huyết ảnh đế chế

Chương 2: Mộng Nghi Đối Mặt Cung Đình


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tập đoàn Hoàng Thiên toát lên vẻ uy quyền lạnh lùng ngay từ sảnh chính. Sáng hôm đó, các quản lý cấp cao và trưởng phòng của các chi nhánh liên quan đến Dự án Ánh Sáng đã tụ tập tại phòng họp nhỏ hơn, nơi thường dùng cho các cuộc họp dự án chiến lược. Sự tò mò, xen lẫn nghi ngờ và thái độ dè bỉu, là thứ không khí nặng nề bao trùm căn phòng.

Họ đang chờ đợi "người phụ nữ bí ẩn" được Tổng tài Lãnh Hàn đích thân đưa về, người được cho là sẽ giải quyết "cái hố đen tài chính" mà không ai trong Hoàng Thiên dám động đến.

Phó Tổng tài Lâm Kiến Nghi, một người đàn ông trung niên, tay chân thân tín của Lãnh Minh, ngồi ở vị trí đối diện với chỗ trống dành cho Giám đốc Dự án mới. Lâm Kiến Nghi nổi tiếng là kẻ bảo thủ, chỉ tin vào thâm niên và những quy tắc cũ kỹ. Ông ta nhấp ngụm trà, nhìn đồng hồ mạ vàng của mình, gương mặt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.

Đúng bảy giờ bốn mươi lăm phút, Cố Mộng Nghi bước vào.

Cô không đi cùng thư ký hay bất kỳ người hộ tống nào từ văn phòng Tổng tài. Cô độc hành. Khác với những quý cô cao cấp của Hoàng Thiên luôn khoác lên người những bộ cánh hàng hiệu đắt tiền và trang sức lấp lánh, Mộng Nghi chỉ mặc một bộ Âu phục màu xám nhạt, kiểu dáng đơn giản nhưng tinh tế, không một chi tiết thừa. Vẻ ngoài của cô không hào nhoáng, nhưng sự tự tin toát ra từ mỗi bước đi lại mạnh mẽ đến kinh ngạc.

Cả phòng họp chùng xuống. Sự im lặng kéo dài vài giây.

"Chào buổi sáng," Mộng Nghi cất giọng, tiếng nói nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, vang vọng trong phòng. Cô không cần giới thiệu, bước thẳng đến vị trí dành cho chủ trì.

Lâm Kiến Nghi hắng giọng. "Cô Cố, cô đến muộn năm phút. Trong kinh doanh, đặc biệt là ở Hoàng Thiên, năm phút có thể là hàng triệu đô la."

Mộng Nghi bình thản đặt máy tính bảng xuống bàn. "Xin lỗi, Phó Tổng tài Lâm. Tôi đến đúng giờ. Năm phút đó, tôi dùng để xem xét lại báo cáo tài chính mới nhất của chi nhánh F, một trong những chi nhánh sẽ bị thanh lọc trong đợt này. Tôi thấy có sự khác biệt 7% giữa chi phí thực tế và chi phí báo cáo. Tôi cần nắm rõ số liệu trước khi bắt đầu."

Lâm Kiến Nghi cứng họng. Mộng Nghi không những không xin lỗi, mà còn dùng chính dữ liệu kinh doanh để phản đòn, lập tức đặt dấu hỏi lớn về năng lực giám sát của Lâm Kiến Nghi – người có trách nhiệm trực tiếp với chi nhánh F.

"Chúng ta bắt đầu," Mộng Nghi nói, ra hiệu cho cô thư ký phòng Tổng tài (đã được Lãnh Hàn chỉ định theo dõi) phát tài liệu.

Trong suốt buổi họp, Mộng Nghi trình bày một cách cô đọng về Dự án Ánh Sáng. Cô không dùng những từ ngữ hoa mỹ về "tầm nhìn" hay "cải cách," mà chỉ tập trung vào "hiệu suất thấp," "thất thoát vốn," và "cấu trúc rủi ro cao." Cô chiếu lên màn hình một biểu đồ phức tạp, chỉ ra chính xác những điểm yếu chết người mà phe Lãnh Minh đã tạo ra để hút máu tập đoàn.

"Mục tiêu của Dự án Ánh Sáng là một cuộc 'đại phẫu' không khoan nhượng," Mộng Nghi kết luận. "Nó không chỉ tái thiết cơ sở vật chất, mà còn tái thiết lại quy trình quản lý. Và tôi đã được Tổng tài trao quyền hạn tuyệt đối để thực hiện điều đó, bao gồm cả quyền đình chỉ bất kỳ cá nhân hay phòng ban nào cản trở tiến trình."

Sự tuyên bố này không khác gì một lời thách thức công khai. Các quản lý phe Lãnh Minh nhìn nhau, hoang mang. Cô gái trẻ này không chỉ là một kiến trúc sư, cô là một đặc công được Tổng tài cử đến.

2.2 Cuộc Đối Đầu Nhanh Gọn Với Cựu Thần

Ngay khi cuộc họp kết thúc, Lâm Kiến Nghi chặn Mộng Nghi lại ở hành lang.

