hợp đồng vợ giả

Chương 3: Ký Kết Thỏa Thuận


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Không gian trong phòng làm việc chìm trong sự im lặng nặng nề. Vân Anh nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng, từng câu chữ lạnh lùng vô cảm như một nhát dao. 50 tỷ đồng. Một năm đóng vai. Và điều khoản ẩn kinh hoàng: Thân mật thể xác.

Cô đưa tay lên sờ vào chiếc nhẫn cưới của chị gái cô đang đeo. Nó đã được tháo ra từ lâu và giờ nằm trong két sắt.

"Tại sao lại là em?" Vân Anh nghẹn giọng hỏi, ánh mắt đầy sự cầu xin. "Anh có thể chọn bất kỳ cô gái nào khác trong giới thượng lưu để làm vợ giả. Họ sẽ không ngần ngại nhận 50 tỷ."

Minh Khang chậm rãi nhắm mắt lại, rồi mở ra. "Họ không phải là em gái của Yến."

Anh dừng lại, lời nói mang theo sự tính toán tàn nhẫn. "Các cổ đông sẽ dễ dàng chấp nhận việc tôi kết hôn với em vợ mình để 'giữ lại tình cảm với gia đình vợ đã mất' hơn là một cô gái xa lạ. Điều đó thể hiện 'sự tôn trọng' đối với Yến, và giúp tôi củng cố vị trí nhanh hơn."

"Tất cả chỉ là sự tính toán," Vân Anh thì thầm.

"Đúng vậy," Minh Khang lạnh lùng thừa nhận. "Tất cả đều là vì lợi ích. Cô muốn 50 tỷ, tôi muốn Tập đoàn. Đừng cố gắng tìm kiếm cảm xúc ở đây."

Vân Anh cảm thấy lồng ngực mình đau nhói. Cô biết, chị gái cô yêu người đàn ông này rất nhiều, nhưng dường như, ngay cả sau khi chị mất, tình yêu đó cũng không được anh Khang trân trọng.

"Nếu em đồng ý," Vân Anh nói, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh nhất có thể. "Em có một điều kiện. Điều khoản ẩn... em không muốn nó được thực hiện nếu không thật sự cần thiết. Và em muốn có phòng riêng. Tuyệt đối không được chung chăn gối nếu không có sự uy hiếp từ bên ngoài."

Minh Khang khẽ nhướn mày. "Điều khoản đó là mặc định cho an toàn của tôi, và của cô. Tôi sẽ không đụng vào cô trừ khi bị bắt buộc phải diễn kịch."

Anh đặt hai ngón tay lên bản hợp đồng, đẩy nhẹ về phía cô. "Phòng riêng... cô có thể chọn bất kỳ phòng nào còn trống. Nhưng đêm tân hôn, chúng ta phải ngủ chung. Và khi tham gia sự kiện, nếu bị yêu cầu, chúng ta phải chấp nhận ngủ chung."

Vân Anh cắn môi, chấp nhận sự thất bại cuối cùng. Cô cầm chiếc bút máy bằng vàng nặng trịch lên. Cảm giác lạnh lẽo của kim loại thấm vào đầu ngón tay cô.

Cô đặt bút xuống, viết tên mình – Hoàng Vân Anh – dưới chữ ký của Trịnh Minh Khang.

Rắc!

Âm thanh nhỏ bé ấy vang lên như tiếng một sợi dây bị đứt đoạn. Mọi ràng buộc với quá khứ, với cuộc sống tự do đã bị cắt đứt. Cô đã bán mình cho quỷ dữ.

Minh Khang với tay lấy bản hợp đồng. Khi anh kéo xấp giấy, tay anh vô tình chạm vào mu bàn tay của Vân Anh.

Tình Huống H+ (Căng thẳng ngầm):

Chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng sự tiếp xúc đột ngột khiến Vân Anh giật mình rụt tay lại. Da thịt họ chỉ chạm vào nhau một giây, nhưng Vân Anh cảm nhận được nhiệt độ ấm nóng từ bàn tay rắn chắc của anh rể.

Minh Khang cũng khựng lại. Ánh mắt anh, vốn luôn sắc bén và lạnh lùng, lúc này lại thoáng lên một tia khó tả. Anh nhìn xuống bàn tay cô, rồi chậm rãi ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt hoảng hốt của cô.

Ánh mắt ấy không còn là ánh mắt của một thương nhân đang giao dịch, mà là ánh mắt của một người đàn ông trưởng thành đang đánh giá một người phụ nữ. Sự cấm kỵ và gần gũi đột ngột trong khoảnh khắc đó khiến Vân Anh như bị thiêu đốt.

"Hợp đồng đã có hiệu lực," Minh Khang nói, giọng anh trầm hơn bình thường. Anh nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng. "Cô đã chính thức là 'vợ' tôi. Bắt đầu từ tối nay, cô sẽ chuyển sang phòng dành cho bà chủ. Hãy chuẩn bị cho vai diễn của mình, 'vợ'."

Chữ 'vợ' anh thốt ra mang theo sự mỉa mai và áp đặt quyền lực.

Minh Khang đứng dậy, đi về phía tủ rượu. "Lễ kết hôn sẽ diễn ra trong ba ngày tới. Cô sẽ nhận được thẻ ngân hàng, không giới hạn chi tiêu. Nhiệm vụ của cô là trở thành 'vợ' của Tổng Giám đốc Trịnh Minh Khang."

Vân Anh đứng đó, run rẩy. Cô biết, cái chạm tay vừa rồi chỉ là một tai nạn, nhưng nó lại là lời cảnh báo đầu tiên về sự nguy hiểm rình rập trong mối quan hệ cấm kỵ này. Cô không chỉ phải đấu tranh với thế giới bên ngoài, mà còn phải chiến đấu với sự hấp dẫn chết người từ người đàn ông vừa ký hợp đồng làm chồng cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×