kẻ 8 lạng người 800gr

Chương 9: Kẻ 8 Lạng Người 800gr


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống của tôi cứ thế xoay vòng trong những trận chiến gia đình dai dẳng, vừa căng thẳng vừa… hài hước. Mỗi khi tưởng chừng mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo ổn định thì lại xuất hiện những “nhân vật” mới, mang theo những tình huống không thể ngờ tới.

Một buổi chiều nọ, khi tôi đang chuẩn bị tài liệu dạy kèm cho Tiểu Quân thì điện thoại vang lên. Là một số máy lạ.

Tôi bắt máy, giọng nói trầm ấm cất lên:

“Chào cô Yến, tôi là Trần Đông – người có thể giúp cô thay đổi cuộc chơi.”

Tôi nhướn mày, thầm nghĩ:

“Ông này là ai? Lại thêm một ‘ông trùm’ bí ẩn xuất hiện rồi đây!”

Trần Đông không phải người xa lạ. Anh ta từng là đối tác làm ăn của gia đình chúng tôi, đồng thời là người quen cũ của bà nội.

Anh ta nói tiếp:

“Tôi biết cô đang gặp khó khăn với Vương Lan và những mâu thuẫn trong gia đình. Tôi có một số thông tin và chiến thuật có thể giúp cô.”

Tôi không khỏi tò mò nhưng cũng cảnh giác:

“Anh có chắc những gì mình nói là thật không? Vì gia đình tôi rất phức tạp.”

Anh cười:

“Đừng lo, tôi không thích những trò chơi bẩn thỉu. Tôi sẽ giúp cô bằng cách thông minh và… hài hước.”

Ngay hôm sau, Trần Đông xuất hiện trong nhà tôi, với vẻ ngoài phong trần và ánh mắt sắc bén.

Anh nhanh chóng bắt tay vào công việc, giúp tôi phân tích “đối thủ” và tìm ra điểm yếu của Vương Lan.

Nhờ sự trợ giúp của Trần Đông, tôi bắt đầu lên kế hoạch “ra đòn” mới.

Anh nói:

“Yến, cuộc chiến này không chỉ cần sức mạnh mà còn cần trí tuệ và sự tinh tế.”

Tôi gật đầu:

“Đúng rồi, mình không thể chỉ dùng cảm xúc mà phải có chiến thuật rõ ràng.”

Trần Đông hướng dẫn tôi cách giao tiếp hiệu quả với các thành viên trong gia đình, cách tạo dựng niềm tin và ảnh hưởng mà không gây ra xung đột.

Một ngày, tôi cùng anh đến thăm bà nội và mẹ tôi, dùng những câu chuyện hài hước xen lẫn chân thành để làm mềm lòng họ.

Bà nội cười tít mắt:

“Yến, cô thay đổi nhiều rồi đấy.”

Mẹ tôi cũng bày tỏ sự cảm kích:

“Con dâu à, con thật mạnh mẽ và kiên trì.”

Nhưng tôi biết, trận chiến thật sự chưa kết thúc.

Vương Lan vẫn tiếp tục những mưu mô mới, thậm chí còn tinh vi hơn.

Có lần, cô ta cố tình tạo ra một sự cố nhỏ trong nhà, khiến mọi người hiểu nhầm tôi.

Tôi không nóng giận mà dùng cách “tấu hài” để hóa giải.

Trong bữa ăn, khi mọi người bắt đầu bàn tán, tôi giả bộ hỏi:

“Ủa, chuyện này giống phim truyền hình quá, ai đạo diễn vậy?”

Mọi người cười vang, không khí căng thẳng dịu đi hẳn.

Hàn Minh cũng bên cạnh, giúp tôi ghi lại những khoảnh khắc hài hước này.

Anh nói:

“Yến, có khi chúng ta nên làm một bộ phim về cuộc sống này nhỉ?”

Tôi cười:

“Chắc chắn rồi, và anh là đạo diễn kiêm diễn viên chính.”

Cuộc sống dù không dễ dàng nhưng khi có những người đồng hành như Hàn Minh và Trần Đông, tôi cảm thấy vững tin hơn.

Một tối nọ, khi tôi đang ôn bài cùng Tiểu Quân thì Trần Đông gọi:

“Yến, đã đến lúc chúng ta tung đòn quyết định.”

Tôi hỏi:

“Đòn gì vậy?”

Anh cười bí ẩn:

“Hãy chờ xem.”

Ngày hôm sau, tôi tổ chức một buổi họp mặt bất ngờ, mời toàn bộ gia đình và những người liên quan.

Trong buổi họp, tôi trình bày kế hoạch tương lai cho gia đình, trong đó có những quy tắc mới nhằm tránh mâu thuẫn và giữ hòa khí.

Mọi người ban đầu hơi ngỡ ngàng, nhưng sau khi nghe kỹ, dần dần đồng thuận.

Vương Lan cũng bị thuyết phục phần nào, dù vẫn chưa hoàn toàn thay đổi.

Tôi biết, thay đổi là cả một quá trình.

Nhưng với sự hỗ trợ của những người bạn đáng tin cậy, tôi tin mình có thể làm được.

Cuối ngày, khi mọi người ra về, tôi thở dài nhẹ nhõm.

Hàn Minh cười nhạt:

“Đây mới chỉ là bước đầu, còn nhiều chương trình hấp dẫn phía trước.”

Tôi đáp lại bằng một nụ cười đầy quyết tâm:

“Thì cứ để cuộc sống dạy cho chúng ta bài học hay nhất.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.