Sau khi nhận được quyền truy cập vào dữ liệu giao dịch của Tống Viễn (Giám đốc điều hành cũ) trong suốt mười năm, Cố Mộng Nghi khóa mình trong căn hộ suốt hai ngày. Đối với một kiến trúc sư, việc phân tích chuỗi cung ứng vật tư, dòng tiền luân chuyển, và các hợp đồng phụ nghe có vẻ xa lạ, nhưng Mộng Nghi lại làm điều đó với tốc độ và sự chính xác đáng kinh ngạc. Trí tuệ của cô không chỉ nằm ở thiết kế không gian mà còn ở việc xây dựng và phá vỡ các cấu trúc logic.
Báo cáo phân tích của cô không chỉ là một danh sách các sai phạm, mà là một bản vẽ chi tiết về mô hình tham nhũng có hệ thống. Cô phát hiện ra Tống Viễn không chỉ làm giả vật tư, mà còn tạo ra một "mạng lưới rễ cây" gồm các công ty con và công ty cung ứng vật tư X để tuồn tiền ra khỏi Hoàng Thiên, sau đó dùng các công ty bình phong này để đẩy chi phí dự án lên cao gấp ba lần. Đáng chú ý, các giao dịch này luôn được Lãnh Minh ký duyệt vào phút chót, dưới danh nghĩa "thủ tục khẩn cấp."
Mộng Nghi hoàn thành báo cáo, đặt tên là "Bản Phân Tích Hiện Trạng Hoàng Thiên: Đứt Gãy Cấu Trúc."
Đúng nửa đêm, báo cáo được gửi qua kênh mã hóa tới Lãnh Hàn.
Lãnh Hàn đang làm việc trong văn phòng. Anh vốn nghĩ báo cáo sẽ là một danh sách các chi phí bị đội lên, nhưng những gì anh đọc được khiến anh kinh ngạc. Mộng Nghi không chỉ chỉ ra thất thoát, mà còn dựng lại sơ đồ tổ chức của phe Lãnh Minh trong công ty. Cô chỉ ra rằng Lãnh Minh đã sử dụng dự án chi nhánh cũ như một công cụ để rút ruột tập đoàn và tạo quỹ đen cá nhân, đồng thời làm mất uy tín của Tổng tài.
"Thiên tài," Lãnh Hàn thì thầm. Anh chưa từng thấy một nhà phân tích nào, kể cả những người giàu kinh nghiệm nhất, có thể xâu chuỗi mọi thứ nhanh chóng và logic đến vậy. Anh vốn chỉ muốn Mộng Nghi tìm ra chứng cứ vật tư giả mạo, nhưng cô đã mang lại cho anh toàn bộ bản đồ chiến lược của kẻ thù.
Ánh mắt Lãnh Hàn không còn là sự nghi ngờ hay toan tính nữa, mà là sự ngưỡng mộ thuần túy dành cho trí tuệ sắc bén của cô. Anh nhận ra cô không phải quân cờ, mà là đối tác duy nhất đủ sức sánh vai với anh trong cuộc chiến này.
Anh lập tức gửi tin nhắn qua kênh riêng: "Đến văn phòng ta. Ngay bây giờ. Khẩn cấp."
3.2 Cuộc Họp Tuyệt Mật Lúc Nửa Đêm
Mộng Nghi đến văn phòng Tổng tài lúc một giờ sáng. Tập đoàn Hoàng Thiên đã chìm trong im lặng, chỉ còn ánh sáng le lói từ văn phòng Lãnh Hàn.
Khi cô bước vào, Lãnh Hàn đang đứng bên cửa sổ kính lớn, bàn tay đút túi quần, hình bóng Tổng tài lạnh lùng hòa vào ánh đèn thành phố. Mặc dù là cuộc họp công việc, sự cô độc và tĩnh mịch của căn phòng lại tạo ra một bầu không khí gần gũi, riêng tư đến khó tả.
"Báo cáo của cô," Lãnh Hàn nói, giọng trầm ấm hơn bình thường, không mang sự xa cách của vị Tổng tài quyền lực. "Nó vượt xa mọi kỳ vọng. Cô không phải kiến trúc sư thông thường."
