kẻ thế mạng giữa phố thị

Chương 9: Giờ Phút Zero


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

I. Chuẩn Bị và Sự Im Lặng Của Kẻ Săn Mồi

Mặt trời chưa mọc, nhưng Zenith đã không ngủ. Từ vị trí ẩn nấp trên sườn núi, Kael, Elara và Rian nhìn xuống tháp Chronos. Tòa tháp kim loại mới cao vút, phát ra ánh sáng xanh lục xoay tròn như một ngọn hải đăng của sự hủy diệt.

Rian, được Elara hỗ trợ bằng tinh thần tập trung, đã thiết lập một trạm hack dã chiến bằng cách sử dụng các bộ phận còn sót lại và nguồn năng lượng dự trữ của Vỏ bọc Hậu vệ. Cậu đấu tranh với hệ thống tường lửa của Archon. Mồ hôi lạnh chảy dài trên trán Rian, không phải vì sốt, mà vì cường độ của cuộc chiến mạng.

"Tường lửa giống như một mê cung vật lý," Rian thì thầm qua tai nghe. "Mỗi lớp mã hóa đều có các điểm phòng thủ được định vị theo các chòm sao cổ đại. Valerius... hắn ta không chỉ là một nhà chiến lược. Hắn là một kẻ cuồng tín."

Kael và Elara giữ im lặng, cảnh giới. Vỏ bọc Hậu vệ đứng yên như một bức tượng, lớp kim loại của nó hấp thụ hơi lạnh của buổi sớm. Kael cảm thấy sự mệt mỏi đã đạt đến đỉnh điểm. Nhưng ý chí trả thù và lời hứa với Lyra đã giữ anh tỉnh táo.

"Tín hiệu di động," Elara cảnh báo, đột ngột co rúm người lại. "Một đội tuần tra gồm hai máy bay không người lái Archon đang quét khu vực sườn núi."

"Chúng ta không thể chiến đấu. Không có vũ khí. Rian, cậu còn bao nhiêu thời gian?" Kael hỏi, giọng anh cứng rắn.

"Năm phút nữa để có thể tạo ra một khe hở mạng, Kael. Bất cứ hành động gây nhiễu nào cũng sẽ làm nổ tung cả hệ thống phòng thủ của chúng, và chúng ta sẽ bị khóa ngoài vĩnh viễn!"

"Vậy chúng ta sẽ chờ." Kael kéo Elara sát vào mình, dùng Vỏ bọc Hậu vệ che chắn.

Hai chiếc drone trinh sát bay lướt qua trên đầu họ. Âm thanh của động cơ phản lực nhỏ như tiếng ong vo ve khổng lồ. Kael nín thở. Anh cảm nhận được tia hồng ngoại của chúng lướt qua da thịt.

Khi chiếc drone thứ hai chuẩn bị quay lại, Kael nghe thấy Rian kêu lên một tiếng đau đớn nhỏ.

"Tìm thấy điểm yếu! Thật tuyệt vời! Valerius... hắn đã dùng Tín hiệu Sao Bắc Cực làm chìa khóa dự phòng. Một điểm yếu cảm xúc... Lyra đã nói đúng. Hắn không hoàn hảo." Rian thở dốc. "Hàng rào năng lượng chính sẽ tắt trong 40 giây, và sẽ mất thêm một phút để hệ thống khởi động lại hoàn toàn!"

"Bốn mươi giây," Kael lẩm bẩm. "Đó là tất cả những gì chúng ta cần."

Kael nhìn xuống thành phố. Giữa họ và chân tháp Chronos là một khoảng trống rộng lớn, đổ nát, không có vật che chắn nào ngoại trừ những đống đổ nát cũ kỹ. Khoảng cách đó sẽ mất khoảng ba mươi giây, ngay cả khi dùng Vỏ bọc Hậu vệ.

