Mùa hè đã đến, và thay vì được nghỉ ngơi, Hạ Vy phải tham gia lớp học mùa hè do trường tổ chức. Khi biết tin, cô vừa háo hức vừa lo lắng. Háo hức vì đây là cơ hội để cô rèn luyện kiến thức, vừa có thể gặp gỡ bạn bè; lo lắng vì phải đối diện với anh – nam sinh lạnh lùng nhưng khiến tim cô rung động.
Buổi sáng đầu tiên của lớp học mùa hè, Hạ Vy thức dậy sớm hơn thường lệ. Cô mặc đồng phục mùa hè của trường – áo sơ mi trắng tay ngắn và chân váy xanh nhạt – cảm giác vừa gọn gàng vừa thoải mái. Cô kiểm tra balo, mang theo sách vở, bút, và cả một chút đồ ăn nhẹ để buổi học kéo dài không bị đói.
Khi bước vào lớp, không khí đã khác hẳn so với các ngày thường. Lớp học mùa hè nhỏ hơn, nhưng được trang trí sinh động với những tấm áp phích về khoa học, mỹ thuật và các dự án sáng tạo. Hạ Vy thấy Minh Châu đã có mặt, tay cầm một quyển sổ ghi chú dày cộp.
“Chào buổi sáng, Vy! Hôm nay lớp học sẽ vui lắm đấy, chắc chắn cậu sẽ thích.” – Minh Châu cười tươi.
Hạ Vy mỉm cười e thẹn, vừa ngồi xuống chỗ quen thuộc bên cửa sổ. Khoảnh khắc đó, cô vô tình chạm mắt anh – nam sinh ngồi cuối lớp – đang quan sát các bạn xung quanh. Ánh mắt ấy dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhẹ nhàng. Cô cảm nhận tim mình nhói lên một cách kỳ lạ.
Buổi học đầu tiên là môn Khoa học tự nhiên. Thầy giáo yêu cầu từng nhóm thực hiện thí nghiệm nhỏ. Hạ Vy được xếp vào nhóm với Minh Châu, Tuấn, và thêm một cậu bạn tên Hưng. Khi nhóm bắt đầu chuẩn bị dụng cụ, Hạ Vy thấy anh đứng gần bàn thí nghiệm, chăm chú quan sát các nhóm khác.
Khi Hạ Vy vô tình làm rơi một ống nghiệm nhỏ, anh đã nhanh chóng bước đến giúp cô. Giọng anh trầm nhưng dễ nghe:
“Cẩn thận, đừng để vỡ nhé.”
Hạ Vy đỏ mặt, vừa cảm thấy ngượng ngùng vừa hạnh phúc:
“Dạ… cảm ơn cậu.”
Khoảnh khắc ấy kéo dài vài giây, nhưng với Hạ Vy, nó như dừng lại trong không gian. Cô cảm thấy một rung động dịu dàng trong tim, lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng về sự quan tâm tinh tế mà không lời của anh.
Trong lúc nhóm Hạ Vy thực hiện thí nghiệm, Minh Châu không ngừng trò chuyện, bàn luận về cách pha trộn các hóa chất, đồng thời thỉnh thoảng liếc nhìn Hạ Vy và mỉm cười tinh nghịch. Tuấn nghiêm túc ghi chép, và Hưng thì hơi vụng về, nhưng cũng cố gắng giúp đỡ. Không khí nhóm vừa học tập, vừa vui vẻ, khiến Hạ Vy cảm thấy thoải mái và hòa nhập hơn hẳn so với ngày đầu tiên đi học.
Giữa buổi học, một sự cố nhỏ xảy ra: Tuấn vô tình làm đổ một cốc nước, và nước lan ra bàn Hạ Vy. Cô giật mình, vội đưa tay ngăn nước, nhưng bất ngờ trượt chân. Anh – nam sinh lạnh lùng – lập tức chạy đến, tay ôm cô để giữ thăng bằng.
