1. Cuộc Đối Đầu Đầu Tiên
Tiếng chuông cửa dồn dập như tiếng trống báo tử, kéo Hoàng Minh khỏi cơn hoảng loạn tột cùng. Anh đang mặc bộ suit đắt tiền, đứng trước chiếc két sắt ẩn chứa bí mật khủng khiếp của Trần Phong. Hình ảnh Hoàng Minh ngây ngô trong bức ảnh, cùng với dòng chữ "Kẻ Gieo Hạt," đóng băng trong tâm trí anh. Anh không còn là người may mắn trúng số độc đắc. Anh là con mồi đã được chọn.
Minh cố hít sâu, dùng hết sức lực để kìm nén sự run rẩy bên trong. Anh phải đối mặt với Thư ký Linh, người có lẽ là người duy nhất biết rõ Trần Phong nhất, và cũng là mối đe dọa lớn nhất đối với vỏ bọc mỏng manh của anh.
Anh mở cửa.
Linh đứng đó. Cô khoảng 30 tuổi, mặc một bộ váy công sở màu xám than lịch sự, mái tóc đen được búi cao gọn gàng, toát lên vẻ ngoài lạnh lùng và hiệu quả. Đôi mắt cô sắc sảo, không chút biểu cảm, lướt qua Minh, hay đúng hơn là Trần Phong, một cách thăm dò.
"Chào Chủ tịch," Linh nói, giọng nói đều đều, không mang chút cảm xúc nào. Cô đưa cho Minh một chiếc máy tính bảng và một chiếc cặp da. "Hồ sơ đối tác Hàn Quốc. Cuộc họp đã được dời lại mười phút vì sự chậm trễ của anh. Phòng họp trên tầng 80 đã sẵn sàng."
Minh đón nhận chiếc cặp, cảm thấy bàn tay mình run nhẹ. Anh cố gắng bắt chước phong thái điềm tĩnh của Trần Phong mà anh đã thấy trên báo chí.
"Tốt," Minh đáp cụt lủn, giọng hơi khàn.
Linh cau mày một chút, ánh mắt cô dừng lại trên gương mặt anh lâu hơn bình thường. "Chủ tịch có vẻ khác. Anh ngủ không ngon sao?"
"Tôi... Tôi gặp ác mộng," Minh trả lời, lời nói phát ra không hề giả dối. "Ác mộng về khu đất số 9."
Linh khẽ thở dài, như thể Minh vừa thừa nhận một điểm yếu. "Tôi đã cảnh báo anh về việc đến đó vào đêm mưa. Mọi người đều biết nơi đó không lành. Dù sao, anh nên nhanh chóng chuẩn bị. Anh không có thời gian cho những câu chuyện mê tín."
Sự nghi ngờ của Linh đã được khơi dậy. Minh biết anh không thể tiếp tục lóng ngóng. Anh phải hành động nhanh chóng.
"Cô ra ngoài trước," Minh ra lệnh, cố gắng tạo ra một giọng điệu dứt khoát. "Tôi cần vài phút để xem lại hồ sơ một mình. Đừng làm phiền tôi."
Linh không nói gì nữa. Cô chỉ cúi đầu nhẹ, nhưng trước khi quay lưng bước ra, cô liếc nhìn cánh cửa két sắt, nơi Minh vừa đóng lại một cách vội vã. Cô nhận ra một điều: Trần Phong luôn mở két sắt trước khi gặp đối tác quan trọng, nhưng chưa bao giờ đóng nó nhanh đến vậy.
2. Giữa Sự Hoảng Loạn và Quyền Lực
Minh lao vào bàn làm việc, mở chiếc cặp da. Bên trong là một chồng tài liệu dày cộm về các thỏa thuận phức tạp, các điều khoản đầu tư hàng triệu đô la mà Minh, một nhân viên IT với mức lương bèo bọt, chưa từng nghĩ đến.
Anh lật qua các trang, cố gắng hiểu các từ ngữ chuyên ngành: cổ phần ưu đãi, bảo lãnh thế chấp, hợp đồng quyền chọn bán. Tất cả đều là ngôn ngữ xa lạ.
"Chết tiệt! Mình không thể làm được!" Minh gào lên trong im lặng, đập tay xuống bàn.
Anh nhìn vào gương, thấy khuôn mặt Trần Phong đang nhăn nhó vì tuyệt vọng. Thân xác này không mang lại kiến thức, nó chỉ mang lại sự kỳ vọng. Mọi người mong đợi Trần Phong tàn nhẫn, thông minh, và quyết đoán. Nhưng bên trong chỉ là Hoàng Minh hoảng loạn, đang cố lắp ráp một nhân cách mà anh không bao giờ sở hữu.
Minh quay lại chiếc két sắt. Anh cần xem lại cuốn sổ da, tìm kiếm bất kỳ chi tiết nào có thể giúp anh hiểu được "trò chơi" mà Trần Phong đang chơi.