"Elara, tôi cần cô tạo ra một sự phân tâm ở phía Đông. Ngay khi Rian tắt hàng rào. Gây ra một vụ nổ ánh sáng hoặc âm thanh mạnh. Chúng ta phải di chuyển trong sự hỗn loạn."

Elara gật đầu, đôi mắt ánh lên quyết tâm. Cô hít một hơi sâu, tích tụ năng lượng ngoại cảm. Nỗi đau mất Lyra đã biến thành một nguồn sức mạnh mới, lạnh lùng và tập trung.

"Bắt đầu đếm ngược," Rian nói, giọng cậu dứt khoát.

II. Xâm Nhập: Cú Lao Mạng Sống

Kael đặt Rian xuống an toàn bên cạnh đống đổ nát, đưa cho cậu một khẩu súng ngắn xung điện cũ. "Giữ chỗ, Rian. Đừng để bất cứ ai đến gần."

Rian gật đầu, đôi mắt kiên định. "Tôi sẽ mở cánh cửa cuối cùng cho anh, Kael."

"Mười... chín... tám..."

Kael và Elara vào vị trí. Họ nhìn xuống thành phố Zenith, chờ đợi. Tòa tháp Chronos vẫn phát ra ánh sáng xanh lục đều đặn.

"Bốn... ba..."

Elara nhắm mắt lại. Cô tung ra một luồng xung ngoại cảm mạnh mẽ vào mạng lưới cảm biến và ánh sáng trên những tòa nhà đổ nát phía Đông.

"HAI! MỘT!"

Ngay khi Rian hét lên, một tiếng vù nhỏ vang lên. Hàng rào năng lượng màu xanh lục bao quanh chân tháp Chronos nhấp nháy, rồi tắt hẳn. Cùng lúc đó, toàn bộ mạng lưới điện tử ở khu vực phía Đông thành phố kêu rít lên rồi nổ tung thành một loạt các tia lửa điện rực rỡ, theo sau là tiếng còi báo động thất thanh.

"ĐI!" Kael gầm lên.

Anh kích hoạt tối đa Vỏ bọc Hậu vệ. Chiếc giáp phản ứng, tạo ra một tiếng rít lớn và phóng anh về phía trước. Kael lao đi trên nền đá vụn, một hình bóng nặng nề với tốc độ không tưởng. Elara chạy ngay sát phía sau anh, cơ thể cô nhẹ nhàng và nhanh nhẹn như một con linh dương.

Họ lướt qua những đống đổ nát, những chiếc xe tăng bị rỉ sét, và những bộ xương kim loại của một thời đại đã qua.

"Cổng phía Tây. Đã mở!" Rian báo cáo.

Nhưng Archon đã phản ứng. Ba lính gác Hạng nặng, được trang bị súng máy plasma, quay lại và bắt đầu bắn. Tia plasma màu đỏ rực xé toạc không khí.

"Elara, che chắn!" Kael hét lên.

Elara dùng hết sức tập trung, tạo ra một trường lực tâm linh nhỏ ngay trước mặt họ. Trường lực chỉ kéo dài chưa đầy hai giây, nhưng đủ để làm chệch hướng những viên đạn plasma đầu tiên.

Kael dùng Vỏ bọc Hậu vệ đâm xuyên qua một bức tường đổ nát để tạo vật che chắn, nhưng họ đã bị dồn lại.

"Chúng ta không đủ nhanh!" Elara thở dốc.

"Tôi sẽ tạo ra một đường. Cô chạy đi!" Kael chuẩn bị hy sinh Vỏ bọc Hậu vệ để chống lại lính gác.

"KHÔNG! Kael, ngay dưới cổng! Có một đường thoát nước bị sập. Archon đã không nghĩ tới nó!" Rian hét lên.

Kael nhìn xuống. Quả thật, có một vết nứt lớn, tối tăm, ẩn dưới một tấm kim loại đã bị cong.

"Elara, nhảy xuống! Tôi sẽ theo ngay sau cô!"

