hợp đồng tình yêu vĩnh phong

Chương 9: Sự Né Tránh: Hậu Quả Của Nụ Hôn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiếc xe Rolls-Royce lướt nhẹ nhàng qua các con phố quen thuộc, đưa Khả Vy và Lâm Thiên Vũ trở về căn hộ áp mái. Không khí trong xe đặc quánh. Ánh đèn đường lướt qua cửa kính, thỉnh thoảng chiếu rọi vào khuôn mặt họ, nhưng không ai nói một lời nào.

Nụ hôn trên ban công dinh thự gia tộc Lâm không phải là một sự kiện công khai, nhưng đối với Khả Vy, đó là một vụ nổ hạt nhân cảm xúc. Nó đã phá vỡ hoàn toàn ranh giới giữa hợp đồng và thực tại.

Khi bước vào căn hộ, Khả Vy gần như chạy vụt vào phòng mình, nhưng giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiên Vũ giữ chân cô lại.

"Khả Vy."

Cô quay lại, cố gắng tạo ra vẻ mặt bình tĩnh nhất có thể. "Vâng, Thiên Vũ." Cô cố tình dùng tên riêng, giữ vẻ chuyên nghiệp để giảm thiểu sự ngượng ngùng.

"Màn trình diễn đêm nay rất tốt," anh nói, giọng anh trầm và không cảm xúc. "Họ đã bị thuyết phục. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn trong tương lai."

Khả Vy gật đầu. "Tôi hiểu. Đó là công việc. Chúc ngài ngủ ngon, Tổng Giám đốc." Cô cố tình quay trở lại với danh xưng "Tổng Giám đốc" để khẳng định lại khoảng cách mà cô cần.

Lâm Thiên Vũ nhíu mày, nhưng không nói gì. Anh chỉ nhìn cô chằm chằm, đôi mắt anh chứa đựng sự đánh giá thầm lặng.

Sáng hôm sau, Khả Vy thức dậy sớm hơn bình thường. Cô tự nhủ, cô là một chuyên gia. Cô phải tách biệt cảm xúc cá nhân ra khỏi công việc, ra khỏi hợp đồng. Cô đã trả được nợ, cô không còn gánh nặng vật chất. Giờ đây, cô chỉ cần hoàn thành vai trò của mình một cách hoàn hảo, sau đó rời đi với danh dự.

Cô nhanh chóng rời khỏi căn hộ, tránh buổi ăn sáng chung. Khi đến Tầng 99, cô lập tức triệu tập Mộng Điệp.

"Mộng Điệp, kể từ hôm nay, mọi báo cáo dự án, mọi yêu cầu thông tin, và mọi lịch trình cá nhân của Tổng Giám đốc, cô sẽ truyền đạt lại cho tôi," Khả Vy ra lệnh, giọng nói dứt khoát và lạnh lùng.

Mộng Điệp, người quen thuộc với sự ăn ý hiếm thấy giữa Khả Vy và Lâm Thiên Vũ, tỏ ra ngạc nhiên. "Phu nhân An, có vấn đề gì với kênh giao tiếp trực tiếp không ạ? Tổng Giám đốc Lâm muốn mọi thứ phải được xử lý nhanh chóng."

"Không có vấn đề gì. Đây là quy trình mới," Khả Vy kiên quyết. "Tôi cần tập trung vào các kế hoạch mở rộng hậu M&A. Việc trao đổi qua cô sẽ giúp tôi có thêm thời gian để phân tích các tài liệu phức tạp. Hãy đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ, Mộng Điệp."

Khả Vy đang biến Mộng Điệp thành một "bức tường đệm" giữa cô và Lâm Thiên Vũ. Cô không muốn nhìn vào đôi mắt hổ phách đó, không muốn nghe giọng nói trầm khàn đó, vì cô sợ bản thân sẽ đánh mất sự kiểm soát.

Lâm Thiên Vũ nhanh chóng nhận ra sự thay đổi này.

Anh là một người đàn ông tinh tế. Anh không trực tiếp hỏi Khả Vy, nhưng anh nhận thấy: Khả Vy đã không còn đến văn phòng anh để đặt báo cáo; cô ấy trả lời email của anh bằng những từ ngữ ngắn gọn, chuyên nghiệp hơn bao giờ hết; và cô ấy luôn đảm bảo rằng Mộng Điệp có mặt trong mọi cuộc họp bất chợt.

