hương đồng gió nội 2

Chương 7: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm hôm sau, nắng còn mỏng, Nhã Linh đã có mặt trên nông trại, tay đeo găng, chân bước trên những luống đất còn ẩm sương. Trái với hình dung trong tưởng tượng, công việc hồi sinh nông trại ngay lập tức hiện ra với đầy thử thách. Đất nhiều chỗ cằn cỗi, khô nứt nẻ, đôi khi lẫn đá sỏi khiến việc cuốc xới gặp khó khăn. Nhã Linh cúi xuống, tay nhấc từng cục đất, cảm nhận sức nặng của thiên nhiên mà bà ngoại từng nhắc: “Đất này cần tình yêu và kiên nhẫn.”

Hạo đi bên cạnh, hướng dẫn cô từng bước: “Cô phải trộn phân hữu cơ với đất trước khi trồng, để giữ độ ẩm và dinh dưỡng. Một số khu đất này còn thiếu mùn, nếu không cải tạo kỹ, cây sẽ khó sống.”

Nhã Linh gật đầu, lau mồ hôi, và bắt đầu nhổ cỏ, vun đất, trộn phân. Từng động tác nhỏ đều khiến cô mệt nhọc, nhưng đồng thời cũng tạo cảm giác gắn bó với mảnh đất. Cô nhận ra rằng, hồi sinh nông trại không đơn giản chỉ là ý tưởng, mà là một hành trình lao động thực sự, nơi mỗi hạt đất, mỗi cây non đều đòi hỏi sự chăm chút tỉ mỉ.

Không chỉ đất, sâu bệnh cũng là một thử thách. Một luống cà chua nhỏ vừa gieo hôm trước đã bị rầy tấn công. Nhã Linh hốt hoảng, nhưng Hạo nhẹ nhàng chỉ cho cô cách nhận biết và xử lý: sử dụng thuốc sinh học, kết hợp bẫy sinh học và cắt tỉa lá bị nhiễm. Nhã Linh làm theo, tay lấm lem đất, mắt nhìn chăm chú từng lá cây, vừa học vừa lo lắng, vừa cảm thấy thú vị với những điều mới mẻ mà thiên nhiên mang lại.

Thiên nhiên không chỉ thử thách bằng đất cằn hay sâu bệnh, mà còn bằng thời tiết thất thường. Giữa trưa, mây kéo đến, gió mạnh thổi qua, vài cơn mưa bất chợt rơi xuống, làm ướt áo và đất bùn thêm nặng. Nhã Linh đứng dưới mưa, nhìn từng giọt nước tràn trên lá cây, tim vừa lo lắng vừa hồi hộp. Hạo chạy tới, che cho cô tạm, và cười: “Đây mới chỉ là thử thách đầu tiên thôi. Mỗi vụ mùa đều sẽ dạy chúng ta cách kiên nhẫn.”

Dù mệt mỏi, Nhã Linh cảm nhận được niềm vui len lỏi. Cô nhìn những luống rau, những cây non vừa được trồng, cảm giác như từng mầm sống đang hồi sinh dưới tay mình. Sự phối hợp giữa cô và Hạo cũng dần nhịp nhàng hơn – cô học hỏi, anh hướng dẫn, và cả hai cùng nhau đối mặt với thử thách mà thiên nhiên đặt ra.

Chiều xuống, khi mưa ngớt và ánh nắng lại xuyên qua mây, Nhã Linh nhìn quanh nông trại. Dù đất còn khô, sâu bệnh còn tồn tại, và thiên nhiên vẫn khắc nghiệt, nhưng cô cảm thấy một niềm tin mạnh mẽ: nếu kiên trì, mọi thứ sẽ hồi sinh. Cô mỉm cười, hít một hơi thật sâu, tay vùi trong đất ẩm.

Thử thách đầu tiên đã dạy cô nhiều điều: về kiên nhẫn, về sự tỉ mỉ, và về sức mạnh của lao động. Nhã Linh biết rằng, con đường phía trước còn dài, nhưng với Hạo bên cạnh và tình yêu dành cho nông trại, cô sẽ vượt qua mọi khó khăn. Những hạt giống hôm nay sẽ trở thành cây cao, những luống rau sẽ xanh tươi, và nơi hoang sơ này sẽ hồi sinh, từng bước một.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×