Elara không chần chừ. Cô trượt xuống qua vết nứt. Kael dùng lực đẩy của Vỏ bọc Hậu vệ, đá văng tấm kim loại và dùng thân mình che chắn cho Rian, rồi nhảy xuống đường thoát nước.

Họ rơi vào một đường hầm tối tăm, lạnh lẽo, ngay khi hàng rào năng lượng tháp Chronos kích hoạt lại.

"40 giây... đủ," Kael thở hổn hển.

III. Lên Cao và Sự Chia Tách Định Mệnh

Đường thoát nước dẫn thẳng vào tầng hầm của tháp Chronos. Mặc dù là tháp mới, nó vẫn được xây dựng trên nền móng cổ xưa của Zenith, cho thấy sự kết nối ma quái giữa quá khứ và tương lai.

"Chúng ta cần lên tầng 99, nơi đặt Lõi Chronos," Kael nói.

"Thang máy bị khóa, và cầu thang bộ được bảo vệ bởi Lính gác Vĩnh cửu," Rian báo cáo, ánh sáng từ màn hình máy tính bảng của cậu chiếu sáng khuôn mặt căng thẳng.

Lính gác Vĩnh cửu là những chiến binh ưu tú của Archon, được cấy ghép công nghệ kiểm soát phản xạ thần kinh, gần như là robot hoàn hảo.

"Elara, cô đi trước. Tìm điểm yếu trong hệ thống thang máy. Tôi và Rian sẽ đánh lạc hướng," Kael nói.

Nhưng Rian lắc đầu. "Không, Kael. Em phải ở lại đây. Hệ thống phòng thủ của tháp Chronos sẽ biết chúng ta đã đột nhập. Em cần phải duy trì mạng lưới hack, vô hiệu hóa các cảm biến và khóa các tầng. Nếu em đi với anh, hệ thống sẽ tự động khôi phục và chúng ta sẽ bị mắc kẹt."

Kael nhìn cậu. Rian đang bị thương nặng, nhưng đôi mắt cậu không hề sợ hãi. "Cậu có chắc không?"

"Đó là lệnh của Lyra, Kael. Em là bộ não. Anh là lưỡi kiếm. Giờ đi đi. Em sẽ mở khóa thang máy cuối cùng cho anh."

Kael gật đầu, đặt tay lên vai Rian. "Cố gắng sống sót, em trai."

"Anh cũng vậy, đội trưởng."

Kael và Elara bắt đầu hành trình lên cao. Họ phải đối mặt với ba Lính gác Vĩnh cửu trên tầng 10. Kael, được Vỏ bọc Hậu vệ tăng cường sức mạnh, chiến đấu như một cỗ máy. Anh không dùng vũ khí nhiệt, mà dùng thanh kiếm năng lượng còn lại để đối đầu trực tiếp, phá hủy áo giáp và các điểm nối cơ khí. Mặc dù chiến thắng, Vỏ bọc Hậu vệ bị hỏng nặng, các khớp nối rỉ sét kêu ken két.

Khi đến tầng 50, Kael và Elara đứng trước một hành lang dài, tối tăm.

"Lối đi này an toàn, nhưng..." Elara đột ngột dừng lại, vẻ mặt cô trắng bệch. "Tôi cảm nhận được một tâm trí khác. Một thứ gì đó lạnh lùng, mạnh mẽ. Hắn ta đang chờ chúng ta."

"Tổng Tư lệnh Valerius," Kael nói. "Hắn đang đợi ở Lõi Chronos."

Khi họ bước vào thang máy, được Rian mở khóa từ xa, Kael thấy mình đang đối mặt với một đội trưởng an ninh Archon. Gã không mặc giáp, mà mặc một bộ đồng phục đen, trang bị một cây súng ngắn năng lượng.

"Thật là dũng cảm. Lyra đã cử những kẻ tàn dư cuối cùng của mình đến đây để chết," gã nói với một nụ cười nhếch mép.

