1. Mở Lời Thú Nhận
Bóng tối bao trùm căn phòng làm việc của Chủ tịch, nơi Hoàng Minh (trong thân xác Trần Phong) và Thư ký Linh đang ngồi đối diện nhau. Không khí căng thẳng hơn bất kỳ cuộc họp cổ đông nào. Sau lời thú nhận chấn động của Minh, Linh vẫn chưa hoàn toàn tin, nhưng ánh mắt dịu dàng không lạnh lẽo của "Chủ tịch" lại khiến cô lay động.
"Anh nói anh là Hoàng Minh," Linh thì thầm, giọng cô pha lẫn sự ngờ vực và nỗi sợ hãi tột cùng. "Một nhân viên IT quèn mà Trần Phong đã giết. Anh muốn tôi tin điều phi lý này?"
Minh biết anh cần bằng chứng vượt qua logic thông thường. Anh tiến lại gần, đưa tay chạm vào bức ảnh chụp Phạm Tuấn, người thầy quá cố của Linh, bị Trần Phong sát hại.
"Mật khẩu mở nhật ký của cô không phải là mật khẩu công việc," Minh nói, giọng Trần Phong nhưng nội tâm là Minh đang run rẩy. "Nó là Phạm Tuấn và ngày chết của ông ấy. Trần Phong đã giết ông ấy vì ông ấy phát hiện ra việc khai thác đất bất hợp pháp ở Khu Thiên Thủy, và hắn đã dùng cái chết đó để khống chế cô. Hắn đã ghi lại tất cả trong cuốn sổ da."
Linh sững sờ. Chỉ có cô và Trần Phong biết được sự thật đó. Nước mắt bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt sắc sảo, lạnh lùng thường ngày của cô. "Tại sao... Tại sao anh lại nói ra điều đó? Nếu anh là hắn, anh sẽ dùng nó để siết chặt tôi hơn."
Minh thở dài, không còn cố gắng giữ vẻ uy quyền. "Vì tôi cũng là nạn nhân như cô. Trần Phong đã lên kế hoạch lấy đi linh hồn tôi để luân chuyển sang một thân xác mới. Tôi chỉ có một mình, Linh. Tôi bị kẹt trong cái xác này, phải đóng vai một ác quỷ. Tôi cần cô để hiểu hắn, để chống lại hắn."
Linh lau nước mắt, sự chuyên nghiệp nhanh chóng trở lại, pha lẫn sự căm hận mới. "Được, Hoàng Minh. Tôi tin anh. Hắn là một con quái vật. Và Phong Thị không phải là công ty bất động sản. Đó là một cái bẫy."
2. Bí Mật của Tổ Chức Mạng lưới
Linh bắt đầu kể lại. Trong năm năm qua, cô đã chứng kiến Trần Phong không chỉ kiếm tiền. Hắn điều hành một tổ chức bí mật gọi là "Mạng lưới Luân Chuyển Linh Hồn".
"Chúng không phải là băng đảng xã hội đen thông thường," Linh giải thích, giọng nói hạ thấp, như sợ tường có tai. "Mạng lưới tin vào việc thu thập Năng Lượng Tinh Thần từ những nơi bị phá hủy hoặc tái xây dựng. Những khu đất có lịch sử tâm linh, như Khu đất số 9, là điểm hội tụ. Trần Phong đã dùng việc xây dựng để che giấu các Lò Luyện (Furnaces) ngầm, nơi Năng Lượng Tinh Thần được thu thập từ những linh hồn bị mắc kẹt, hay bị giết."
Minh nhớ lại Tệp nén "Báo cáo đầu tư quý IV" và cuốn sổ da ghi danh sách nạn nhân. "Vậy những cái tên trong sổ là những linh hồn hắn đã dùng để tế lễ?"
"Chính xác," Linh gật đầu. "Mỗi dự án lớn đều liên quan đến một cái chết bí ẩn. Và cứ mỗi ba năm, Trần Phong lại thực hiện một đợng Luân Chuyển để chuyển linh hồn hắn sang một thân xác mới khỏe mạnh hơn, tránh sự lão hóa và sự truy đuổi của các đối thủ trong Mạng lưới. Thân xác của anh... đã được hắn chọn từ lâu."
Minh rùng mình. Ba chu kỳ trăng tròn mà hắn tìm thấy trong nhật ký là thời hạn cuối cùng. "Hắn muốn khóa linh hồn tôi vào cơ thể hắn mãi mãi, để hắn được tự do trong cơ thể tôi, rồi hắn sẽ dùng cơ thể tôi để luân chuyển tiếp vào một thân xác khác."
"Chúng ta không có nhiều thời gian," Linh nói. "Mục tiêu của chúng ta là giải mã Tệp 'Báo cáo đầu tư.' Nó chứa Master Plan của hắn, bao gồm vị trí tất cả các Lò Luyện trong thành phố, đặc biệt là Lò Luyện chính dưới Khu Đô Thị Mới mà chúng ta vừa ký hợp đồng với đối tác Hàn Quốc."
