Luồng Điện Giữa Công Việc: Kênh Liên Lạc Độc Quyền
Sau chiến thắng vang dội trong cuộc họp kỹ thuật, Lãnh Hàn và Cố Mộng Nghi không còn giao tiếp qua email công ty hay thư ký nữa. Kênh liên lạc mã hóa mà Lãnh Hàn thiết lập đã trở thành cầu nối duy nhất, và cũng là nơi duy nhất họ có thể cởi bỏ chiếc mặt nạ Tổng tài và Giám đốc Dự án.
Những cuộc trò chuyện thường diễn ra vào khoảng thời gian thành phố chìm vào giấc ngủ, từ nửa đêm đến ba giờ sáng. Ban đầu, họ chỉ trao đổi các tài liệu mật, kế hoạch hành động tiếp theo: Mộng Nghi yêu cầu quyền hạn để thanh lọc các hợp đồng phụ, Lãnh Hàn bí mật cung cấp thông tin về các mối quan hệ chính trị của phe Lãnh Minh.
Nhưng dần dần, nội dung vượt ra ngoài công việc.
Mộng Nghi (2:15 sáng): "Anh biết không, Tổng tài? Công trình kiến trúc bị phá hoại tồi tệ nhất không phải là ở chi nhánh cũ, mà là sự đổ vỡ trong niềm tin của nhân viên Hoàng Thiên. Mọi người đều biết có vấn đề, nhưng không ai dám nói. Đó mới là cấu trúc mục ruỗng."
Lãnh Hàn (2:18 sáng): "Ở vị trí này, ta không có đặc quyền tin tưởng bất kỳ ai, Mộng Nghi. Ngay cả cấu trúc gia tộc cũng là một cái bẫy. Ta chỉ có thể tin vào logic và sự thật trần trụi. Cô là người đầu tiên đưa cho ta cả hai."
Họ bắt đầu chia sẻ những quan điểm sâu sắc về đạo đức kinh doanh, về sự cô đơn trên đỉnh cao quyền lực. Mộng Nghi nói về khao khát xây dựng một thứ gì đó bền vững, Lãnh Hàn nói về gánh nặng phải bảo vệ cả một đế chế khỏi chính những người thân của mình.
Mộng Nghi nhận ra rằng sự lạnh lùng của Lãnh Hàn không phải là bản chất, mà là một áo giáp được rèn giũa. Trong những lời nhắn ngắn gọn, cô thấy sự mệt mỏi, sự cô độc của một người phải một mình gánh vác cả tập đoàn. Còn Lãnh Hàn, anh bị cuốn hút bởi sự kiên định, sự trong sáng trong mục tiêu của cô. Cô không đòi hỏi danh vọng hay tiền bạc; cô chỉ đòi hỏi sự thật.
Một lần, khi Mộng Nghi gửi bản thiết kế sơ bộ cho chi nhánh mới – một công trình bằng kính và thép hiện đại, tượng trưng cho sự minh bạch.
Lãnh Hàn (1:40 sáng): "Thiết kế này rất đẹp. Nhưng nó quá sáng. Ánh sáng mạnh quá sẽ thu hút bóng tối."
Mộng Nghi (1:43 sáng): "Đế chế của anh đã chìm quá lâu trong bóng tối rồi, Tổng tài. Đã đến lúc phải thắp sáng nó lên. Bóng tối không sợ ánh sáng, nhưng bóng tối sẽ bị ánh sáng vạch trần."
Lãnh Hàn nhìn màn hình, một nụ cười thoáng qua trên môi. Anh cảm thấy như đang nói chuyện với một phiên bản nữ của chính mình, nhưng với một trái tim ấm áp và đầy lý tưởng hơn. Mối quan hệ của họ đã vượt qua ranh giới công việc, trở thành một sự gắn kết tri kỷ bí mật.
4.2 Cảnh Báo Ngầm Từ Vệ Sĩ: Mầm Mống Ghen Tuông
Trong khi sự hợp tác giữa hai người đang phát triển, phe Lãnh Minh không hề đứng yên. Việc đình chỉ Tống Viễn đã làm mất đi một cánh tay phải quan trọng của ông ta trong việc kiểm soát tài chính. Lãnh Minh bắt đầu chuyển từ chiến lược tấn công công khai sang rình rập và đe dọa.
Sáng hôm sau, Lãnh Hàn nhận được một báo cáo riêng từ đội vệ sĩ ngầm do Thư ký Vương phụ trách.
"Tổng tài, cô Cố đã bị theo dõi suốt ba ngày qua. Một chiếc xe đen biển số lạ, thường đỗ cách căn hộ cô ấy hai con phố. Chúng tôi đã xử lý chiếc xe đó, nhưng khả năng cao đây là đội của Lâm Kiến Nghi hoặc Lãnh Minh."
Lãnh Hàn siết chặt nắm tay. Khuôn mặt anh đanh lại, sự lo lắng không thể che giấu. Anh không muốn Mộng Nghi biết cô đang bị theo dõi, điều đó sẽ làm phân tâm cô khỏi mục tiêu chính và làm lộ việc anh bí mật bảo vệ cô.