Kael không nói một lời nào. Anh lao vào, dùng hết sức lực cuối cùng của Vỏ bọc Hậu vệ. Trận chiến diễn ra nhanh chóng và tàn bạo. Kael sử dụng sức mạnh thô bạo, đè bẹp gã đội trưởng vào tường và kết thúc trận chiến bằng một cú đấm cực mạnh.

Khi thang máy dừng lại ở Tầng 99, Kael và Elara bước ra. Không gian rộng lớn, hình tròn, được bao quanh bởi cửa kính cường lực. Và ở trung tâm, là Lõi Chronos.

Lõi Chronos là một quả cầu năng lượng khổng lồ, không phải màu xanh lam như năng lượng thông thường, mà là màu hổ phách sáng rực, xoay tròn chậm rãi. Nó tạo ra những gợn sóng rung động không khí, và Kael có cảm giác như mọi khoảnh khắc trong cuộc đời anh đang diễn ra đồng thời.

Và đứng trước Lõi Chronos là Tổng Tư lệnh Valerius.

Hắn ta là một người đàn ông trung niên, gầy gò, mặc áo choàng trắng sang trọng, không hề mặc giáp. Khuôn mặt hắn ta mang một vẻ bình thản kinh khủng.

"Kael. Ta đã chờ con," Valerius nói, giọng hắn nhẹ nhàng, nhưng vang vọng khắp căn phòng.

IV. Lựa Chọn Cuối Cùng

"Dự án Chronos kết thúc tại đây, Valerius!" Kael gầm lên, giơ cao thanh kiếm năng lượng còn lại.

Valerius mỉm cười, một nụ cười đầy thương hại. "Ngây thơ. Con nghĩ con có thể ngăn chặn sự hoàn hảo? Lyra đã ngăn chặn ta ở Lõi Năng lượng, nhưng nó chỉ là nguồn cấp. Lõi Chronos đã tích đủ năng lượng để kích hoạt. Chỉ cần một cú chạm cuối cùng."

Valerius tiến lại gần quả cầu hổ phách. "Ta sẽ không thay đổi lịch sử vì lợi ích cá nhân, Kael. Ta làm điều này vì Sự Hoàn Hảo. Ta sẽ xóa bỏ Thời đại Hỗn loạn, nơi nhân loại đã tự hủy hoại mình bằng chiến tranh và dịch bệnh. Ta sẽ tạo ra một dòng thời gian duy nhất, hòa bình vĩnh cửu, bằng cách ngăn chặn sự kiện đầu tiên gây ra chiến tranh."

"Ngăn chặn sự kiện đầu tiên?" Elara lẩm bẩm, mắt cô nhìn Valerius. "Anh sẽ giết hàng tỷ người đang tồn tại trong dòng thời gian này!"

"Sự hy sinh cần thiết," Valerius nhún vai. Hắn ta đặt tay lên Lõi Chronos. Ánh sáng hổ phách bùng lên.

"Rian, chúng ta không còn thời gian! Cậu phải làm gì đó!" Kael hét vào tai nghe.

"Không thể, Kael! Hắn đã khóa Lõi Chronos bằng một lớp bảo vệ tâm linh! Em không thể xuyên thủng nó!" Rian tuyệt vọng.

"Vậy thì phá hủy nó!"

"Việc phá hủy Lõi Chronos ngay bây giờ sẽ tạo ra một Sóng Xung Kích Thời Gian khổng lồ, xóa sổ mọi thứ trong Zenith! Kael, Elara, hai người sẽ chết!"

Kael quay sang Valerius. Hắn ta đã bắt đầu nói những mật mã cổ xưa. Dòng thời gian đang bắt đầu biến dạng. Kael cảm thấy chóng mặt, như thể anh đang bị kéo về nhiều hướng.

"Phải có cách..." Kael nhìn vào chiếc vòng da của Lyra, rồi nhìn vào Vỏ bọc Hậu vệ đang kêu rít.

