khi dòng thời gian gặp nhau

Chương 10: Khoảng cách bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau những ngày tháng êm đềm bên nhau, Linh và Hạo tưởng như mọi chuyện đã ổn. Họ cùng nhau chia sẻ ký ức, vượt qua những thử thách nhỏ, và tin tưởng vào định mệnh dẫn lối. Nhưng đời không bao giờ thiếu những bất ngờ, và lần này, thử thách đến từ một hiểu lầm tưởng chừng đơn giản nhưng đủ để tạo khoảng cách giữa họ.

Một buổi chiều, Hạo bận việc đột xuất tại công ty, không thể trả lời tin nhắn của Linh trong vài giờ. Trong lúc chờ đợi, Linh vô tình thấy một bức hình Hạo đăng trên mạng xã hội – trong đó, Hạo đứng cạnh một cô gái khác, ánh mắt cười đầy thân mật. Chỉ nhìn thoáng qua, Linh lập tức cảm giác tim mình thắt lại.

Cô không biết rằng cô gái ấy là đồng nghiệp mới, chỉ đang trò chuyện vui vẻ cùng Hạo về dự án tại công ty. Nhưng trong mắt Linh, tất cả đều trở nên lạ lùng và đầy nghi ngờ. Cô tự nhủ: Liệu Hạo… có còn giữ những ký ức từ quá khứ mà không kể với mình? Hay tình cảm anh dành cho mình chưa đủ vững chắc?

Khi Hạo gọi điện, Linh không nhấc máy. Khi anh nhắn tin giải thích, Linh chỉ trả lời lạnh lùng: “Mình bận, không muốn nói chuyện.” Giọng điệu khác hẳn sự thân mật thường ngày khiến Hạo cảm thấy bối rối và lo lắng.

Ngày hôm sau tại công ty, không khí giữa họ trở nên căng thẳng. Họ vẫn làm việc cùng nhau, nhưng ánh mắt tránh né, câu nói ngắn gọn, và không còn những nụ cười ấm áp. Đồng nghiệp xung quanh cảm nhận được sự thay đổi, nhưng không ai biết nguyên nhân.

Hạo buồn bã, thầm nghĩ: Chỉ vì một hiểu lầm nhỏ mà khoảng cách giữa chúng ta lại lớn đến vậy sao? Anh quyết định tìm cách giải thích, nhưng Linh vẫn giữ khoảng cách, khiến anh càng thêm bất lực.

Linh cũng không dễ chịu gì. Cô cảm thấy tổn thương và thất vọng, tự hỏi liệu tình cảm vừa mới hình thành kia có đủ bền để vượt qua sóng gió. Trong lòng cô, ký ức mơ hồ, những giấc mơ từ quá khứ, và lời hứa của Hạo giờ như mờ nhạt vì nghi ngờ nảy sinh.

Buổi tối, Linh bước đi dưới ánh đèn vàng nhạt, lòng nặng trĩu. Cô tự nhủ: Có lẽ cần thời gian để hiểu rõ mọi chuyện. Không thể để trái tim bị lừa bởi những ảo tưởng hay hiểu lầm.

Hạo đứng ở gần quán cà phê, nhìn theo bóng dáng Linh khuất dần, trái tim đau nhói. Anh thầm hứa: Dù khoảng cách có lớn thế nào, mình sẽ tìm cách giải thích và đưa cô ấy trở lại bên mình. Tình cảm này không thể để một hiểu lầm nhỏ phá vỡ.

Đêm xuống, cả hai nằm trên giường, cách nhau một khoảng cách không chỉ về không gian mà còn về cảm xúc. Nhưng chính khoảng cách này lại khiến họ nhận ra điều quan trọng: niềm tin và sự thấu hiểu là chìa khóa duy nhất để gắn kết họ trở lại.

Và trong lòng Linh, một câu hỏi lặng lẽ hiện lên: Liệu Hạo có thật sự bên mình như lời hứa? Hay đây là lúc thử thách định mệnh thực sự bắt đầu?

Khoảnh khắc ấy, cả hai đều chưa nhận ra rằng khoảng cách này chỉ là bước chuẩn bị – để họ học cách trân trọng nhau hơn, để tình cảm trở nên vững chắc và trưởng thành hơn trước khi những bí mật lớn hơn từ quá khứ hé lộ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×