kẻ săn tâm hồn

Chương 6: Bí Mật Dưới Thành Phố


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh Vàng thức dậy với ánh sáng rực rỡ, nhưng Trần Vũ và Mai Anh không có thời gian tận hưởng. Sau trận chiến trên Đồi Gió, họ biết Lãnh vẫn lẩn trốn, và thực thể, dù yếu đi, chưa bị tiêu diệt. Họ gặp nhau tại quán cà phê quen thuộc, bàn gỗ cũ đầy vết xước. Vũ uống cà phê đen, mắt thâm quầng. "Cô ngủ được không?" anh hỏi. Mai Anh lắc đầu: "Giấc mơ toàn bóng đen. Nó chưa xong." Vũ gật: "Năng lượng ở Đồi Gió vẫn ám tôi. Lãnh đang chuẩn bị nghi thức mới."

Họ xem lại manh mối. Mảnh giấy từ Đồi Gió ghi một địa chỉ khác: một hệ thống cống ngầm dưới khu trung tâm. "Cống ngầm?" Mai Anh nhăn mặt. "Hôi lắm." Vũ cười: "Sợ bẩn à? Tôi tưởng cô sợ ma thôi." Mai Anh lườm: "Anh mới hôi đấy." Họ chuẩn bị, mang đèn pin và bản đồ cống. Vũ kiểm tra dao, Mai Anh mang thêm lá bùa. "Cô đúng là phù thủy," Vũ trêu. Mai Anh cười: "Còn anh là hiệp sĩ, nhưng hơi ngố."

Họ lẻn vào cống qua một nắp cống khuất. Không khí ẩm ướt, mùi hôi xộc lên. Vũ dẫn đầu, cảm nhận năng lượng: "Mạnh hơn bao giờ hết. Lãnh ở đây." Mai Anh gật, tay siết lá bùa. Họ đi qua các đường hầm, ánh sáng đèn pin chập chờn. Một vòng tròn nghi thức hiện ra, nhỏ hơn nhưng phức tạp, đầy ký hiệu lạ. "Hắn học được cách mới," Vũ nói. Mai Anh nhắm mắt: "Linh hồn nói... nạn nhân cuối cùng đã bị chọn."

Họ nghe tiếng bước chân. Lãnh xuất hiện, không đeo mặt nạ, mắt sáng quắc. "Các người dai thật," hắn nói. "Nhưng thực thể sẽ hoàn thành." Vũ rút dao: "Mày thua rồi, Lãnh." Hắn cười: "Chưa đâu." Hắn giơ tay, năng lượng đen bùng lên, đẩy Vũ vào tường. Mai Anh hét, vẽ ký hiệu, gọi linh hồn. Các bóng ma hiện lên, làm Lãnh lùi lại. Vũ đứng dậy, lao vào, đánh ngã hắn.

Mai Anh tìm thấy nạn nhân cuối, một chàng trai bị trói trong góc. Cô cắt dây, kéo anh ta chạy. Lãnh đứng dậy, gào: "Thực thể sẽ lấy tất cả!" Hắn kích hoạt vòng tròn, bóng đen hiện ra, lớn hơn trước. Vũ hét: "Mai Anh, phá nó!" Cô vẽ ký hiệu ngược, nhưng năng lượng quá mạnh, đẩy cô ngã. Vũ chạy đến, đỡ cô: "Cô ổn không?" Mai Anh gật, kiên định: "Cùng làm."

Họ cùng vẽ ký hiệu, kết hợp năng lượng của Vũ và lá bùa của Mai Anh. Vòng tròn rung chuyển, thực thể gào thét. Lãnh lao tới, nhưng Vũ chặn, bị chém vào tay. Máu chảy, nhưng anh giữ chặt. Mai Anh hoàn thành ký hiệu, vòng tròn nổ tung, thực thể tan biến. Lãnh gào lên, bỏ chạy vào đường hầm.

Họ đưa nạn nhân ra ngoài, giao cho cảnh sát. Ngồi trên bãi cỏ gần cống, Mai Anh băng vết thương cho Vũ. "Anh bị thương hoài," cô trách. Vũ cười: "Để cô chăm chứ sao." Mai Anh đỏ mặt: "Ngốc." Họ nhìn nhau, ánh mắt nói nhiều hơn lời. Nhưng nguy hiểm chưa hết. Lãnh vẫn tự do, và thực thể có thể trở lại. Họ đứng dậy, sẵn sàng cho trận chiến mới.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×