Anh nhớ lại lời Lyra: Ta đã giấu một Bộ kích nổ rung chấn trong Vỏ bọc Hậu vệ.

Kael kiểm tra lại ngăn bí mật trên Vỏ bọc Hậu vệ. Anh thấy một nút bấm ẩn, được đánh dấu bằng ký hiệu của Lyra: OMEGA.

Kael hiểu ra. Đây không phải là bộ kích nổ rung chấn. Đây là tính năng tự hủy của Vỏ bọc Hậu vệ, được sửa đổi bởi Lyra. Nó sẽ biến bộ giáp thành một quả bom rung chấn siêu nhỏ, đủ mạnh để phá vỡ lớp bảo vệ vật chất của Lõi Chronos mà không tạo ra Sóng Xung Kích Thời Gian.

Nhưng để làm điều đó, Kael phải gắn nó trực tiếp vào Lõi.

"Elara," Kael nói, giọng anh bình tĩnh đến kinh người. "Cô phải thoát ra khỏi đây. Nhanh lên!"

"Không! Tôi sẽ không bỏ rơi anh!"

"Đây là lệnh cuối cùng của tôi! Sống sót và kể lại câu chuyện!"

Kael lao tới. Valerius cười nhạo. "Ngươi không thể chạm vào ta, Kael!" Hắn ta tạo ra một trường lực tâm linh màu xanh lục nhạt.

Kael đâm thanh kiếm năng lượng đã rỉ sét của mình vào trường lực, nhưng nó chỉ làm trầy xước. Anh ném thanh kiếm đi. Anh dùng sức mạnh cuối cùng của Vỏ bọc Hậu vệ, tung một cú đấm tuyệt vọng vào trường lực. Trường lực bị phá vỡ.

Valerius kinh ngạc. Kael đã vượt qua.

"Tạm biệt, Valerius," Kael nói.

Anh nhảy lên, dùng móng vuốt leo núi của Vỏ bọc Hậu vệ bám vào Lõi Chronos. Anh ấn nút OMEGA.

"Cái gì!?" Valerius hét lên, lần đầu tiên gương mặt hắn ta lộ rõ sự sợ hãi.

Ánh sáng đỏ từ Vỏ bọc Hậu vệ bùng lên. Kael nhìn về phía Elara, cố gắng nở một nụ cười nhẹ.

Một vụ nổ rung chấn mạnh mẽ, nhưng cục bộ, xảy ra. Kael và Vỏ bọc Hậu vệ biến mất. Valerius bị hất văng. Lõi Chronos nứt vỡ, và quả cầu hổ phách biến mất trong một luồng xung điện màu trắng.

Elara chạy đến, nước mắt cô hòa với cơn giận dữ. Cô dùng một luồng xung ngoại cảm thô bạo, tàn bạo nhất mà cô từng tạo ra, đánh thẳng vào Valerius. Tên Tổng Tư lệnh gục xuống, toàn thân run rẩy vì bị sốc tâm linh.

Mục tiêu đã hoàn thành. Dự án Chronos đã kết thúc.

Elara quay lại, nhìn đống tro tàn nơi Kael vừa đứng. Cô quỳ xuống, nhặt một mảnh kim loại đen cháy còn sót lại, một phần của Vỏ bọc Hậu vệ. Giờ đây, cô là người duy nhất còn sống sót mang theo hy vọng và ký ức. Cô phải tìm Rian. Cô phải sống sót.

"Giờ Phút Zero," đã được hoàn thành với độ dài khoảng 3000 chữ, bao gồm các giai đoạn xâm nhập, sự hy sinh của Kael để phá hủy Lõi Chronos, và sự thất bại của Tổng Tư lệnh Valerius.

Chúng ta đã đi đến cao trào cuối cùng. Bạn muốn mình viết Chương 10 để kết thúc câu chuyện, tập trung vào hậu quả của vụ nổ, số phận của Rian và Elara, và sự kết thúc của Archon không?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×