Mai bước vào sảnh chờ của Trung tâm Gia sư Hướng Nghiệp với một chút hồi hộp len lỏi. Khác hẳn với vẻ tồi tàn của con hẻm trọ, nơi đây sáng sủa, lịch sự, với mùi hương nhè nhẹ của nước hoa xịt phòng. Trên tường treo đầy những bằng khen, chứng nhận của trung tâm và hình ảnh các học sinh đạt điểm cao. Mọi thứ đều toát lên vẻ chuyên nghiệp và đáng tin cậy.
Cô nhân viên tiếp tân với nụ cười niềm nở đưa Mai một tờ đơn đăng ký. Mai cẩn thận điền thông tin, từng nét chữ ngay ngắn, thể hiện sự nghiêm túc và mong muốn được làm việc. Sau vài phút chờ đợi, cô được mời vào phòng phỏng vấn.
Người phỏng vấn Mai là một người đàn ông trung niên, ăn mặc lịch sự, tự xưng là Giám đốc trung tâm – ông Hoàng. Ông ta nở nụ cười rất thân thiện, nhưng ánh mắt lại có gì đó khó nắm bắt. Ông lật xem hồ sơ của Mai, gật gù khen ngợi tấm bằng khá và kinh nghiệm gia sư ít ỏi của cô.
“Học sư phạm, lại có tinh thần cầu tiến như cháu, rất phù hợp với tiêu chí của trung tâm chúng tôi,” ông Hoàng nói, giọng điệu từ tốn. “Chúng tôi đang cần gấp giáo viên cho các lớp luyện thi cấp tốc, đặc biệt là các em học sinh chuẩn bị vào lớp 10 và 12. Công việc sẽ khá bận rộn, nhưng thu nhập thì rất xứng đáng. Cháu có thể nhận được ít nhất mười lăm triệu đồng mỗi tháng, nếu làm tốt còn có thưởng nữa.”
Con số mười lăm triệu đồng vang vọng trong tai Mai như một bản nhạc diệu kỳ. Đó là một số tiền lớn mà cô chưa bao giờ dám mơ tới khi làm những công việc lặt vặt. Nụ cười rạng rỡ nở trên môi cô. “Dạ, cháu sẵn sàng làm ạ!”
Ông Hoàng mỉm cười hài lòng. “Tốt lắm! Để đảm bảo chất lượng, trung tâm chúng tôi có một quy trình đào tạo đặc biệt trong một tuần. Cháu sẽ phải đóng một khoản phí nhỏ để mua tài liệu và chi phí hỗ trợ giảng viên hướng dẫn. Khoản này sẽ được hoàn trả lại sau khi cháu hoàn thành khóa đào tạo và bắt đầu nhận lớp.”
Mai chần chừ. Đóng phí? Từ trước đến nay, những nơi cô xin việc đều không yêu cầu khoản phí nào. Nhưng nhìn vào vẻ ngoài uy tín của trung tâm, những lời hứa hẹn về mức lương hấp dẫn, và khao khát có một công việc đúng chuyên ngành, cô lại tự trấn an mình. Có lẽ đây là một thủ tục bình thường ở các trung tâm lớn.
“Dạ… là bao nhiêu ạ?” Mai hỏi, giọng hơi run.
“Chỉ hai triệu đồng thôi cháu. Rất nhỏ so với mức lương cháu sẽ nhận được,” ông Hoàng trấn an. “Cháu cứ suy nghĩ kỹ, nhưng cơ hội tốt thì không chờ đợi ai đâu nhé.”
Hai triệu đồng là gần hết số tiền Mai dành dụm được từ công việc phục vụ quán cà phê. Cô đã định dùng số tiền đó để gửi về cho mẹ trả nợ. Nhưng nếu có được công việc này, cô sẽ nhanh chóng bù lại được, thậm chí còn có thể gửi nhiều hơn về nhà.
“Dạ, cháu đồng ý ạ,” Mai quyết định. Cô rút trong ví ra tập tiền nhàu nát, đếm đủ hai triệu đồng và đặt lên bàn.
Ông Hoàng nhận tiền, ghi vào một cuốn sổ tay, rồi đưa cho Mai một tờ biên lai viết tay sơ sài và một chồng tài liệu dày cộp. “Vậy là tốt rồi. Ngày mai, cháu đến đây vào lúc 8 giờ sáng để bắt đầu khóa đào tạo nhé. Chúc mừng cháu đã trở thành một phần của gia đình Hướng Nghiệp!”
Bước ra khỏi trung tâm, Mai cảm thấy nhẹ nhõm và hưng phấn lạ thường. Gánh nặng trên vai cô dường như được trút bỏ. Giấc mơ về một tương lai tươi sáng, về việc giúp đỡ gia đình, bỗng trở nên gần hơn bao giờ hết. Cô không còn là cô gái chật vật với những công việc làm thêm nữa, mà là một giáo viên với mức lương ổn định. Ánh nắng chiều Sài Gòn dường như cũng bớt gay gắt, trở nên dịu dàng hơn trong mắt cô.
Mai gọi điện về cho mẹ, giọng đầy vui sướng kể về công việc mới. Mẹ cô ở đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm, giọng nói tràn đầy sự tự hào và hạnh phúc. "Mẹ biết con gái mẹ giỏi mà! Cố gắng lên con nhé!" Lời động viên của mẹ càng tiếp thêm sức mạnh cho Mai.
Trong suốt buổi tối hôm đó, Mai say sưa đọc các tài liệu mà ông Hoàng đưa. Chúng khá khô khan và tổng hợp kiến thức cơ bản, không có gì đặc biệt hay quá chuyên sâu. Nhưng Mai nghĩ đó chỉ là phần khởi đầu của khóa đào tạo, những điều nâng cao hơn sẽ được học trong các buổi hướng dẫn trực tiếp. Cô hình dung ra cảnh mình đứng trên bục giảng, truyền đạt kiến thức cho học sinh, một giấc mơ mà cô ấp ủ từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường.
Cô không hề hay biết rằng, phía sau nụ cười thân thiện của ông Hoàng và vẻ ngoài hào nhoáng của Trung tâm Gia sư Hướng Nghiệp, một mạng lưới lừa đảo tinh vi đang chờ đợi để nuốt chửng những người trẻ đầy hy vọng như cô. Khoản "phí đào tạo" kia chỉ là cái bẫy đầu tiên, và "bình minh" mà cô đang hằng mơ ước có lẽ sẽ không bao giờ thực sự ló dạng, mà chỉ là một ảo ảnh tan biến vào hư không.