"Tăng cường gấp đôi lực lượng bảo vệ," Lãnh Hàn ra lệnh cho Thư ký Vương, giọng lạnh lẽo và không thể chối cãi. "Không được để bất kỳ ai tiếp cận cô ấy. Nếu có bất kỳ sự cố nào, báo cáo trực tiếp cho ta. Không qua kênh công ty."
Sự bảo vệ này không phải là một chiến lược kinh doanh; nó là một hành động của sự lo lắng cá nhân. Lãnh Hàn nhận ra mình đã đặt Mộng Nghi vào một tình thế nguy hiểm và anh cảm thấy có trách nhiệm phải bảo vệ cô bằng mọi giá. Anh cũng nhận ra, nếu Mộng Nghi không phải là con gái Cố Tề, anh đã công khai tình cảm và quyền sở hữu của mình để cô không phải chịu bất kỳ sự đe dọa nào. Nhưng bí mật về cha cô vẫn là một rào cản vô hình.
Vào bữa trưa, trong căng tin VIP của Hoàng Thiên, Lãnh Hàn cố ý đi ngang qua Mộng Nghi. Anh chỉ dừng lại chưa đầy mười giây, ánh mắt giao nhau.
"Tiến độ Dự án Ánh Sáng phải được giữ bí mật. Tuyệt đối không rời khỏi nhà một mình sau 9 giờ tối," anh nói ngắn gọn, như một mệnh lệnh công việc.
Mộng Nghi ngạc nhiên trước lời cảnh báo bất ngờ đó. Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong ánh mắt của anh. "Vâng, Tổng tài. Tôi hiểu sự quan trọng của dự án."
Cô không biết đó không phải là một lời cảnh báo về công việc, mà là một lời cầu xin.
4.3 Hành Động Đột Phá: Dấu Chân 10 Năm
Lãnh Minh ngày càng thận trọng. Ông ta đã xóa sổ hầu hết các dữ liệu liên quan đến vụ bê bối 10 năm trước. Mộng Nghi biết, muốn tìm ra sự thật về cái chết của cha cô (người mà cô tin rằng bị đổ oan), cô phải tìm kiếm bằng chứng vật lý, những hồ sơ giấy tờ bị lãng quên trong kho lưu trữ phi kỹ thuật.
Mộng Nghi đã sử dụng lý do kiểm tra hồ sơ kiến trúc cũ để yêu cầu mở cửa Kho Lưu Trữ Tài Liệu Cũ (KV-2) – nơi chứa đựng những bí mật và sai phạm từ thời kỳ cha Lãnh Hàn còn nắm quyền.
Đó là một căn phòng lạnh lẽo, bám đầy bụi. Mộng Nghi, với sự trợ giúp của một kỹ năng đặc biệt mà cô học được khi còn là một đứa trẻ sống lang bạt (kỹ năng xâm nhập và phá khóa không gây tiếng động, một phần trong quá khứ bí ẩn của cô), đã vô hiệu hóa hệ thống camera an ninh lỗi thời của KV-2 trong một khoảnh khắc ngắn.
Cô không tìm kiếm hợp đồng, mà tìm kiếm những báo cáo bị hủy.
Trong một góc khuất, bên dưới một chồng bản vẽ cũ kỹ, Mộng Nghi tìm thấy một tập hồ sơ bị cháy xém một góc, có đóng dấu "Đã Hủy - Không Cần Lưu Trữ."
Cô mở tập hồ sơ, trái tim đập nhanh. Đó là Bản Ghi Nhớ Tài Chính Nội Bộ Về Dự Án Quỹ Đất từ mười năm trước. Trang đầu tiên có ghi rõ ràng: "Chi phí vượt mức do áp lực từ Hội đồng Cố vấn."
Và quan trọng nhất, ở cuối trang, là chữ ký của ba người:
Lãnh Viễn (Cha của Lãnh Hàn, Tổng tài tiền nhiệm).
Lãnh Minh (Chú hai của Lãnh Hàn, Chủ tịch Cố vấn hiện tại).
Cố Tề (Cha của Mộng Nghi, Giám đốc Kỹ thuật Dự án).
Dưới chữ ký của cha cô, có một ghi chú viết tay nhỏ bị cháy gần hết, chỉ còn đọc được vài chữ: "... bị buộc phải ký... không đồng ý với việc bóp méo số liệu..."
Mộng Nghi run rẩy giữ chặt tập hồ sơ. Nước mắt không rơi, nhưng nỗi đau và sự căm phẫn dâng trào trong cô.
Sự thật tàn khốc: Cha cô không chỉ bị Lãnh Minh hại, mà còn bị Cha của Lãnh Hàn lôi kéo và sau đó bị đổ lỗi. Cô đang yêu Lãnh Hàn, con trai của kẻ thù. Mục đích trả thù và tình cảm cô dành cho Tổng tài bỗng chốc đối lập nhau một cách kinh hoàng.
Mộng Nghi cẩn thận chụp lại toàn bộ các trang tài liệu quan trọng và đặt tập hồ sơ trở lại vị trí cũ, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Cô biết, đây chính là "thanh kiếm" mà cô cần để hạ gục Hoàng Thiên. Nhưng sử dụng nó cũng đồng nghĩa với việc đâm vào trái tim Lãnh Hàn, người đang ngày càng trở nên quan trọng với cô.