy hoàn toàn sững sờ. Cô ta không ngờ Khả Vy, một cô gái bị gán mác "vợ hợp đồng nghèo khó," lại có thể thấu hiểu toàn bộ cục diện chính trị và kinh doanh của Vĩnh Phong, và còn dùng nó để chống lại cô ta.

"Cô... Cô nói dối! Lâm Thiên Vũ không thể tin tưởng cô như vậy!"

"Ngài ấy tin tưởng tôi hơn bất kỳ ai khác," Khả Vy nhẹ nhàng khẳng định. "Vì ngài ấy biết, lòng trung thành của tôi chỉ nằm ở thành công của Dự án Phoenix. Cô thì sao? Lòng trung thành của cô nằm ở đâu? Ở vị trí phu nhân Tổng Giám đốc rỗng tuếch?"

Tố Vy đứng dậy, chiếc ghế va vào sàn đá cẩm thạch. Khuôn mặt cô ta đỏ bừng vì giận dữ và sợ hãi. Cô ta không thể nói được lời nào, chỉ có thể nhìn Khả Vy bằng ánh mắt căm thù.

"Cô sẽ phải hối hận vì điều này, Khả Vy," Tố Vy thì thầm trước khi quay lưng bỏ đi.

Khả Vy ngồi lại một mình. Cô thở phào, sự căng thẳng tan biến. Chiếc phong bì vẫn nằm trên bàn. Cô gọi phục vụ.

"Làm ơn, gói lại chiếc phong bì này, và gửi nó đến Phòng Tài chính của Vĩnh Phong. Ghi rõ: Quà tặng từ Tố Vy."

Khi Khả Vy trở lại Tầng 99, Lâm Thiên Vũ đang ở văn phòng của anh. Anh không hỏi về cuộc gặp. Anh chỉ nhìn cô một cái, rồi ra hiệu cho Khả Vy ngồi xuống.

"Mộng Điệp báo cáo rằng cô đã gửi một gói quà đến Phòng Tài chính," anh nói, giọng anh có một chút thích thú hiếm thấy.

"Vâng, đó là $10 triệu. Một món quà từ cô Tố Vy," Khả Vy đáp. "Tôi nghĩ Vĩnh Phong có thể sử dụng số tiền đó tốt hơn là tôi."

Lâm Thiên Vũ im lặng một lúc. Sau đó, anh gật đầu. "Cô đã xử lý rất tốt. Rất... Khả Vy."

"Ngài Lâm," Khả Vy nói, cố gắng giữ giọng điệu nghiêm túc. "Tôi nghĩ cô ta đã bị khuất phục. Cô ta sẽ không làm phiền chúng ta nữa. Giờ chúng ta có thể tập trung hoàn toàn vào Ngân hàng Độc Lập."

Lâm Thiên Vũ đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, nhìn ra thành phố.

"Một người đàn ông có thể tin tưởng vào người phụ nữ của mình, không phải vì cô ấy yêu anh ta, mà vì cô ấy là đồng minh đáng tin cậy nhất của anh ta... Đó là một cảm giác mới lạ," anh nói, không quay lại nhìn cô.

"Tôi là một đồng minh, không phải là 'người phụ nữ' của ngài," Khả Vy sửa lại.

"Đúng vậy," Lâm Thiên Vũ quay lại, đôi mắt hổ phách nhìn thẳng vào cô, chứa đựng một sự đánh giá cao sâu sắc. "Một đồng minh, người đã chiến thắng một trận chiến cá nhân quan trọng mà không cần đến sự can thiệp của tôi. Tôi nợ cô một lời cảm ơn, Khả Vy."

"Không cần, thưa Tổng Giám đốc. Đó là một phần của hợp đồng," Khả Vy nói, nhưng cô biết, ranh giới giữa hợp đồng và sự tôn trọng đã mờ đi một chút nữa.

Lâm Thiên Vũ tiến lại gần cô. Anh không chạm vào cô, nhưng khoảng cách giữa họ đủ gần để Khả Vy cảm nhận được sức nóng từ cơ thể anh.

"Không, Khả Vy. Lần này không phải là hợp đồng. Đây là sự tôn trọng."

Anh đưa tay ra, đặt lên bàn làm việc của cô. "Tối nay cô có cuộc họp trực tuyến với đội ngũ pháp lý ở New York. Chuẩn bị cho điều đó."

Khả Vy nhìn bàn tay anh, rồi nhìn lên khuôn mặt anh. Cô cảm nhận được sự kết nối mãnh liệt và phức tạp đang hình thành giữa hai người. Một liên minh được xây dựng trên tiền bạc và quyền lực, nhưng đang dần được củng cố bằng sự thông minh và lòng trung thành.

Khả Vy biết, $10 triệu kia chẳng là gì so với sự thỏa mãn cô nhận được khi khiến Tố Vy phải rút lui. Cô đã giành chiến thắng, không phải bằng danh phận, mà bằng trí tuệ của mình. Và cô cũng đã thành công trong việc bước sâu hơn vào thế giới của Lâm Thiên Vũ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×