"Cô Cố, cô nghĩ mình là ai? Cô vừa mới bước chân vào Hoàng Thiên, chưa hiểu được luật chơi ở đây," Lâm Kiến Nghi hạ giọng, vẻ mặt chuyển từ lạnh lùng sang đe dọa. "Những người có thâm niên ở đây không thể bị thay thế chỉ bằng một cái nháy mắt của cô. Cô nên chuyên tâm vào việc thiết kế của mình, đừng nhúng tay vào vấn đề nhân sự hay tài chính. Đây là luật ngầm."

Mộng Nghi dừng lại, xoay người đối diện với Phó Tổng tài. "Phó Tổng tài Lâm, tôi hiểu luật ngầm của Hoàng Thiên. Đó là lý do tập đoàn đang giảm 4.5% lợi nhuận ròng, phải không? Còn luật công khai, đó là Tổng tài Lãnh Hàn đã giao cho tôi trách nhiệm khắc phục. Với toàn quyền. Nếu ông cho rằng năng lực của tôi không đủ, hãy gửi đơn khiếu nại lên Tổng tài. Hoặc," cô nhướn mày, "hãy chứng minh rằng ông có thể làm tốt hơn việc bị tôi 'đình chỉ' vì cản trở công việc."

Phó Tổng tài Lâm nghiến răng, vẻ mặt đỏ bừng. Đây là lần đầu tiên ông ta bị một nhân viên mới nói thẳng vào mặt như vậy, và ông ta nhận ra sự sắc bén cùng khả năng ứng biến của Mộng Nghi vượt xa những gì họ dự đoán. Ông ta chỉ có thể lùi lại, nhìn bóng lưng Mộng Nghi khuất dần về phía văn phòng.

Lát sau, Lãnh Minh gọi điện cho Lâm Kiến Nghi. "Cô ta nói gì?"

"Cô ta quá cứng rắn, Chủ tịch. Cô ta không quan tâm đến thâm niên hay luật ngầm. Cô ta chỉ dùng quy tắc của Lãnh Hàn để chống lại chúng ta. Hơn nữa, cô ta dường như đã nhắm vào chi nhánh F rồi."

Lãnh Minh im lặng. "Đưa cô ta đến gặp ta. Ta phải xem cô ta có phải là một con tốt ngu ngốc, hay là một quân cờ nguy hiểm thực sự."

2.3 Khảo Sát Vùng Đất Chết: Lời Cảnh Cáo Từ 'Hoàng Đế Thượng Cung'

Cuộc gặp với Lãnh Minh diễn ra trong phòng trà cá nhân của ông ta, một nơi ấm cúng nhưng không kém phần trang trọng, hoàn toàn khác với sự lạnh lẽo của văn phòng Tổng tài.

Lãnh Minh mời Mộng Nghi uống trà, tỏ vẻ hiền hòa. "Mộng Nghi, cháu là người trẻ tuổi nhất nắm giữ quyền lực lớn như vậy ở Hoàng Thiên. Chú rất quý tài năng của cháu. Nhưng cháu có biết, ở đây, sự thông minh phải đi kèm với sự khôn ngoan không?"

Mộng Nghi đặt tách trà xuống. "Cháu hiểu, Chủ tịch. Cháu tin sự khôn ngoan là biết cách làm đúng việc, không phải làm vừa lòng mọi người."

Lãnh Minh cười ha hả, nhưng ánh mắt không cười. "Cháu nói đúng. Nhưng 'đúng việc' đôi khi là tuân theo những người nắm giữ 'luật.' Quá khứ của cháu, cha cháu, Cố Tề, là một người có tài, nhưng vì quá cứng nhắc nên đã phải chịu kết cục đáng tiếc. Đó là bài học xương máu ở Hoàng Thiên."

Ông ta không nói rõ, nhưng ý tứ rõ ràng: đây là lời cảnh cáo. Ông ta biết thân phận cô, biết mối liên hệ của cô với quá khứ, và đang dùng nó để đe dọa.

Mộng Nghi đối mặt với Lãnh Minh, tâm trạng cô như bị kim châm, nhưng gương mặt vẫn điềm tĩnh. "Cháu đến đây để dọn dẹp dự án, không phải để tìm hiểu quá khứ. Cháu tin nếu làm đúng việc, cháu sẽ không có kết cục như cha cháu."

Lãnh Minh thở dài, ra vẻ tiếc nuối. "Mong là vậy. Cháu nên nhớ, cháu đang làm việc cho Lãnh Hàn, một người cháu trai đầy tham vọng nhưng còn quá non trẻ. Đừng để anh ta lợi dụng cháu vào cuộc chiến mà cháu không nên tham gia."

Mộng Nghi hiểu đây là cuộc đối đầu. Lãnh Minh đang cố gắng làm cô sợ hãi và mua chuộc cô. Cô đứng dậy, cúi đầu một cách lịch thiệp. "Cảm ơn lời khuyên của Chủ tịch. Cháu xin phép đi khảo sát chi nhánh cũ ngay bây giờ."

