kẻ thế mạng giữa phố thị

Chương 3: Những Mũi Khoan Trong Màn Đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Dữ Liệu và Hố Sâu Cô Đơn

Hoàng Minh dành buổi chiều trên tầng cao nhất của Penthouse, đắm mình trong sự cô độc xa hoa. Đối với Trần Phong, căn phòng này là nơi trú ẩn của quyền lực; với Minh, nó là một chiếc lồng mạ vàng đầy rẫy hiểm nguy. Lợi thế duy nhất của Minh so với những người xung quanh là bộ óc IT tinh tường của anh. Anh phải sử dụng công nghệ để tìm ra manh mối, trước khi bị cái vỏ bọc CEO này nuốt chửng.

Minh ngồi trước bộ máy tính tối tân của Trần Phong, bắt đầu xâm nhập vào các máy chủ nội bộ. Linh hồn Minh run rẩy khi tay anh lướt trên bàn phím: Anh đang làm điều mà Minh cũ không bao giờ dám làm—đánh cắp dữ liệu của một tập đoàn tỷ đô. Tập đoàn Phong Thị được bảo vệ bởi các lớp mã hóa hàng đầu, nhưng Minh đã học được cách nghĩ của kẻ lập trình cũ: luôn có một lỗ hổng cho sự lười biếng hoặc sự tự mãn.

Anh tìm kiếm các cổng sau (backdoors) và các tệp ẩn. Sau hai giờ căng thẳng, anh phát hiện ra một tệp nén khổng lồ, được ngụy trang dưới tên "Báo cáo đầu tư quý IV." Minh nghi ngờ đó là thông tin về Tổ chức Mạng lưới và Lò Luyện. Tệp này được bảo vệ bởi thuật toán mã hóa phức tạp, mạnh hơn bất kỳ thứ gì anh từng thấy trong sự nghiệp IT của mình. Nó đòi hỏi một chìa khóa giải mã vật lý hoặc một chuỗi mật khẩu dài, ngẫu nhiên. Minh biết, đây không phải là thứ có thể phá giải trong một đêm. Anh cần một nhân tố bên ngoài.

2. Bài Kiểm Tra Lòng Trung Thành

Nhân tố đó, không ai khác, chính là Thư ký Linh. Cô ta quá sắc sảo để là một thư ký bình thường, nhưng lại quá chuyên nghiệp để là một thành viên cấp cao của Mạng lưới. Cô ta là chìa khóa mở ra bí mật của Trần Phong, hoặc là mối hiểm họa sẽ đâm sau lưng anh. Minh quyết định thực hiện một bài kiểm tra tâm lý.

Linh quay lại vào buổi tối để giao lịch trình ngày mai. Minh ra lệnh: "Cô Linh, ngồi xuống."

Anh không nhìn cô, mà nhìn ra ánh đèn thành phố. "Tôi muốn cô tìm lại hồ sơ của dự án Khu chung cư Thiên Thủy."

Linh cứng người. Đó là dự án bị đình chỉ bốn năm trước do sự cố sụt lún, nơi mà thợ xây dựng tên Trương Hải đã mất tích bí ẩn (một trong những cái tên trong cuốn sổ da của Phong).

"Thưa Chủ tịch, hồ sơ đó đã được niêm phong theo lệnh của anh. Nó chỉ là một tai nạn kỹ thuật, và cảnh sát đã kết luận," Linh đáp, giọng nói cố gắng giữ sự ổn định.

Minh quay lại, ánh mắt Trần Phong sắc lạnh như lưỡi dao, nhưng bên trong là sự sợ hãi của Minh. "Không phải tai nạn. Ai là người 'giải quyết' Trương Hải?"

Linh tái mặt. Sự bình tĩnh thường ngày của cô tan vỡ một chút, nhưng cô nhanh chóng lấy lại được sự kiểm soát. "Tôi không hiểu Chủ tịch đang ám chỉ điều gì. Anh không nên đào bới chuyện cũ. Nó sẽ gây rắc rối."

"Rắc rối? Hay là tội lỗi?" Minh gằn giọng, cố gắng gợi ra phản ứng từ nỗi sợ hãi của cô. "Tôi muốn hồ sơ đầy đủ về Khu Thiên Thủy, bao gồm báo cáo điều tra của cảnh sát. Tôi muốn nó trên bàn tôi vào sáng mai. Cô có thể ra ngoài."

Linh cúi đầu, nhưng lần này, cử chỉ của cô mang theo sự miễn cưỡng rõ rệt. "Vâng, Chủ tịch." Khi cô bước ra, Minh cảm thấy một luồng lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Linh đang che giấu, nhưng cô che giấu vì sợ hãi hay vì lòng trung thành với Trần Phong cũ? Bài kiểm tra đã thất bại một nửa, nhưng nó đã xác nhận Linh biết nhiều hơn những gì cô thể hiện.

3. Cái Bóng Độc Ác Hành Động

Cùng lúc đó, tại căn hộ 15 mét vuông bốc mùi, Trần Phong (trong thân xác Hoàng Minh) đang ngồi trong bóng tối, mỉm cười. Hắn vừa hoàn thành việc dọn dẹp dấu vết kỹ thuật và giờ là lúc bắt đầu phá hoại từ mặt đất.

Hắn mặc quần áo cũ, đi chiếc xe đạp cũ của Minh, và đến quán cà phê quen thuộc của Minh. Hắn tiếp cận Đức, đồng nghiệp cũ của Minh, người đang than phiền về sự biến mất của "Minh."

"Chào Đức," Trần Phong (là Minh) nói, giọng nói yếu ớt và quen thuộc.

Đức nhìn Phong (là Minh) với vẻ khó hiểu. "Minh? Cậu đi đâu mấy ngày nay? Không trả lời điện thoại, mã của cậu bị lỗi hết cả rồi!"