Vào buổi chiều, Lâm Thiên Vũ cảm thấy khó chịu. Họ đang giải quyết một vấn đề quan trọng liên quan đến sự phản ứng của thị trường sau thương vụ M&A, và Khả Vy đã gửi một bản phân tích dài 10 trang qua email thay vì trình bày trực tiếp.

Anh gọi Mộng Điệp vào. "Khả Vy đang làm gì?"

"Cô ấy đang họp qua điện thoại với đội ngũ Pháp lý ở Luân Đôn, thưa Tổng Giám đốc," Mộng Điệp trả lời.

"Cô ấy có rảnh vào tối nay không?"

"Lịch của cô ấy trống, thưa Tổng Giám đốc. Nhưng cô ấy đã yêu cầu một cuộc họp trực tuyến vào 9 giờ tối với đội ngũ Xây dựng Thương hiệu."

Lâm Thiên Vũ biết Khả Vy đang cố tình lấp đầy lịch trình cá nhân của mình bằng công việc để tránh sự gần gũi. Anh nhìn Mộng Điệp.

"Thông báo cho Khả Vy. Hủy bỏ cuộc họp Xây dựng Thương hiệu. Cô ấy có một cuộc họp riêng với tôi ngay bây giờ. Về bản phân tích 10 trang đó. Và nói với cô ấy rằng tôi muốn nghe giọng cô ấy, không phải đọc email."

Mộng Điệp hiểu rõ sự căng thẳng đang diễn ra. Cô nhanh chóng truyền đạt lại thông điệp.

Khả Vy nhận được thông báo, cô cảm thấy tim mình thắt lại. Cô không thể né tránh mãi. Cô hít một hơi thật sâu, gỡ bỏ chiếc nhẫn kim cương (một thói quen mới của cô khi ở một mình), và bước vào văn phòng Tổng Giám đốc.

Lâm Thiên Vũ đang ngồi sau chiếc bàn làm việc bằng gỗ mun, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc lạnh.

"Ngồi đi, Khả Vy," anh nói, giọng anh hoàn toàn là giọng điệu của Tổng Giám đốc.

Khả Vy ngồi xuống, đặt cuốn sổ ghi chú của mình lên bàn. "Ngài muốn thảo luận về phần nào của bản phân tích, Tổng Giám đốc?"

"Tôi muốn thảo luận về sự thay đổi của cô," anh đáp, không hề vòng vo.

Khả Vy ngước nhìn anh, cô cố gắng tỏ ra không hiểu. "Tôi không hiểu ý ngài."

"Sự hiệu quả của cô đã giảm 20% trong hai ngày qua, Khả Vy," Lâm Thiên Vũ lạnh lùng phân tích. "Cô đang lãng phí thời gian của tôi và của cô khi sử dụng Mộng Điệp làm cầu nối. Cô đã trở lại với danh xưng Tổng Giám đốc, thay vì Thiên Vũ. Cô đang tạo ra một khoảng cách vật lý và cảm xúc sau khi chúng ta đạt được thành công lớn nhất của Dự án Phoenix, và sau... bữa tiệc kỷ niệm."

"Tôi xin lỗi nếu ngài cảm thấy khó khăn trong giao tiếp, Tổng Giám đốc," Khả Vy nói, giữ giọng điệu bình tĩnh. "Nhưng vai trò của tôi là cố vấn chiến lược. Khi gánh nặng nợ nần được giải quyết, tôi cần phải tập trung hoàn toàn vào sự nghiệp. Việc sử dụng Mộng Điệp chỉ là một biện pháp để tôi tái cấu trúc quy trình làm việc. Tôi cần phải làm rõ ranh giới chuyên môn."

Lâm Thiên Vũ đứng dậy. Anh bước ra khỏi bàn làm việc, đi vòng qua và đứng ngay cạnh chiếc ghế Khả Vy đang ngồi. Sự gần gũi đột ngột này khiến cô căng thẳng.

"Ranh giới chuyên môn?" Lâm Thiên Vũ cười nhạt. "Cô muốn làm rõ ranh giới, Khả Vy? Tốt. Chúng ta hãy làm rõ. Cô đã làm rất tốt, nợ của cô đã được thanh toán, mục tiêu ban đầu của cô đã đạt được. Có phải đó là lý do cô đang tạo khoảng cách, vì cô nghĩ cô đã đủ an toàn để bắt đầu rút lui?"