Mộng Nghi đi thẳng vào vấn đề. "Tôi là người luôn tìm ra sự thật đằng sau những con số. Chủ tịch Lãnh Minh đã tạo ra một 'Hoàng Thiên trong Hoàng Thiên,' một cấu trúc song song để tuồn tiền ra ngoài. Vấn đề không chỉ là vật tư, mà là cơ chế kiểm soát."
Cô tiến đến bàn làm việc, trải một sơ đồ đơn giản lên. "Kế hoạch của tôi là một cuộc 'Đại Phẫu Vô Khuẩn.' Trước tiên, chúng ta phải đình chỉ hợp đồng với công ty cung ứng vật tư X và toàn bộ các công ty con. Thứ hai, thay thế Tống Viễn và ba giám đốc điều hành chi nhánh cấp dưới, không phải vì tham nhũng mà vì 'yếu kém hiệu suất.'"
Lãnh Hàn ngắt lời cô. "Ý kiến hay, dùng quy tắc của công ty để chống lại luật ngầm. Nhưng Lâm Kiến Nghi sẽ lập tức khiếu nại lên Hội đồng, và Lãnh Minh sẽ dùng số phiếu để bác bỏ quyết định của ta."
"Không thể," Mộng Nghi đáp, ánh mắt cô đầy tự tin. "Họ sẽ không dám làm vậy trước khi Đại hội cổ đông. Nếu họ phản ứng quá mạnh, họ sẽ vô tình xác nhận rằng họ đang bảo vệ những kẻ kém hiệu quả. Hơn nữa, tôi có chứng cứ vật tư giả mạo, điều đó có thể gây rò rỉ thông tin bất lợi về chất lượng công trình của Hoàng Thiên ra bên ngoài. Lãnh Minh sẽ phải im lặng để bảo vệ hình ảnh tập đoàn, ít nhất là cho đến khi tìm ra cách đối phó với tôi."
Lãnh Hàn nhìn Mộng Nghi. Khuôn mặt cô bừng sáng dưới ánh đèn làm việc, sự tập trung và trí tuệ ấy khiến anh không thể rời mắt. Anh nhận ra, sự hấp dẫn của cô không chỉ nằm ở vẻ ngoài thanh tú, mà ở chính sự kiên cường và khả năng suy luận sắc bén này.
"Cô đang đặt cược chính mình vào ván cờ này, Mộng Nghi," Lãnh Hàn nói, giọng anh gần gũi và dò xét hơn.
"Cược thì đã cược rồi, Tổng tài," cô đáp, giữ sự chuyên nghiệp nhưng có pha chút thách thức. "Anh đã cho tôi vũ khí (quyền truy cập), tôi sẽ giúp anh tiêu diệt kẻ thù."
Họ đứng rất gần nhau, ranh giới giữa đồng nghiệp, đồng minh và nam nữ bắt đầu mờ nhạt. Lãnh Hàn cảm thấy một luồng điện chạy qua khi nhìn thẳng vào mắt cô, và anh phải dùng hết lý trí Tổng tài của mình để quay đi.
"Thực hiện theo kế hoạch. Tôi sẽ hỗ trợ cô 100%," anh ra lệnh, giọng đã trở lại vẻ lạnh lùng thường thấy, nhưng bàn tay anh vô thức siết chặt.
3.3 Lửa Thử Vàng: Cuộc Đối Đầu Với Tống Viễn
Quyết định đình chỉ Tống Viễn và ba giám đốc chi nhánh được ban hành ngay sáng hôm sau, gây ra một cơn chấn động nhỏ trong nội bộ Hoàng Thiên. Đúng như dự đoán, Lãnh Minh không trực tiếp lên tiếng, nhưng đã cử người của mình hành động.
