1. Tín Hiệu Độc Hại
Minh và Linh trở lại Penthouse, sự phấn khích vì mở được Hầm Bảo Mật nhanh chóng bị thay thế bằng cảm giác lạnh lẽo. Chiếc USB kim loại nằm trên bàn, lạnh như một vật thể ngoài hành tinh.
"Đây là chìa khóa," Linh nói, vẻ mặt căng thẳng. "Nhưng tôi không dám chắc nó an toàn."
"Hắn không phải là kẻ sẽ để chúng ta lấy đi kho báu dễ dàng," Minh đáp, ánh mắt anh tập trung vào chiếc máy tính workstation tối màu của Trần Phong. Đây là chiếc máy được Minh đặc biệt tách khỏi mạng nội bộ, chỉ dùng cho những công việc tuyệt mật. "Nếu hắn đã chuẩn bị cái bẫy này, nó phải là một thứ mà ngay cả một chuyên gia an ninh cũng khó nhận ra."
Minh không cắm USB trực tiếp. Anh sử dụng một thiết bị tạo sandbox (môi trường ảo cách ly) do Trần Phong thiết lập để phân tích các tập tin nguy hiểm. Linh đứng bên cạnh, tay cầm một chiếc máy tính bảng theo dõi lưu lượng mạng bên ngoài.
Khi chiếc USB được kết nối, Minh nhìn chằm chằm vào màn hình. Phải mất gần một phút im lặng, khi Linh bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, thì Minh mới nhận ra.
"Chết tiệt!" Minh gầm lên. "Hắn không cài virus. Hắn cài một Trojan Tần Số Thấp."
Linh giật mình. "Nghĩa là sao?"
"Nó không ăn cắp dữ liệu. Nó không hủy hoại máy tính. Nó đang tự kết nối với một máy chủ bên ngoài bằng các gói dữ liệu nhỏ, gần như không thể phát hiện," Minh giải thích, ngón tay anh lướt trên bàn phím như một nghệ sĩ dương cầm đang bị săn đuổi. "Nó đang gửi tọa độ địa lý của chiếc máy này, và quan trọng hơn, nó đang cố gắng khởi động chương trình theo dõi sóng âm trên thiết bị của Phong. Bất cứ điều gì chúng ta nói từ lúc này đều có thể bị ghi âm và phân tích."
Trần Phong đã không chỉ chuẩn bị một cái bẫy kỹ thuật, hắn chuẩn bị một cái bẫy tình báo. Hắn muốn nghe lén Hoàng Minh bàn kế hoạch, nghe lén Linh tiết lộ những bí mật nội bộ mà hắn đã quên.
"Chúng ta phải ngắt kết nối!" Linh hoảng hốt.
"Quá muộn. Nếu tôi rút nó ra bây giờ, mã độc sẽ kích hoạt chương trình tự hủy tệp giải mã. Chúng ta sẽ mất tất cả," Minh nói, mồ hôi bắt đầu rịn trên trán Trần Phong.
2. Cuộc Đấu Tay Đôi Kỹ Thuật
Minh biết anh phải đánh bại Trần Phong trên chính sân nhà của hắn. Anh lao vào màn hình, chuyển sang giao diện lập trình cấp thấp (Assembly Language) để kiểm soát trực tiếp phần cứng.
"Linh, cô theo dõi tất cả các tín hiệu truyền ra khỏi tòa nhà," Minh ra lệnh. "Tôi sẽ tìm ra điểm yếu trong mã nguồn của hắn. Hắn luôn tự phụ. Hắn sẽ để lại chữ ký."
Minh bắt đầu "mổ xẻ" Trojan. Mã nguồn được viết bằng ngôn ngữ phức tạp, gần như hoàn hảo. Nhưng rồi, ở một đoạn mã lệnh hiếm thấy, Minh phát hiện ra một chi tiết nhỏ: một vòng lặp bị thừa, một sự lãng phí tài nguyên gần như không đáng kể.