Anh mở két sắt lần nữa và lật đến trang danh sách:
Trương Hải - Thợ xây dựng (Mất tích - 2018)
Phạm Lợi - Thầu phụ (Tự tử - 2019)
Nguyễn Vĩnh - Cảnh sát điều tra (Chết do tai nạn giao thông - 2020)
...
Hoàng Minh - IT (Luân chuyển - 2025)
Minh nhận ra những cái tên này đều là những người có liên quan đến các dự án của Phong Thị và đều kết thúc một cách bi thảm. Trần Phong không chỉ là một nhà kinh doanh, hắn là một kẻ giết người hàng loạt, che giấu tội ác dưới vỏ bọc các "tai nạn" và "mất tích".
Và điều đáng sợ hơn: Trong cuốn sổ có một ghi chú nhỏ: Linh hồn là năng lượng. Hoán đổi chỉ là bước đầu. Việc chuyển giao quyền lực cần có sự đồng thuận của Tổ chức Mạng lưới và phải diễn ra tại Lò Luyện sau ba chu kỳ Trăng tròn.
"Ba chu kỳ trăng tròn..." Minh lẩm bẩm. Anh có bao nhiêu thời gian? Khoảng ba tháng?
Anh phải hành động ngay lập tức. Anh gấp cuốn sổ lại, giấu nó dưới một chồng tài liệu kinh doanh để Linh không thể phát hiện.
Minh hiểu rằng anh không thể dựa vào kiến thức kinh doanh. Anh phải dựa vào vai trò của Trần Phong. Trần Phong nổi tiếng là người lạnh lùng, ít nói, luôn để cấp dưới trình bày chi tiết và chỉ đưa ra những câu hỏi cốt lõi, sắc bén.
Minh quyết định chiến thuật: Im lặng, quan sát, và đóng vai một CEO bị ám ảnh sau tai nạn.
3. Sự Tự Do Độc Ác (Trần Phong)
Cùng lúc đó, tại căn hộ 15 mét vuông bốc mùi, Trần Phong (trong thân xác Hoàng Minh) đang ngồi vắt chéo chân trên chiếc nệm cũ kỹ. Chiếc điện thoại rẻ tiền của Minh vẫn nằm trong tay hắn.
Trần Phong không hề quan tâm đến sự nghèo khổ. Hắn thích thú với cảm giác vô danh. Linh hồn hắn, giờ đây, không còn bị vây hãm bởi ánh đèn flash và các cuộc họp báo. Hắn là một cái bóng, và cái bóng là nơi tốt nhất để săn mồi.
"Phải bắt đầu dọn dẹp," hắn nhếch mép.
Hắn mở máy tính của Hoàng Minh, không phải để xóa dữ liệu trên Phong Thị (việc này hắn đã làm qua mạng), mà để xóa sạch dấu vết của Hoàng Minh.
Hắn truy cập vào tài khoản ngân hàng của Minh: số dư ít ỏi. Hắn hủy các giao dịch mua hàng trực tuyến gần đây, xóa lịch sử duyệt web và các bức ảnh cá nhân. Hắn không muốn bất kỳ ai, kể cả Thư ký Linh, tìm thấy một chi tiết nào về "Hoàng Minh" có thể liên kết với cuộc sống cũ của Trần Phong.
Hắn cũng nhận ra một vấn đề quan trọng: Khu đất số 9. Sau vụ tai nạn, chắc chắn cảnh sát sẽ điều tra. Trần Phong cần phải đảm bảo không có thi thể nào được tìm thấy ở đó.
Hắn gửi một tin nhắn ẩn danh đến Đồng Phó (cấp dưới đáng tin cậy thứ hai của hắn tại Phong Thị, kẻ luôn ghen tị với Trần Phong): “Dự án Khu đất số 9 có rò rỉ. Cần cử người dọn dẹp hiện trường khẩn cấp. Mọi thứ phải sạch sẽ, không để lại dấu vết bê tông, bùn đất. Ngay lập tức.”
Trần Phong biết Đồng Phó sẽ nghĩ rằng đây là mệnh lệnh từ "Chủ tịch Trần" và sẽ hành động ngay, không dám hỏi. Hắn đã gieo sự sợ hãi đủ sâu vào cấp dưới.
Hắn nhìn lại chiếc gương rạn nứt, nhếch mép. Thân xác này thật yếu ớt, nhưng lại là chìa khóa để hắn hoàn thành nghi lễ luân chuyển tiếp theo. Hắn sẽ sử dụng thân xác này để theo dõi, hủy hoại uy tín của "Trần Phong mới" (Minh) và tìm ra vị trí của Lò Luyện, nơi hắn sẽ sử dụng linh hồn Minh để làm vật tế và trở về với một thân xác còn mạnh mẽ hơn.
4. Cuộc Họp Kinh Hoàng
Minh, trong bộ suit trị giá hàng chục ngàn đô la, bước vào phòng họp tầng 80, nơi ánh sáng thành phố rực rỡ lấp lánh qua cửa sổ kính. Không khí ngột ngạt và căng thẳng.