Lãnh Minh bất ngờ tổ chức một buổi họp kỹ thuật, mời Tống Viễn (Giám đốc cũ bị đình chỉ) tham dự dưới danh nghĩa "Cố vấn Kỹ thuật Cao cấp" và yêu cầu Mộng Nghi báo cáo về tiến độ Dự án Ánh Sáng. Đây là một cái bẫy nhằm khiến Mộng Nghi mắc lỗi trước mặt Tổng tài, buộc cô phải thừa nhận mình không đủ chuyên môn.
Tống Viễn, một người đàn ông mưu mô, nhìn Mộng Nghi với ánh mắt khinh miệt. "Cô Cố, tôi nghe nói cô đang dựa vào một vài 'phiếu chi nội bộ' để đưa ra các quyết định nhân sự lớn. Thật là nực cười. Một kiến trúc sư lại đi điều hành tài chính. Cô nên xem xét lại bản thiết kế của mình, thay vì cố gắng hiểu những vấn đề mà ngay cả Tổng tài cũng không dám động đến."
Mộng Nghi không hoảng sợ. Cô biết Lãnh Hàn đang theo dõi sát sao cuộc đối đầu này.
"Cố vấn Tống," Mộng Nghi bình tĩnh đáp trả. "Thiết kế của tôi hiện tại là thiết kế một cấu trúc sạch, không có các vật tư kém chất lượng như thép tái chế RS-302. Về vấn đề tài chính," cô mỉm cười sắc lạnh, "tôi không chỉ dựa vào phiếu chi, mà còn dựa vào mô hình phân tích rủi ro mà tôi vừa gửi cho Tổng tài Lãnh Hàn."
Cô bấm nút trình chiếu. Thay vì chiếu một bản vẽ kiến trúc, cô chiếu một biểu đồ dòng tiền (Cash Flow Diagram) phức tạp, hiển thị một cách trực quan cách tiền của Hoàng Thiên đã được chuyển từ các chi nhánh kém hiệu quả đến công ty cung ứng vật tư X, sau đó đến một quỹ đầu tư ở nước ngoài, tất cả đều được Tống Viễn ký duyệt trong vai trò Giám đốc.
Tống Viễn tái mặt. Biểu đồ đó không chỉ chứng minh việc ăn cắp vặt, mà còn chứng minh một kế hoạch rửa tiền quy mô lớn.
"Cô... cô không có quyền công bố thông tin nội bộ này!" Tống Viễn lắp bắp, cố gắng đứng dậy.
"Đây là báo cáo gửi Tổng tài, không phải công bố," Mộng Nghi giữ vẻ bình tĩnh. "Và nó chứng minh rằng, dưới sự điều hành của ông, không chỉ tiền bị thất thoát, mà tính mạng của người dân khi sử dụng công trình Hoàng Thiên cũng bị đe dọa vì vật tư giả mạo. Một người không đủ 'đạo đức nghề nghiệp' để làm Giám đốc, lại càng không xứng đáng làm 'Cố vấn Kỹ thuật Cao cấp,' phải không, Tổng tài?"
Lãnh Hàn, người nãy giờ im lặng theo dõi, cuối cùng lên tiếng. Giọng anh trầm và lạnh lùng, nhưng ẩn chứa sự hài lòng tuyệt đối.
"Báo cáo rất chi tiết và đáng tin cậy. Tống Viễn, việc đình chỉ của anh là vô thời hạn. Không cần cố vấn. Dự án Ánh Sáng sẽ được vận hành dưới sự chỉ đạo hoàn toàn của Cố Mộng Nghi."
Tống Viễn bị đưa ra khỏi phòng họp trong sự hổ thẹn, trong khi các quản lý phe Lãnh Minh đều cúi đầu, không dám nhìn Mộng Nghi. Lãnh Hàn và Mộng Nghi liếc nhìn nhau, một tia điện ngầm truyền qua. Họ đã cùng nhau chiến thắng trận đầu tiên.
Sau buổi họp, Thư ký Vương nhìn thấy Lãnh Hàn mỉm cười khi nhìn vào hồ sơ của Mộng Nghi. Đó là nụ cười hiếm hoi, không phải của Tổng tài, mà của một người đàn ông đang bị cuốn hút bởi một đối thủ xứng tầm.