"Ha! Tên khốn tự phụ," Minh cười gằn. "Hắn đã dùng thuật toán nén dữ liệu cũ, cùng một lỗi mà hắn từng chế nhạo đội IT của mình. Tôi nhớ rõ lỗi này vì chính tôi đã phải sửa nó ba năm trước."
Minh bắt đầu viết mã, không phải để xóa Trojan, mà để giả lập hoạt động của nó. Anh tạo ra một vòng lặp giả gửi đi các gói dữ liệu nhiễu, nhưng giữ lại tệp giải mã và tệp nén chính trong vùng an toàn.
Thời gian trôi qua, từng giây như một thế kỷ. Bên ngoài, Linh báo cáo: "Có một lưu lượng mạng bất thường từ một địa chỉ IP không xác định, đang cố gắng thiết lập kết nối ổn định... Có vẻ như nó đang chờ phản hồi từ thiết bị này."
"Đó là hắn!" Minh siết chặt hàm.
Trong khoảnh khắc quyết định, Minh thực hiện lệnh cuối cùng: Tách biệt và Giả mạo. Anh đẩy mã độc vào một vòng lặp không hồi kết, khiến nó nghĩ rằng nó vẫn đang hoạt động, trong khi anh đã bí mật giải nén tệp "Báo cáo đầu tư quý IV" vào một ổ đĩa cứng riêng biệt.
"Xong rồi," Minh thở hắt ra, gỡ chiếc USB ra khỏi máy. Anh nhìn Linh, mặt tái nhợt. "Chúng ta đã qua cửa ải. Nhưng hắn biết chúng ta đang cố gắng. Và hắn biết chúng ta có chiếc USB."
3. Bản Đồ Hủy Diệt: Master Plan
Minh cắm ổ đĩa cứng mới vào, mở tệp nén khổng lồ. Linh nghiêng người lại gần.
Bên trong không phải là báo cáo tài chính, mà là một bản đồ 3D kỹ thuật số tương tác của toàn thành phố, được gọi là Master Plan. Nó hiển thị một mạng lưới các điểm kết nối chằng chịt, được đánh dấu bằng các ký hiệu cổ xưa. Đây là hệ thống thu thập Năng Lượng Tinh Thần của Tổ chức Mạng lưới.
Họ phóng to khu vực Dự án Đô Thị Mới mà Minh vừa ký hợp đồng với đối tác Hàn Quốc. Ở trung tâm, dưới khu đất dành cho "đài phun nước và công viên trung tâm," là một cấu trúc khổng lồ, được gọi là Lò Luyện Hồn Phách Chính.
"Đây rồi," Linh run rẩy. "Đây là nơi hắn tích lũy năng lượng tinh thần lớn nhất. Nơi Luân Chuyển cuối cùng sẽ diễn ra."
Tài liệu kèm theo chi tiết: Cứ sau 14 ngày (tức là 2 tuần, tương đương một nửa chu kỳ Trăng tròn), Lò Luyện sẽ được kích hoạt để kiểm tra dòng năng lượng. Và Lễ Luân Chuyển cuối cùng được ấn định vào Đêm Trăng Tròn tiếp theo, chỉ còn 14 ngày nữa.
Minh cảm thấy đầu óc quay cuồng. Hắn chỉ có hai tuần để tìm ra cách phá hủy cả một hệ thống được xây dựng dưới lòng đất thành phố.
"Master Plan cũng chỉ ra các 'vật chứa' cần thiết," Linh chỉ vào một đoạn chữ được bôi đỏ. “Vật chứa cần thiết cho Luân Chuyển cuối: Một thân xác trẻ, không có tiền sử chấn thương tâm lý sâu sắc, hoàn hảo để tiếp nhận linh hồn mới. Hoàng Minh là vật chứa lý tưởng.”
"Hắn muốn sử dụng thân xác tôi làm chiếc bình vĩnh cửu cho linh hồn Mạng lưới, hoặc để luân chuyển thành một phiên bản mạnh hơn của chính hắn," Minh nghiến răng.