2.4 Dấu Vết Của Sự Giả Mạo

Chi nhánh cũ, nằm ở khu vực ngoại vi, trông như một công trường bị bỏ hoang. Mây đen che phủ, ánh sáng yếu ớt, tạo cảm giác về một "vùng đất chết" thực sự.

Mộng Nghi và nhóm công tác nhỏ của cô (chỉ gồm những kỹ sư được cô đích thân chọn) tiến hành khảo sát. Ngay từ những bước đầu tiên, Mộng Nghi đã nhận ra sự khác biệt lớn giữa hồ sơ xây dựng và thực tế.

Cô đi vào khu vực kho chứa vật liệu. Tường bị nứt, bê tông có màu sắc lạ. Mộng Nghi lấy một dụng cụ nhỏ, cạy một mảng vật liệu bị che phủ bởi lớp sơn ngoài. Bên dưới là loại vật liệu kém chất lượng, hoàn toàn không phải loại có trong hợp đồng đã ký.

"Anh xem đây," Mộng Nghi chỉ vào một thanh thép chịu lực. "Trong hồ sơ, đây là thép H80 nhập khẩu từ Châu Âu. Nhưng kết cấu và mã số này... là thép tái chế nội địa. Sự chênh lệch chi phí là khổng lồ, và khả năng chịu lực của công trình này là con số không."

Cả nhóm kỹ sư đều sốc. Họ biết có tham nhũng, nhưng không nghĩ sự giả mạo lại trắng trợn và nguy hiểm đến mức này.

Mộng Nghi chụp ảnh chi tiết các vật liệu, ghi chép lại các mã số và so sánh chúng với hồ sơ. Cô tìm thấy một tập hợp các hóa đơn nhỏ bị kẹp lẫn trong chồng giấy tờ cũ kỹ. Hóa đơn này không phải là hóa đơn chính thức, mà là các phiếu chi nội bộ ghi rõ việc "thay thế vật tư theo yêu cầu của Giám đốc điều hành cũ." Giám đốc điều hành cũ này chính là người thân cận của Lãnh Minh.

"Thanh trừng, không phải tái thiết," Mộng Nghi thì thầm, nhớ lại lời Lãnh Hàn. Cô đã tìm thấy những dấu vết đầu tiên của tội ác.

2.5 Kênh Liên Lạc Tuyệt Mật

Mộng Nghi không tin tưởng bất kỳ kênh liên lạc nào của Hoàng Thiên. Sau khi trở về căn hộ nhỏ, cô tự tay mã hóa các bức ảnh và báo cáo chi tiết, mô tả chính xác những gì cô tìm thấy tại chi nhánh cũ, bao gồm cả các mã số thép tái chế và hóa đơn đáng ngờ.

Cô biết nếu gửi qua email công ty, Lãnh Minh sẽ biết ngay lập tức. Cô quyết định sử dụng phương thức mà Lãnh Hàn đã gợi ý trước đó: hệ thống tin nhắn mã hóa được cài đặt trong máy tính bảng làm việc của cô.

Đêm đã khuya. Lãnh Hàn đang làm việc trong văn phòng Tổng tài. Anh đang xem xét báo cáo tài chính của các công ty đối thủ thì máy tính bảng của anh phát ra một tiếng "ting" nhỏ. Đó là âm thanh của kênh liên lạc riêng biệt.

Anh mở tin nhắn, là Mộng Nghi. Nội dung không dài dòng, nhưng vô cùng sắc bén:

"Chi nhánh cũ: Kết cấu chính bị giả mạo. Thép H80 (hợp đồng) thay bằng thép tái chế (thực tế).

Mã số thép tái chế: RS-302.

Bằng chứng sơ bộ: Phiếu chi nội bộ có chữ ký Giám đốc Cũ (Tống Viễn) đã xác nhận việc 'thay thế vật tư giá thấp.'

Yêu cầu: Tôi cần quyền tiếp cận dữ liệu giao dịch của Tống Viễn trong 10 năm qua, đặc biệt là các giao dịch liên quan đến công ty cung ứng vật tư X."

Lãnh Hàn đọc xong, ánh mắt tối sầm lại. Sự gian lận đã đến mức đe dọa đến tính mạng con người. Anh cảm thấy một sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, không phải vì quy mô tội ác, mà vì sự tin tưởng bất ngờ vào người phụ nữ này. Cô không chỉ đưa ra vấn đề, cô còn đề xuất giải pháp và bằng chứng.

Anh gõ trả lời nhanh chóng: "Quyền tiếp cận đã được cấp. Hãy cẩn thận. Cô vừa động vào mạng lưới rễ cây. Sức chống trả sẽ rất lớn."

Mộng Nghi nhận được tin nhắn, nhìn màn hình máy tính bảng một lúc lâu. Cô cảm nhận được sự nguy hiểm đang đến gần. Cuộc chiến này không chỉ là của riêng cô nữa. Cô đã trở thành một phần của triều đình Hoàng Thiên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×