hợp đồng vợ giả

Chương 2: Lời Đề Nghị Cấm Kỵ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Vân Anh rời khỏi phòng làm việc của Minh Khang trong trạng thái tê liệt. Cô đi thẳng về phòng, khóa trái cửa và ngồi thụp xuống sàn, tựa lưng vào cánh cửa lạnh lẽo.

Kết hôn với anh rể. Đóng vai vợ anh ấy.

Lời đề nghị ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô như một lời nguyền rủa. Chị Hoàng Yến đã mất, nhưng hình bóng chị vẫn còn đó, từ chiếc gương trang điểm đến bộ đồ ngủ còn vương mùi nước hoa nhẹ nhàng trong tủ. Sao cô có thể thay thế chị gái mình, ngay cả chỉ là trên danh nghĩa, trên chiếc giường mà chị cô từng nằm?

Nhưng Minh Khang đã gài cô vào thế không thể từ chối. Nếu anh mất Tập đoàn T&K, không chỉ tài sản của chị cô bị ảnh hưởng, mà cả danh tiếng của gia đình, và có lẽ là cả tương lai của đứa cháu gái nhỏ (nếu có, hoặc có thể thay bằng sự nghiệp của người mẹ/em trai NC cần hỗ trợ).

Vân Anh nhớ lại ánh mắt lạnh lùng, dứt khoát của Minh Khang. Anh không hề đưa ra lời đề nghị này với bất kỳ sự dịu dàng hay cảm xúc nào, chỉ có sự tính toán lạnh lùng của một thương gia. Anh cần một công cụ, và cô là công cụ thích hợp nhất.

24 giờ trôi qua nặng nề. Vân Anh không ăn uống gì, cô chỉ ngồi bó gối, nhìn chằm chằm ra cửa sổ.

Đúng 8 giờ tối hôm sau, cửa phòng cô vang lên tiếng gõ dứt khoát.

“Vân Anh, hết giờ rồi.”

Giọng Minh Khang vang lên qua cánh cửa, trầm ổn và không cho phép sự chậm trễ. Vân Anh buộc phải mở cửa. Anh đứng đó, vẫn bộ vest đen lịch lãm, như thể 24 giờ qua anh chỉ làm việc chứ không hề ngủ.

“Cô đã có quyết định chưa?”

Vân Anh hít sâu, cô bước lùi lại, giữ khoảng cách với anh. “Em muốn biết chi tiết hơn về Hợp đồng. Tại sao lại là một năm? Và em sẽ được gì?”

Minh Khang mỉm cười nhạt, nụ cười đó không hề có hơi ấm. “Vào phòng làm việc. Đây là cuộc đàm phán, không phải là cuộc trò chuyện thân mật.”

Trong phòng làm việc, Minh Khang đưa cho cô một bản thảo hợp đồng pháp lý chi tiết.

“Một năm là đủ thời gian để ổn định lại Tập đoàn sau cú sốc. Sau đó, tôi sẽ đưa ra lý do ly hôn hợp lý. Cô sẽ được nhận 50 tỷ đồng sau khi ly hôn. Số tiền này đủ để cô khởi nghiệp, chu cấp cho mẹ cô sống thoải mái và mua một căn hộ ở trung tâm thành phố.”

Vân Anh kinh ngạc. 50 tỷ đồng là một con số khổng lồ với cô.

“Với điều kiện gì?” Vân Anh hỏi, giọng cô khô khốc.

“Điều kiện thứ nhất: Giữ bí mật tuyệt đối về Hợp đồng này. Kể cả gia đình cô. Chúng ta sẽ là một cặp vợ chồng thực sự trước mặt mọi người. Điều thứ hai: Cô phải chuyển đến sống trong biệt thự này ngay lập tức, và tham gia mọi hoạt động xã giao, sự kiện mà tôi yêu cầu.”

“Không có tình yêu, không có ràng buộc thể xác,” Vân Anh nói như tự nhắc nhở bản thân.

Minh Khang nhìn cô chằm chằm, đôi mắt anh như xuyên thấu tâm can cô. “Đúng, không có tình yêu. Về ràng buộc thể xác… đó là vấn đề kỹ thuật.”

Vân Anh cảnh giác: “Ý anh là sao?”

Minh Khang lại dựa vào ghế, anh nhấp một ngụm cà phê đã nguội. “Cô Yến và tôi có một thói quen bị theo dõi. Một số cổ đông thuê thám tử để tìm kiếm bằng chứng rạn nứt trong hôn nhân, để có cớ lật đổ tôi. Do đó, Điều Khoản Thứ Ba của hợp đồng sẽ là một Điều Khoản Ẩn, không ghi trên giấy tờ.”

Anh ghé người về phía trước, giọng nói anh hạ thấp, đầy uy lực. “Nếu có bất kỳ dấu hiệu bị nghi ngờ nào, hay bị theo dõi sát sao, cô và tôi phải hợp tác để chứng minh chúng ta là vợ chồng. Bao gồm cả thân mật thể xác.”

Mặt Vân Anh tái mét. “Anh Khang, anh đang đùa em đấy à? Thân mật… là chuyện gì?”

“Cô là người lớn, Vân Anh. Cô hiểu rõ thân mật là gì. Hợp đồng của chúng ta là hôn nhân, không phải là tình bạn. Nếu thám tử tìm được bằng chứng chúng ta ngủ riêng, hoặc thiếu các cử chỉ thân mật thông thường, toàn bộ hợp đồng sẽ bị hủy, và mọi thứ sẽ sụp đổ. Cô không thể để điều đó xảy ra.”

Anh nhấc bản Hợp đồng lên, đẩy nó về phía cô, cùng với chiếc bút máy bằng vàng.

“Đây là cơ hội cuối cùng để cô lựa chọn. Một năm sống trong nhung lụa, làm vợ tôi trên danh nghĩa, và nhận 50 tỷ đồng. Đổi lại, cô phải chấp nhận rủi ro về Điều khoản ẩn. Hoặc cô từ chối, và nhìn tôi mất tất cả. Lựa chọn là của cô.”

Vân Anh nhìn vào chiếc bút, rồi nhìn lên khuôn mặt điển trai, lạnh lùng của anh. Cô hiểu rằng, một khi ký vào, cuộc đời cô sẽ hoàn toàn thay đổi, và cô sẽ bước vào một trò chơi cấm kỵ với chính anh rể mình. Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Cô cắn môi, chấp nhận sự đánh đổi quá lớn này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×