3. Cơn Bão Truyền Thông và Kế Hoạch Đánh Lừa Đồng Phó
Sáng hôm sau, cơn bão truyền thông ập đến. Tin tức về việc cảnh sát phong tỏa Khu đất số 9 và tìm thấy bằng chứng về một "thi thể thứ hai" (do Trần Phong tự đạo diễn) lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đồng Phó, kẻ luôn thèm khát vị trí Chủ tịch, ngay lập tức triệu tập cuộc họp khẩn cấp của Ban Điều Hành.
Trong phòng họp, Đồng Phó trình bày bằng chứng: "Chủ tịch, đây là một cuộc khủng hoảng niềm tin nghiêm trọng. Cổ phiếu đang lao dốc. Tôi đề nghị anh nên tạm thời rút lui khỏi vị trí điều hành để phục vụ công tác điều tra. Đây là cách duy nhất để bảo vệ uy tín của Phong Thị."
Minh biết Đồng Phó đang cố gắng tước quyền lực của anh. Anh phải sử dụng uy quyền của Trần Phong để nghiền nát sự phản đối này.
Minh đập mạnh tay xuống bàn, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Đồng Phó. "Ngươi nghĩ ai là kẻ đang tung tin đồn? Trương Hải? Kẻ đã biến mất bốn năm trước? Đây là một âm mưu bẩn thỉu từ đối thủ cạnh tranh, những kẻ đang cố gắng hủy hoại Dự án Khu Đô Thị Mới vì chúng biết dự án đó sẽ kết thúc sự độc quyền của chúng."
"Nhưng cảnh sát..." Đồng Phó lắp bắp.
"Cảnh sát sẽ chỉ tìm thấy một cái hố rỗng," Minh lạnh lùng cắt ngang. Anh liếc nhìn Linh. "Cô Linh, hãy cung cấp cho cảnh sát mọi tài liệu về lịch sử tâm linh và các truyền thuyết đô thị liên quan đến Khu đất số 9. Biến vụ này thành một câu chuyện về 'ma ám công trường' và 'lời nguyền cổ xưa' để truyền thông mất tập trung vào yếu tố pháp lý. Đồng thời, công bố gấp các thỏa thuận lợi nhuận với đối tác Hàn Quốc. Hãy để tiền bạc dập tắt tiếng ồn."
Linh, hiểu ý Minh, gật đầu dứt khoát: "Vâng, Chủ tịch. Tôi sẽ làm việc với bộ phận PR ngay lập tức."
Minh quay sang Đồng Phó: "Còn ngươi, ngươi sẽ đích thân giám sát việc thi công trở lại ngay trong đêm nay. Nếu bất cứ ai còn nghi ngờ quyền lực của ta, họ sẽ phải đối mặt với Trần Phong."
Chiến thuật của Minh đã thành công. Anh đã biến sự thật (về cái chết) thành một câu chuyện hoang đường (ma ám) và dùng áp lực kinh tế để đe dọa. Đồng Phó bị đẩy ra tiền tuyến, không dám phản kháng.
4. Khóa Sinh Trắc Vô Tướng
Trở lại Penthouse, Linh tiết lộ về chìa khóa giải mã. "Tệp 'Báo cáo đầu tư' được mã hóa cấp cao. Chúng ta không thể phá khóa số. Nó cần một Khóa Sinh Trắc Vô Tướng."
"Sinh trắc học? Dấu vân tay, quét võng mạc?" Minh hỏi.
"Không. Tên nó là Vô Tướng vì nó không cần khuôn mặt hay dấu tay. Hắn đã sử dụng nhịp tim và giọng nói của mình," Linh giải thích. "Cụ thể là tần số rung động của tim và một chuỗi mật khẩu giọng nói được nói ra trong trạng thái căng thẳng tột độ."
Minh cảm thấy hy vọng le lói. "Tôi có trái tim này. Tôi có tần số rung động của hắn."
"Nhưng không phải bất kỳ nhịp tim nào," Linh nói. "Nó phải được thực hiện tại một Hầm Bảo Mật đặc biệt, nằm dưới phòng tập gym cá nhân của Chủ tịch. Hầm này là nơi Trần Phong giữ các tài liệu quý giá nhất và cũng là nơi hắn cất giữ chìa khóa vật lý—một thẻ từ chứa mã hóa giọng nói."
"Mật khẩu giọng nói đó là gì?" Minh hỏi dồn.
Linh nhắm mắt lại, như thể đang gợi lại một ký ức khủng khiếp. "Hắn chỉ dùng nó khi thảo luận với Mạng lưới về mục tiêu của hắn. Đó là một câu nói đầy quyền lực và lạnh lẽo: 'Ánh sáng chỉ là bóng tối bị lãng quên.'"
Minh lặp lại câu đó trong đầu. Anh phải đóng vai Trần Phong một lần nữa, nói ra lời lẽ của ác quỷ để mở khóa bí mật của chính ác quỷ đó.
Linh lấy ra một chiếc thẻ từ nhỏ, màu đen, từ sâu trong áo mình. "Đây là thẻ từ mở cửa Hầm Bảo Mật. Chỉ có một lần quét duy nhất. Nếu chúng ta thất bại, hệ thống sẽ bị khóa vĩnh viễn và gửi cảnh báo đến Mạng lưới."