Họ tìm thấy một tệp tin khác, được đặt tên là "Tái Định Vị." Đó là một kế hoạch chi tiết về việc Trần Phong (trong thân xác Hoàng Minh) sẽ di chuyển, bao gồm một danh sách những người thân của Minh để theo dõi.
"Hắn đang tìm kiếm điểm yếu cá nhân của anh," Linh nhận xét. "Hắn đã thất bại về công nghệ, giờ hắn sẽ quay về chiến thuật tâm lý. Anh có ai thân thiết mà hắn có thể dùng làm con tin không?"
Minh nghĩ đến Đăng, người bạn thân duy nhất của anh, người biết mọi thói quen và điểm yếu của Hoàng Minh cũ.
"Đăng," Minh nói. "Trần Phong sẽ tìm Đăng để gieo rắc sự hoài nghi và tìm cách tiếp cận cuộc sống cũ của tôi."
4. Kẻ Gieo Hạt Đi Săn
Trong khi Minh đang giải mã Master Plan, cách đó không xa, tại một quán cà phê vỉa hè, Trần Phong (trong thân xác Hoàng Minh) đang nhìn vào chiếc điện thoại di động bí mật. Hắn đã nhận được luồng dữ liệu nhiễu, báo hiệu rằng Trojan đã bị vô hiệu hóa.
"Thông minh lắm, Hoàng Minh," Trần Phong cười khẩy, giọng nói mang theo sự tức giận lạnh lẽo. "Ngươi đã dùng chính lỗ hổng của ta để đánh bại ta. Nhưng ngươi không phải là Trần Phong. Ngươi có lòng trắc ẩn."
Hắn biết rõ điểm yếu của Hoàng Minh. Hắn đã nghiên cứu nó qua nhiều tháng. Đó không phải là tiền bạc hay quyền lực, mà là mối quan hệ cá nhân chân thật.
Trần Phong (là Minh) gọi điện cho Đăng, người bạn thân của Minh.
"Đăng à? Tôi đây... Minh đây," Trần Phong giả giọng run rẩy của Minh. "Tôi đang gặp rắc rối lớn. Tôi cần cậu giúp tôi giữ một thứ... một thứ rất quan trọng, mà tôi đã tìm thấy ở khu đất số 9. Nó liên quan đến cái chết của tôi."
Đăng, giọng lo lắng, trả lời: "Minh! Cậu ở đâu? Mọi người nghĩ cậu đã phát điên. Cậu đang nói gì vậy?"
"Tôi không có thời gian giải thích," Trần Phong (là Minh) nói, sử dụng giọng điệu tuyệt vọng và thân thiết mà chỉ Hoàng Minh mới có. "Cậu đến nhà tôi đi. Có một chiếc hộp gỗ màu nâu dưới sàn nhà gần cửa sổ. Lấy nó đi, giữ cho đến khi tôi gọi lại. Nó là bằng chứng duy nhất của tôi."
Chiếc hộp gỗ đó hoàn toàn trống rỗng, nhưng nó là mồi nhử hoàn hảo. Nếu Đăng đến đó, Trần Phong sẽ theo dõi và bắt cóc anh ta.
Minh (trong Penthouse) nhận ra sự nguy hiểm ngay lập tức. Hắn đã quên cảnh báo Đăng.
"Chúng ta phải ngăn Đăng," Minh nói với Linh, mặt trắng bệch. "Trần Phong đang dùng mồi nhử để bắt Đăng. Hắn không cần Đăng chết, hắn cần Đăng làm con tin để ép tôi tự nguyện hoán đổi trở lại!"
Minh và Linh nhìn nhau. Hai tuần. Hai tuần để cứu bạn, phá hủy Lò Luyện, và đối phó với một kẻ ác đang ẩn mình trong thân xác tầm thường của anh. Cuộc đua sinh tử đã chuyển sang chế độ nước rút.