Câu hỏi của anh như một nhát dao. Anh đang nghi ngờ động cơ của cô.

"Không, thưa Tổng Giám đốc. Hợp đồng của chúng ta là hai năm," Khả Vy đáp, giọng cô cứng rắn. "Tôi sẽ không vi phạm hợp đồng. Tôi chỉ đang đảm bảo rằng chúng ta duy trì sự chuyên nghiệp, điều mà tôi nghĩ là ngài rất coi trọng."

Lâm Thiên Vũ cúi xuống, ánh mắt anh nhìn sâu vào Khả Vy. "Cô nghĩ rằng sự chuyên nghiệp là cô phải quay lưng lại với sự gần gũi mà chúng ta đã xây dựng? Sự chuyên nghiệp là cô phải né tránh người đã bảo vệ cô trước gia đình? Hay cô sợ... Khả Vy? Cô sợ điều gì?"

Khả Vy cảm thấy tim mình đập liên hồi. Cô biết cô không thể nói ra sự thật.

"Tôi không sợ gì cả, Thiên Vũ," cô thách thức. "Tôi chỉ tôn trọng hợp đồng, tôn trọng giới hạn. Nụ hôn đó chỉ là một phần của diễn xuất, một động thái cần thiết để củng cố vị thế của ngài. Tôi không nhầm lẫn điều đó với bất kỳ—"

"Vậy thì hãy nhìn tôi, Khả Vy," Lâm Thiên Vũ cắt lời, giọng anh khàn khàn. "Cô nói đó là diễn xuất? Vậy thì hãy diễn tiếp đi."

Đột nhiên, anh đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên má cô, giống như anh đã làm trên ban công. Khoảnh khắc đó, ánh mắt cô hoàn toàn lạc vào ánh mắt anh.

"Nếu cô muốn chuyên nghiệp, hãy chuyên nghiệp. Nhưng đừng giả vờ rằng cô không cảm nhận được điều gì. Đừng giả vờ rằng sau tất cả những gì chúng ta đã trải qua, cô có thể trở lại thành một robot chỉ biết đến tài liệu và con số," anh nói, giọng anh đầy sự phức tạp. "Nụ hôn đó, sự bảo vệ đó, không phải là kịch bản. Cô biết rõ điều đó."

Khả Vy cắn chặt môi. Cô không thể phủ nhận điều anh nói.

Đúng lúc đó, điện thoại của Lâm Thiên Vũ reo vang. Là Mộng Điệp, giọng cô ấy đầy vẻ hốt hoảng.

"Tổng Giám đốc! Phu nhân An! Có chuyện rồi! Tập đoàn Đạt Quang vừa tung ra một thông cáo báo chí," Mộng Điệp báo cáo.

"Thông cáo gì?" Lâm Thiên Vũ lập tức rút tay lại, quay trở lại với vai trò Tổng Giám đốc.

"Họ công bố rằng họ đã mời cô Tố Vy trở thành Giám đốc Chiến lược mới của họ, và nói rằng cô Tố Vy sẽ giám sát một dự án thâu tóm lớn, trực tiếp cạnh tranh với Vĩnh Phong. Và tệ hơn..." Mộng Điệp dừng lại.

"Nói tiếp đi!"

"Thông cáo báo chí đính kèm một bức ảnh chụp lén từ dạ tiệc tuần trước. Bức ảnh ghi lại khoảnh khắc ngài và Phu nhân An... đang tranh cãi kịch liệt ngay trước khi ngài hôn cô ấy. Tiêu đề của họ là: 'Hôn Nhân Vĩnh Phong Chỉ Là Vỏ Bọc: Tổng Giám đốc Lâm Ép Buộc Vợ Chưa Cưới'."

Cả Lâm Thiên Vũ và Khả Vy đều sững sờ. Tập đoàn Đạt Quang, đối thủ truyền kiếp của Vĩnh Phong, đã lợi dụng sự kiện gia đình của họ để tạo ra một cuộc khủng hoảng truyền thông. Tố Vy, bị Khả Vy đánh bại, đã trả thù bằng cách tạo ra một liên minh mới và châm ngòi cho một cuộc chiến tranh công khai.