“Cẩn thận, đừng để ngã!” – anh nhấn mạnh.
Hạ Vy cảm thấy tim mình nhói lên, gương mặt đỏ bừng. Chỉ một hành động nhỏ thôi, nhưng với cô, nó đủ để làm ngày hôm nay trở nên đặc biệt. Cô nhìn anh, thấy ánh mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng, khác hẳn với vẻ lạnh lùng thường thấy.
Sau giờ nghỉ trưa, lớp học tiếp tục với các dự án sáng tạo. Mỗi nhóm được yêu cầu thiết kế một mô hình nhỏ về khoa học ứng dụng. Hạ Vy và nhóm bắt đầu lên ý tưởng. Khi đang bàn luận, Minh Châu bất ngờ nói:
“Vy, sao không thử hỏi ý kiến anh ấy nhỉ? Anh ấy giỏi mà.”
Hạ Vy quay nhìn, anh đang đứng gần nhóm khác nhưng lắng nghe khá chăm chú. Cô hơi ngập ngừng, nhưng rồi quyết định đi đến gần.
“Anh… Anh có thể cho ý kiến về mô hình của nhóm em không ạ?” – Hạ Vy hỏi nhỏ, hơi run.
Anh quay lại, ánh mắt dừng lại trên cô, rồi gật đầu:
“Được. Nhóm các cậu đang làm tốt, nhưng có thể thêm một yếu tố cân bằng để mô hình ổn định hơn.”
Hạ Vy nghe xong, tim đập mạnh, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Cô cảm thấy anh không chỉ quan tâm mà còn thực sự muốn giúp đỡ. Khoảnh khắc này, với Hạ Vy, như một ánh sáng le lói chiếu vào trái tim, khiến cô nhận ra cảm xúc của mình ngày càng rõ ràng.
Buổi học kết thúc với trò chơi nhóm ngoài sân trường. Hạ Vy và nhóm Minh Châu tham gia trò kéo co. Khi nhóm cô thua, tất cả cười vui vẻ, và Hạ Vy nhận ra rằng mình chưa bao giờ cười nhiều đến vậy trong một ngày học.
Anh – nam sinh lạnh lùng – cũng tham gia nhóm khác, nhưng khi trò chơi kết thúc, ánh mắt anh thoáng nhìn Hạ Vy, nở nụ cười hiếm hoi. Tim cô như nhảy lên vì hạnh phúc.
Trên đường về, Hạ Vy và Minh Châu trò chuyện rôm rả về các ý tưởng thí nghiệm, về những hành động quan tâm nhỏ của anh. Hạ Vy cảm thấy mình không còn cô đơn nữa, mà đang hòa nhập vào thế giới đầy ắp những rung động tuổi trẻ.
Về đến nhà, Hạ Vy mở sổ nhật ký, viết lại mọi khoảnh khắc trong ngày:
“Hôm nay thật tuyệt vời. Lớp học mùa hè không chỉ giúp mình học thêm kiến thức, mà còn khiến trái tim rung động. Anh ấy quan tâm đến mình theo cách rất tinh tế, và những khoảnh khắc nhỏ bé đó làm mình thấy ấm áp. Mình nghĩ, mình đang bắt đầu cảm nhận được tình cảm đầu đời – vừa e ngại, vừa háo hức.”
Hạ Vy nhìn ra cửa sổ, thấy những tia nắng vàng cuối ngày xuyên qua tán lá. Cô cảm thấy trái tim mình thật sự bắt đầu rung động, và nhận ra rằng, mùa hè này sẽ là khởi đầu cho những trải nghiệm học đường đầy màu sắc – những tình bạn mới, những rung động đầu đời, và những cảm xúc ngọt ngào khó quên…
Với Hạ Vy, lớp học mùa hè không chỉ là học tập mà còn là nơi trái tim cô học cách mở ra, để nhận và cảm nhận những rung động đầu tiên, để từng bước khám phá cảm xúc của mình với anh – người đã khiến cô thay đổi từ bên trong.