Minh ngồi vào ghế chủ tọa, đối diện với hai đối tác Hàn Quốc sắc lạnh và Đồng Phó, kẻ nhìn Minh với ánh mắt vừa kính trọng vừa ngờ vực.
Thư ký Linh bắt đầu trình bày tóm tắt dự án Khu đô thị mới. Minh cố gắng lắng nghe, nhưng tâm trí anh hoàn toàn trống rỗng, chỉ vang vọng tiếng gầm thét: Kẻ Thế Mạng! Kẻ Thế Mạng!
Khi Linh kết thúc, đối tác Hàn Quốc, ông Park, lên tiếng bằng tiếng Anh, sau đó được phiên dịch sang tiếng Việt: "Chúng tôi đã xem xét hồ sơ. Tuy nhiên, chúng tôi có một điều khoản thắc mắc. Tại sao điều khoản hợp đồng lại bao gồm việc chuyển giao quyền sử dụng đất vĩnh viễn cho một quỹ đầu tư không rõ tên, ngay sau khi hoàn thành dự án? Điều khoản này chưa từng xuất hiện trong các dự án trước."
Đồng Phó đổ mồ hôi. Linh giữ vẻ mặt lạnh tanh.
Minh nhận ra đây là vấn đề cốt lõi. Quỹ đầu tư không rõ tên đó chắc chắn là Tổ chức Mạng lưới. Trần Phong không chỉ xây nhà, hắn đang xây dựng một cơ sở cho một thứ gì đó tà ác hơn.
Minh phải trả lời. Nếu không, Đồng Phó sẽ nắm được điểm yếu và Linh sẽ nghi ngờ.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Minh nhớ lại ánh mắt kiêu ngạo của Trần Phong trên các tạp chí. Anh hít một hơi, và nói bằng chất giọng trầm khàn, cố gắng tạo ra sự bí ẩn:
"Đó là điều khoản an ninh. Đô thị mới này không chỉ là một khu dân cư. Nó là cánh cửa cho sự phát triển của thành phố trong 50 năm tới. Quỹ đầu tư đó là bảo lãnh ngầm của chính phủ. Tôi sẽ không nói chi tiết. Các vị chỉ cần biết rằng, nếu các vị không đồng ý điều khoản này, các vị không xứng đáng tham gia vào thế giới mà Phong Thị đang tạo ra."
Minh nhấn mạnh từ "thế giới" và nhìn thẳng vào mắt ông Park.
Ông Park và phiên dịch viên nhìn nhau. Có một sự lạnh lẽo, tàn nhẫn trong ánh mắt của "Trần Phong" mà họ chưa từng thấy. Họ tin rằng anh ta đang che giấu một bí mật chính trị hay một thỏa thuận ngầm cấp cao nào đó.
"Chúng tôi... hiểu rồi, Chủ tịch Trần," ông Park trả lời, giọng có chút run rẩy. "Chúng tôi sẽ chấp nhận điều khoản đó."
Cuộc họp kết thúc. Minh đã thành công trong việc đóng kịch.
Khi Linh tiễn đối tác ra về, cô quay lại nhìn Minh, ánh mắt đầy phức tạp.
"Chủ tịch," Linh nói khẽ, "từ 'thế giới' đó... Tôi chưa từng nghe anh dùng nó trước đây. Anh đã thay đổi. Có điều gì anh đang che giấu?"
Minh đứng dậy, tiến lại gần cửa sổ kính, nhìn xuống thành phố lấp lánh như một nghĩa địa rực rỡ. Anh cảm thấy như mình vừa vượt qua một bài kiểm tra sinh tử.
"Cô Linh," Minh quay lại, khuôn mặt Trần Phong lạnh như băng. "Tôi đã nói rồi, tôi gặp ác mộng. Và ác mộng đó dạy cho tôi rằng, thế giới chúng ta đang sống không phải là điều mà chúng ta nhìn thấy."
Anh biết mình đã gieo vào tâm trí Linh một sự thật nửa vời, khiến cô tin rằng Trần Phong đang trải qua một cuộc khủng hoảng tinh thần, chứ không phải bị hoán đổi linh hồn.
Nhưng trong sâu thẳm, Minh biết, cuộc chiến chỉ mới bắt đầu. Anh đã chấp nhận chiếc mặt nạ CEO tàn nhẫn, nhưng liệu anh có thể giữ được linh hồn Hoàng Minh của mình không, khi mỗi ngày anh phải hành động như một kẻ Gieo Hạt?
Anh mở điện thoại, truy cập vào ứng dụng bản đồ. Anh tìm kiếm khu vực Khu đất số 9, nơi linh hồn cũ và cơ thể cũ của anh đang bị kiểm soát bởi kẻ thù.
Cùng lúc đó, tại một khu văn phòng cũ, Trần Phong (trong thân xác Minh) đang gõ những dòng code cuối cùng để tạo ra một tường lửa ảo che chắn mọi bằng chứng. Hắn mỉm cười. Hắn đang ẩn mình. Hắn đang chờ đợi.
Hai linh hồn, hai thân xác, một thành phố. Và cuộc săn lùng linh hồn đã chính thức bắt đầu.