"Đây là sự trả đũa của Tố Vy. Cô ta đã đoán trước được rằng chúng ta sẽ công khai thân mật, và đã chụp ảnh trước đó để tạo ra sự đối lập," Khả Vy nhanh chóng phân tích.

"Đúng vậy," Lâm Thiên Vũ gầm gừ. Anh quay sang Khả Vy. "Chúng ta không thể để cho dư luận tin rằng mối quan hệ của chúng ta là giả dối. Nếu họ nghi ngờ, họ sẽ nghi ngờ tính hợp pháp của thương vụ M&A, và sự ổn định của Vĩnh Phong."

Anh đưa tay ra, nắm lấy tay Khả Vy. Lần này, sự nắm bắt không còn là sự lãng mạn, mà là sự hợp tác tuyệt đối, sự cần thiết không thể chối bỏ.

"Khả Vy, cô không thể né tránh tôi nữa. Kẻ thù đã công khai tấn công vào điểm yếu nhất của chúng ta: Sự chân thật của mối quan hệ này. Chúng ta phải phản công ngay lập tức," Lâm Thiên Vũ nói, ánh mắt anh đầy quyết tâm.

"Làm sao chúng ta phản công được? Họ có bằng chứng," Khả Vy hỏi.

"Chúng ta sẽ đính hôn thật," Lâm Thiên Vũ nói, giọng anh lạnh lùng, nhưng lại chứa đựng một sự nghiêm túc đáng sợ.

Khả Vy nhìn anh, cô không thể tin vào những gì mình vừa nghe. "Ngài Lâm, ngài đang nói gì vậy? Hợp đồng của chúng ta—"

"Hợp đồng là cho hai năm đính hôn giả. Nhưng hiện tại, chúng ta không có thời gian để giải thích. Chúng ta cần một sự kiện mang tính bước ngoặt, một hành động không thể bị bác bỏ. Chúng ta sẽ tổ chức một buổi lễ đính hôn chính thức, có sự tham gia của gia đình và công chúng," Lâm Thiên Vũ giải thích, ánh mắt anh không rời khỏi Khả Vy. "Chỉ có một thông báo đính hôn thực sự mới có thể dập tắt tin đồn về sự ép buộc, và đập tan âm mưu của Đạt Quang và Tố Vy. Họ sẽ không thể tấn công vào một cuộc hôn nhân sắp diễn ra."

Khả Vy cảm thấy đầu óc quay cuồng. Tình cảm cô vừa cố gắng chôn vùi lại bị đẩy lên mặt nước. Từ hôn nhân giả sang đính hôn thật.

"Vậy... Ngài muốn tôi đính hôn thật với ngài? Trong khi chúng ta không—"

"Nó vẫn sẽ là một hành động chiến lược, Khả Vy," Lâm Thiên Vũ cắt ngang, nhưng ánh mắt anh lại có một sự dịu dàng phức tạp. "Nhưng đối với thế giới, nó phải là thật. Cô có sẵn lòng không, Khả Vy? Đây là cuộc chiến cuối cùng của chúng ta để bảo vệ Vĩnh Phong, và bảo vệ cả cô nữa."

Khả Vy nhìn xuống chiếc nhẫn kim cương trên bàn. Nó không còn là món đồ hợp đồng, mà là một lời hứa, một sự bắt đầu. Cô đã yêu anh. Đây là cơ hội để cô ở bên anh, dù chỉ là dưới vỏ bọc mới của một "người vợ sắp cưới" chiến lược.

"Tôi sẵn lòng," Khả Vy trả lời, giọng cô đã tìm lại được sự kiên định. "Tôi sẽ không bao giờ để Vĩnh Phong bị tổn hại. Chúng ta sẽ làm điều đó, Thiên Vũ. Chúng ta sẽ đính hôn thật."

Lâm Thiên Vũ mỉm cười nhẹ. Đó là nụ cười của một vị tướng đã tìm thấy đồng minh mạnh mẽ nhất. Anh buông tay cô ra, nhưng sự gắn kết giữa họ đã trở nên bền chặt hơn bao giờ hết.

"Tốt. Vậy thì... Khả Vy. Chúng ta có rất nhiều việc phải làm. Và từ giờ trở đi, không còn khoảng cách nào nữa."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×