"Tôi... đã đổi đời rồi," Trần Phong (là Minh) thì thầm, với vẻ mặt nửa điên nửa dại. Hắn bịa ra một câu chuyện kinh hoàng, rằng hắn đã tham gia một nghi lễ tâm linh bí mật ở Khu đất số 9, và linh hồn hắn đã được "giải thoát," đổi lấy sự giàu có. Hắn nói rằng hắn đã nhìn thấy thi thể của "một người đàn ông giàu có" bị chôn dưới bùn đất.

Đức hoảng sợ, nhìn Phong (là Minh) như một kẻ điên. "Cậu bị làm sao vậy Minh? Cậu bị ma ám à?"

Trần Phong (là Minh) chỉ cười điên dại, gieo vào đầu Đức những hạt giống nghi ngờ. Sau đó, hắn gửi một tin nhắn ẩn danh qua một chiếc sim rác, đến cơ quan cảnh sát điều tra vụ tai nạn ở Khu đất số 9. Nội dung tin nhắn: “Hãy tìm kỹ dưới lớp bê tông của Khu đất số 9. Có một thi thể thứ hai bị chôn vùi.”

Mục đích của Trần Phong rất rõ ràng: Hắn muốn cảnh sát tìm ra thi thể cũ của Minh, gây ra một cuộc điều tra công khai lớn, và liên kết cái chết đó với sự "biến mất" đột ngột của Trần Phong (CEO). Hắn muốn phá hủy vỏ bọc CEO của Minh, biến cuộc sống của Minh thành một mớ hỗn độn không thể giải quyết, từ đó ép Minh phải đầu hàng hoặc tự hủy hoại mình.

4. Người Phụ Nữ Phía Sau Két Sắt

Sáng hôm sau, Linh đặt hồ sơ Khu Thiên Thủy lên bàn Minh. Nó là một chồng tài liệu khô khan về các điều khoản xây dựng và lệnh đình chỉ. Tuy nhiên, ở giữa, Minh thấy một tệp PDF được mã hóa cực kỳ phức tạp.

"Đây là những gì còn lại, Chủ tịch. Tôi đã phải dùng quyền truy cập cấp cao nhất của anh để lấy nó từ kho lưu trữ cũ," Linh nói, vẻ mặt lạnh lùng. "Tôi mong anh sẽ không làm điều gì khiến chúng ta gặp nguy hiểm."

Minh biết tệp PDF này là chìa khóa. Anh đã cố giải mã tệp nén "Báo cáo đầu tư" nhưng thất bại. Giờ anh lại có thêm một tệp mã hóa. Khi Minh truy cập tệp PDF, nó yêu cầu một mật khẩu dài. Minh cố thử tất cả các mật khẩu liên quan đến Trần Phong (ngày sinh, biệt danh cũ, tên công ty) đều không thành công.

Trong lúc thất vọng, anh nhìn vào Linh. Cô đang đứng chờ lệnh, nhưng ánh mắt cô không nhìn anh. Cô nhìn chằm chằm vào một bức ảnh cũ trên bàn làm việc của Trần Phong—bức ảnh chụp Linh đang cười rạng rỡ bên cạnh một người đàn ông lớn tuổi, có lẽ là cha cô hoặc một người thầy.

Minh chợt lóe lên một suy nghĩ. Anh nhớ lại một quy tắc lập trình: Mật khẩu cá nhân quan trọng thường liên quan đến nỗi đau hoặc tình yêu. Anh lật lại cuốn sổ da của Trần Phong, tìm danh sách những người "biến mất."

Anh thấy tên Phạm Tuấn (Thầy giáo cũ của Linh - Chết vì tai nạn xe tải - 2017). Minh nhận ra Linh không phải sợ Trần Phong, mà là bị Trần Phong đe dọa bằng cách giết người thân của cô. Cô là nạn nhân của hắn.

Minh quay lại máy tính, nhập mật khẩu: Tên Phạm Tuấn + Ngày mất của ông ta (tìm thấy trong sổ tay của Phong).

Một cửa sổ hiện ra. Tệp PDF mở ra, và nó không phải là báo cáo. Đó là một nhật ký mật của Linh, ghi lại chi tiết những hoạt động đen tối của Trần Phong, nỗi kinh hoàng của cô khi phải làm việc cho hắn, và những dòng chữ cầu cứu tuyệt vọng. “Hắn là ác quỷ. Tôi phải tìm cách thoát khỏi hắn. Nhưng hắn đang nắm giữ mạng sống của tôi.”

Nước mắt Minh (trong thân xác Trần Phong) rịn ra. Anh đã tìm thấy sự thật và một đồng minh bất ngờ. Linh không phải là kẻ thù, mà là một con tin đang cần sự giải thoát giống như anh.

Minh đóng tệp lại và nhìn Linh. "Cô Linh," anh nói bằng giọng nói mềm mỏng mà Trần Phong chưa bao giờ dùng. "Cô không cần phải sợ tôi nữa."

Linh kinh hoàng. Cô không biết Minh đã thấy gì. Nhưng ánh mắt dịu dàng đó của "Chủ tịch" khiến cô rùng mình, và cô nhận ra, linh hồn đã hoán đổi thực sự.

"Anh... anh là ai?" Linh thì thầm, đây là câu hỏi đầu tiên cô hỏi mà không dùng danh xưng.

Minh biết anh không thể giấu cô nữa. "Tôi là Hoàng Minh," anh đáp. "Và tôi cần sự giúp đỡ của cô để lật đổ Trần Phong."

Cuộc đối đầu tâm lý đã kết thúc. Giao kèo sinh tử giữa Kẻ Thế Mạng và Nạn Nhân đã bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×