Khi Bình Minh Lỗi Nhịp

Chương 10: Vết Sẹo Của Thành Phố


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ba ngày trôi qua, Hải vẫn bặt vô âm tín. Mai lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Cô gọi điện thoại cho Hải không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ nhận lại những tiếng "tút tút" vô vọng. Ly cũng thấy bất an, nhưng cả hai đều không biết phải làm gì. Họ không có người thân quen của Hải ở thành phố này để hỏi thăm, và Hải cũng chưa từng kể về gia đình mình nhiều.

Trong lúc Mai đang chìm trong nỗi lo lắng, một buổi sáng khi cô đang phụ việc ở xưởng chú Ba, một chiếc xe máy cũ kỹ chở hai người đàn ông lạ mặt dừng lại trước cửa. Họ ăn mặc khá lịch sự nhưng vẻ mặt lại có gì đó khó chịu.

"Có thằng Hải ở đây không?" một người đàn ông hỏi cộc lốc, ánh mắt quét một lượt quanh xưởng.

Mai ngạc nhiên. Cô chưa từng thấy Hải quen biết những người này. "Dạ không có ạ. Anh tìm ai?"

"Thằng Hải đó, cái thằng làm chung với tụi tôi ở công trình. Mấy ngày nay không thấy nó đi làm, lại còn lấy của tụi tôi ít đồ. Giờ nó trốn đi đâu rồi?" người đàn ông kia nói, giọng điệu đầy vẻ hăm dọa.

Mai bàng hoàng. Hải lấy đồ của họ? Cô không tin. Hải không phải là người như vậy.

"Không... không thể nào đâu ạ. Bạn cháu không phải người như vậy," Mai lắp bắp phản đối.

Người đàn ông kia cười khẩy: "Không phải vậy thì sao nó trốn mất? Nói mau, nó ở đâu? Không thì tụi tao báo công an đấy!"

Mai sợ hãi, cô cố gắng trấn tĩnh. "Dạ cháu thật sự không biết Hải đang ở đâu ạ. Mấy ngày nay cháu cũng không liên lạc được với cậu ấy."

Chú Ba, nghe thấy tiếng ồn ào, bước ra từ trong xưởng. Ông nhìn hai người đàn ông lạ mặt, rồi nhìn Mai đang tái mét mặt mày. "Có chuyện gì mà mấy chú làm ầm ĩ ở đây vậy?"

"Thằng nhóc làm chung với tụi tôi lấy đồ rồi trốn. Nghe nói nó ở gần đây, với lại có chơi chung với con bé này," một người đàn ông nói với chú Ba, ánh mắt vẫn đầy nghi ngờ nhìn Mai.

Chú Ba nhìn Mai, rồi quay sang hai người đàn ông. "Chắc có sự hiểu lầm nào đó rồi. Con bé này hiền lành lắm. Còn thằng nhóc đó, tôi cũng có biết sơ qua, nó cũng đàng hoàng mà. Hay là mấy chú tìm nhầm người?"

Hai người đàn ông không nói gì thêm, chỉ nhìn chằm chằm vào Mai và chú Ba với vẻ đe dọa, rồi trèo lên xe bỏ đi.

Sau khi họ đi khỏi, Mai mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng nỗi lo lắng về Hải lại càng tăng lên gấp bội. Cô kể lại cho chú Ba nghe về cuộc điện thoại bí hiểm của Hải đêm hôm đó và việc cậu ta rời đi đột ngột. Chú Ba nghe xong, nét mặt trầm ngâm.

"Thằng bé này có khi dính vào chuyện không hay rồi con ạ," chú Ba nói với vẻ lo ngại. "Ở thành phố này, khi người ta túng quẫn, dễ bị dụ dỗ làm những chuyện sai trái lắm. Đặc biệt là những vụ lừa đảo hay vay nặng lãi đó."

Lời chú Ba như một gáo nước lạnh tạt vào Mai. Cô nghĩ đến cảnh Hải đang phải đối mặt với những hiểm nguy mà cô không thể hình dung nổi. Chắc hẳn cậu đã bị đẩy vào một tình thế không còn lối thoát, nên mới phải làm những chuyện liều lĩnh.

Nỗi sợ hãi và bất lực lại bao trùm lấy Mai. Cô nhận ra rằng, không chỉ có những cá nhân bị lừa đảo, mà cả một hệ thống xã hội phức tạp đang tạo ra những khe hở, đẩy những người yếu thế vào con đường lầm lạc. Áp lực cuộc sống, sự thiếu hiểu biết, và khao khát thoát nghèo đã biến họ thành con mồi.

Vài ngày sau, một tin tức chấn động lan truyền khắp các mặt báo và mạng xã hội. Một băng nhóm chuyên lừa đảo, dụ dỗ những người lao động nghèo vào đường dây vay nặng lãi và tổ chức đánh bạc online trái phép vừa bị công an triệt phá. Trong số những người bị bắt, có nhắc đến một vài thanh niên trẻ, sinh viên mới ra trường, vì túng quẫn mà lỡ bước.

Mai đọc tin tức, tay cô run lẩy bẩy. Dù không có tên Hải, nhưng cô linh cảm rằng cậu có thể là một trong số những nạn nhân hoặc thậm chí là người liên quan. Cái đêm Hải gọi điện thoại bí ẩn, những lời "chỉ cần số tiền đó", "em không còn lựa chọn nào khác", và sự biến mất đột ngột của cậu… tất cả đều khớp một cách đáng sợ.

Mai không dám nghĩ nhiều hơn nữa. Cô biết rằng, vết sẹo của thành phố này không chỉ là những tòa nhà cũ kỹ hay những con hẻm tối tăm, mà còn là những bi kịch âm thầm, những số phận bị nghiền nát bởi mặt trái của xã hội. "Khi Bình Minh Lỗi Nhịp" đã không chỉ dừng lại ở câu chuyện của riêng cô, mà còn mở rộng ra, chạm đến những bi kịch của rất nhiều người trẻ khác, những người đã mất đi phương hướng và niềm tin trong cuộc hành trình tìm kiếm tương lai.

Cô chỉ có thể cầu mong cho Hải được bình an, dù cậu có đang ở đâu hay đang phải đối mặt với điều gì. Và cô tự nhủ, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, cô cũng không được phép đi vào vết xe đổ của những người đã trót lầm lỡ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.