kẻ 8 lạng người 800gr

Chương 13: Kẻ 8 Lạng Người 800gr


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau sự kiện gây sóng gió ở hội trường lớn, tôi tưởng rằng mọi chuyện sẽ dịu xuống. Nhưng không, cuộc sống vốn như một sân khấu kịch hài với những tình tiết “trà xanh” liên tiếp làm tôi phát khóc mà cũng phải bật cười.

Vương Lan không chỉ dừng lại ở những âm mưu to lớn, mà còn vận dụng chiêu trò “trà xanh” – giả bộ thân thiết với tôi để lấy lòng Hàn Minh.

Một buổi chiều, khi tôi đang chăm chú ôn bài cho Tiểu Quân, điện thoại vang lên với một cuộc gọi video từ số máy lạ.

“Mở máy đi, đây là bạn mới của chị ấy,” giọng nói chua ngoa vang lên.

Tôi tò mò bật video lên và ngay lập tức… suýt té ghế khi thấy mặt cô gái kia – Giang Khả!

Đúng rồi, cô “phù dâu lóng ngóng” ngày cưới trước kia, giờ đây bỗng dưng xuất hiện trong vai trò “bạn thân” của Vương Lan.

Trong video, Giang Khả khoe khoang những tin nhắn thân mật với Hàn Minh, nói rằng cô và anh có nhiều kỷ niệm khó quên, và “Yến à, em nên nhường đường cho chúng tôi.”

Tôi cảm thấy nửa tức nửa buồn cười. Đây rõ ràng là chiêu trò bẩn thỉu của Vương Lan và Giang Khả.

Tôi nhanh chóng nhắn lại cho Hàn Minh, báo cho anh biết mọi chuyện và nhờ anh giúp tôi làm rõ mọi chuyện.

Hàn Minh chỉ cười hiền:

“Đừng lo, tôi biết ai là ai.”

Tôi quyết định sẽ đối mặt với “trà xanh” này bằng cách tổ chức một buổi “đấu trí” nho nhỏ.

Tôi mời Giang Khả đến quán cà phê mà tôi và Hàn Minh thường lui tới, với một lý do duy nhất: muốn trò chuyện thẳng thắn.

Giang Khả xuất hiện với vẻ mặt vô cùng “lả lơi”, cố tình gây ấn tượng bằng bộ trang phục lộng lẫy và thái độ tự tin.

Tôi mỉm cười:

“Chào Giang Khả, lâu rồi không gặp.”

Cô ta nhướn mày:

“Ừ, lâu rồi. Nghe nói em và Hàn Minh đang rất tốt đẹp.”

Tôi nhẹ nhàng:

“Ừ, đúng vậy. Nhưng có một điều khiến tôi thắc mắc: tại sao cô lại nhắn tin cho tôi với thái độ như thế?”

Giang Khả cười nhạt:

“Tôi chỉ muốn giúp đỡ một người bạn mà thôi.”

Tôi nghiêm túc:

“Giúp đỡ kiểu gì mà lại làm phiền và gây áp lực cho người khác? Chẳng phải là đang “trà xanh” không ngừng nghỉ hay sao?”

Giang Khả trợn mắt, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng rõ ràng đã bị tôi “đánh trúng điểm yếu”.

Bất ngờ, Hàn Minh xuất hiện bên cạnh tôi, nhìn thẳng vào Giang Khả:

“Tôi không cần cô giúp đỡ. Tôi chỉ cần sự trung thực và tôn trọng.”

Giang Khả cứng họng, không biết phải nói gì.

Tôi tiếp lời:

“Mọi người đều có thể nhìn ra ai mới là người thực lòng và ai chỉ biết giả tạo.”

Cuộc trò chuyện kết thúc với việc Giang Khả “bỏ chạy” khỏi quán, mặt đỏ bừng vì bị “bóc phốt” không thương tiếc.

Về nhà, tôi và Hàn Minh cùng nhau cười phá lên vì những màn “trà xanh” giả cầy mà mình vừa trải qua.

Hàn Minh nói:

“Mỗi lần như vậy, em lại khiến tôi càng thêm ngưỡng mộ sự mạnh mẽ và hài hước của em.”

Tôi đáp:

“Chỉ cần có anh bên cạnh, tôi sẵn sàng đối mặt với mọi “trà xanh” trên đời.”

Cuộc sống có thể ngổn ngang những chuyện không như ý, nhưng khi ta biết cười và đối diện bằng sự kiên cường, thì chẳng có gì có thể đánh bại được mình.

Từ đó, tôi học được bài học quan trọng nhất: đừng để “trà xanh” làm mờ mắt, mà hãy để tình yêu và sự tin tưởng dẫn lối.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.