5. Cuộc Xâm Nhập Đêm
Minh và Linh xuống tầng hầm, nơi có phòng tập gym cá nhân của Trần Phong. Không gian rộng lớn, với những thiết bị tập luyện bằng kim loại sáng bóng. Phía sau bức tường gương lớn, Minh nhận thấy một khe hở gần sàn nhà. Linh quẹt thẻ từ.
Một tiếng "xẹt" nhỏ vang lên, và bức tường gương nặng nề từ từ trượt sang một bên, để lộ một căn hầm tối tăm, lạnh lẽo, không có chút ánh sáng nào. Không khí ở đó nặng trĩu, mang theo mùi của đá ẩm và một thứ gì đó cổ xưa, như đất sét pha trộn với máu khô.
"Cảm giác giống như đi vào một cái lăng mộ," Minh thì thầm.
"Đó là mục đích của hắn. Hắn tin rằng quyền lực phải được bảo vệ bởi sự chết chóc," Linh nói.
Họ bước vào. Phía cuối căn phòng là một cánh cửa thép nặng nề, có một thiết bị quét sinh trắc học nhỏ gắn trên đó.
Minh đứng trước cánh cửa thép. Linh hướng dẫn: "Anh phải đặt tay lên máy quét, giữ hơi thở ổn định để tần số tim không thay đổi. Sau đó, anh phải nói mật khẩu với giọng điệu lạnh lùng và dứt khoát của Trần Phong. Không được run rẩy."
Minh nhắm mắt lại. Anh nhớ lại hình ảnh Trần Phong trên báo, ánh mắt sắc bén, không khoan nhượng. Anh tập trung, ép tim mình đập đều đặn như một cỗ máy. Anh đặt lòng bàn tay lên máy quét. Đèn tín hiệu từ màu đỏ chuyển sang màu vàng nhấp nháy.
Bùm... bùm... bùm... Trái tim Trần Phong đập trong lồng ngực Minh.
Minh mở mắt, nhìn chằm chằm vào cánh cửa thép. Anh hít một hơi, và gằn giọng, tái tạo lại sự tàn nhẫn của kẻ đã cướp đi cuộc đời anh:
"Ánh sáng chỉ là bóng tối bị lãng quên."
Tiếng "bíp" vang lên, rõ ràng và dứt khoát. Cánh cửa thép từ từ mở ra.
Bên trong hầm là một căn phòng nhỏ, chống bức xạ, chỉ có một chiếc bàn kim loại và một chiếc hộp đen đơn giản. Linh vội vã mở hộp, và bên trong là một chiếc USB kim loại.
"Đây là chìa khóa giải mã Tệp Báo cáo đầu tư!" Linh reo lên.
Minh cảm thấy một chiến thắng nhỏ nhoi, nhưng anh biết đây chỉ là khởi đầu.
6. Cái Bẫy Đã Sập
Trong khi Minh và Linh đang ở dưới hầm, tại căn hộ 15 mét vuông, Trần Phong (trong thân xác Hoàng Minh) đang mỉm cười trước màn hình máy tính cũ kỹ. Hắn vừa nhận được một tín hiệu kỹ thuật số nhỏ từ máy chủ của Phong Thị: Cửa hầm bảo mật đã được mở.
"Nhanh thật đấy, Hoàng Minh," Trần Phong (là Minh) lẩm bẩm, ánh mắt tàn độc chiếu sáng trong bóng tối. "Ngươi đã tìm được Linh, và Linh đã dẫn ngươi đến kho báu của ta."
Trần Phong không hề phòng bị chiếc hầm đó bằng cảnh báo gửi đến Mạng lưới. Thay vào đó, hắn đã cài một mã độc (Trojan) vào chiếc USB giải mã. Chiếc USB không chỉ chứa chìa khóa, mà còn chứa một chương trình theo dõi tinh vi, được lập trình để kích hoạt ngay khi nó được kết nối với bất kỳ máy tính nào.
Hắn cười khẩy, vuốt ve mái tóc rối bù của Hoàng Minh. Hắn biết, Minh, với bản tính IT của mình, sẽ không bao giờ kiềm chế việc cắm USB đó vào máy tính ngay lập tức.
Trần Phong đứng dậy, khoác lên mình chiếc áo khoác cũ nát của Minh, cầm theo một chiếc điện thoại di động bí mật. Hắn đã sẵn sàng cho bước tiếp theo. Hắn sẽ để Minh giải mã dữ liệu trước, rồi dùng chính dữ liệu đó để dồn Minh vào chân tường, và sau đó... hắn sẽ trở về thân xác cũ, vứt bỏ cái vỏ bọc yếu ớt này mãi mãi.
Đêm đã khuya, và một chiếc xe đạp cũ lặng lẽ rời khỏi khu dân cư tồi tàn, hướng về khu vực thượng lưu của thành phố, nơi Kẻ Thế Mạng đang nắm giữ bí mật của hắn.