kẻ 8 lạng người 800gr

Chương 8: Kẻ 8 Lạng Người 800gr


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau cuộc họp gia đình đẫm drama và đầy kịch tính, tôi tưởng rằng mọi chuyện sẽ dần ổn định. Ai ngờ đâu, cuộc sống lại tiếp tục ném vào tôi một loạt những tình huống “dở khóc dở cười” khiến tôi phải tự hỏi mình có phải đang sống trong một bộ phim sitcom hài hước hay không.

Một ngày nọ, khi tôi đang yên vị trong quán cà phê quen thuộc cùng Hàn Minh, thì bỗng dưng Vương Lan xuất hiện – không một lời báo trước, trông như một “quả bom nổ chậm” sẵn sàng gây chiến.

Cô ta gằn giọng:

“Yến, tưởng đã xong sao? Chưa đâu, cô chưa biết gì về ‘kế hoạch’ mới của tôi đâu.”

Tôi nhìn cô ta, nheo mắt, giả bộ nghiêm trọng:

“Ồ, kế hoạch gì? Mà sao cô cứ thích xuất hiện bất ngờ thế nhỉ? Tôi còn tưởng cô là ma nữa.”

Vương Lan trợn mắt:

“Cô đừng có mà chọc tức tôi.”

Hàn Minh cười khẩy, chạm vai tôi:

“Yến à, cứ để cô ấy loạn lên, mình ngồi xem cho vui.”

Rồi Vương Lan bắt đầu vạch ra kế hoạch “đánh tráo” mới của cô ta, nhằm lợi dụng những người thân trong gia đình để gây chia rẽ.

Cô ta định thuyết phục mẹ tôi và bà nội đứng về phía mình, đồng thời “tung tin” tôi là người không chân thành và chỉ biết lợi dụng gia đình.

Tôi nghe xong, chỉ cười khẩy trong lòng:

“Chà, bà chị này không thiếu chiêu thật.”

Ngày hôm sau, tôi quyết định chủ động phản công bằng “kế hoạch tráo đổi” – một chiêu thức lấy lại thế chủ động và làm cho Vương Lan bẽ mặt.

Tôi bắt đầu bằng việc tiếp cận những người trong gia đình có thể bị ảnh hưởng bởi Vương Lan.

Tôi không dùng lời nói thẳng thừng hay tranh cãi, mà chọn cách “điệu hổ ly sơn” – tạo ra những tình huống hài hước để mọi người tự nhận ra sự thật.

Ví dụ, khi mẹ tôi bày tỏ nghi ngờ về tôi, tôi chỉ cười và nói:

“Mẹ à, nếu con muốn lợi dụng gia đình thì con đã làm được từ lâu rồi. Còn mẹ nghĩ sao về cô Lan, người lúc nào cũng ‘đánh lén’?”

Mẹ tôi cười ngượng:

“Ừ, cũng phải suy nghĩ lại.”

Tôi còn rủ bà nội đi chơi công viên, trong lúc ngồi ghế đá, tôi kể cho bà nghe một câu chuyện “thật giả lẫn lộn” về hai người phụ nữ tranh giành quyền lực trong một gia đình.

Bà nội cười:

“Chuyện này… sao giống mấy người quanh ta quá vậy nhỉ?”

Từ đó, bà nội bắt đầu để ý hơn tới thái độ của Vương Lan.

Một tình huống khác không kém phần hài hước là lần tôi “bắt tại trận” Vương Lan khi cô ta định lén gửi tin nhắn gây hiểu lầm cho mẹ tôi.

Tôi đột ngột xuất hiện, nhảy lên như một “cú mèo hoang” và nói:

“Ồ, cô Lan, còn làm trò này nữa sao? Hay là muốn đóng vai phản diện trong phim?”

Vương Lan đỏ mặt không biết trả lời thế nào.

Tôi nhanh chóng dùng điện thoại của cô ta gửi một tin nhắn giả vờ:

“Yên tâm, tôi chỉ đang thử lòng bà ấy thôi.”

Mọi người nhìn vào màn hình, cười rộ lên.

Từ những tình huống như vậy, dần dần các thành viên trong gia đình nhận ra những chiêu trò của Vương Lan.

Kế hoạch “tráo đổi” của tôi bắt đầu phát huy tác dụng.

Tuy nhiên, Vương Lan không chịu ngồi yên.

Một ngày, cô ta quyết định “phản đòn” bằng cách lợi dụng một sự cố nhỏ xảy ra trong nhà.

Cô ta đổ lỗi cho tôi khiến cho mọi người hiểu lầm.

Tôi không tỏ ra lo lắng mà chỉ đáp lại bằng một câu nói hài hước:

“Ôi, đúng là trời không chịu đất thì đất chịu trời, tôi và cô cứ như hai “bà tám” không ai nhường ai vậy.”

Câu nói của tôi khiến mọi người bật cười, không khí căng thẳng lập tức được xoa dịu.

Tôi và Hàn Minh cũng tranh thủ lúc này “đánh lạc hướng”, tổ chức một bữa tiệc nhỏ mời tất cả mọi người.

Trong bữa tiệc, tôi không quên tận dụng thời gian để nói chuyện và củng cố lại sự gắn kết gia đình.

Tiểu Quân cũng tỏ ra rất vui vẻ và thân thiện với mọi người, làm giảm bớt mâu thuẫn.

Hàn Minh thì luôn xuất hiện đúng lúc, mang lại tiếng cười và sự thoải mái cho tất cả mọi người.

Sau bữa tiệc, tôi nhận ra rằng: chiến tranh thì khốc liệt, nhưng tình yêu và sự hài hước mới là vũ khí làm dịu mọi vết thương.

Tôi tự nhủ:

“Mình phải tiếp tục kiên cường, nhưng cũng không quên mỉm cười với cuộc đời.”

Và thế là, cuộc chiến gia đình vẫn tiếp diễn với những “kế hoạch tráo đổi”, những “pha lật kèo” đầy bất ngờ, nhưng tôi tin rằng, một ngày nào đó, mọi chuyện sẽ kết thúc bằng một nụ cười thật tươi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.