Ngày hôm nay, Hạ Vy thức dậy với một cảm giác khác lạ – vừa háo hức, vừa lo lắng. Cô không thể ngừng nghĩ đến lớp học mùa hè và những khoảnh khắc bên anh – nam sinh lạnh lùng nhưng khiến trái tim cô rung động. Tim cô đập nhanh mỗi khi nhớ đến ánh mắt quan tâm, những hành động tinh tế, và những lời nói nhẹ nhàng hiếm hoi của anh trong vài ngày qua.
Trên đường đến lớp, Hạ Vy bước đi một cách dè dặt nhưng hồn nhiên. Cô nắm chặt cặp sách, thỉnh thoảng liếc nhìn phía cuối lớp, nơi anh thường ngồi. Ánh mắt cô lấp lánh niềm mong chờ.
Khi cô vừa mở cửa lớp, Minh Châu đã cười tươi đón chào:
“Buổi sáng tốt lành! Hôm nay có điều thú vị đang chờ cậu đấy.”
Hạ Vy nhướn mày, tò mò:
“Điều gì vậy?”
Minh Châu nháy mắt, giọng nghịch ngợm:
“Không nói đâu, tự cậu khám phá nhé. Chắc chắn cậu sẽ bất ngờ!”
Hạ Vy cười thầm, cảm giác trong lòng vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Cô chọn chỗ ngồi quen thuộc bên cửa sổ, nhưng ánh mắt vẫn liên tục dò tìm anh – người khiến cô bồn chồn một cách kỳ lạ. Anh bước vào lớp, vẫn vẻ điềm tĩnh và lạnh lùng thường thấy, nhưng hôm nay có điều gì đó khác. Ánh mắt anh lướt qua Hạ Vy, và cô cảm nhận được một sự chú ý đặc biệt.
Buổi học đầu tiên là môn Văn. Thầy giáo yêu cầu từng nhóm thảo luận và viết một bài văn ngắn về chủ đề “Một điều bất ngờ trong cuộc sống”. Khi nhóm Hạ Vy bắt đầu bàn luận, Minh Châu không ngừng thúc giục:
“Vy, thử nghĩ xem… điều bất ngờ mà cậu muốn nhắc đến là gì?”
Hạ Vy ngập ngừng, mắt lướt về phía anh. Một cảm giác ấm áp lan tỏa trong tim, khiến cô bối rối: “Liệu điều bất ngờ hôm nay có liên quan đến anh không nhỉ?”
Trong lúc nhóm cô đang thảo luận, một cậu bạn lớp khác bất ngờ chạy vào lớp, tay cầm một hộp quà nhỏ. Hạ Vy hơi ngạc nhiên, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Minh Châu đã cười rạng rỡ:
“Đó là dành cho cậu đấy, Vy! Tớ đoán cậu sẽ rất bất ngờ.”
Hạ Vy đỏ mặt, vừa ngạc nhiên vừa hồi hộp. Cô cầm hộp quà, tay run run, cảm giác trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô mở hộp, và nhìn thấy bên trong là một cuốn sổ tay xinh xắn, bìa màu xanh nhạt, và bên trong ghi vài dòng chữ bằng nét chữ cẩn thận, tròn trịa:
“Hạ Vy, hy vọng cuốn sổ này sẽ giúp cậu ghi lại những kỷ niệm vui vẻ và những điều quý giá trong mùa hè này. – Một người quan tâm.”
Hạ Vy không khỏi sửng sốt. Tim cô đập loạn nhịp, và cô nhận ra rằng chỉ có anh – nam sinh lạnh lùng – mới có thể khiến cô bất ngờ một cách tinh tế như vậy.
Cô nhìn lên, và ánh mắt chạm vào anh. Anh đứng ở cuối lớp, đôi mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng, ánh nhìn tràn đầy sự quan tâm. Hạ Vy không biết phải nói gì ngoài một lời nhỏ nhẹ:
“Cảm ơn… cậu…”
Anh gật đầu nhẹ, rồi quay lại chỗ ngồi, nhưng ánh mắt anh vẫn thoáng nhìn về phía cô. Cô cảm thấy tim mình như tan chảy trong khoảnh khắc đó.
Buổi học tiếp tục với những thí nghiệm và trò chơi nhóm. Hạ Vy cầm cuốn sổ trên tay, cảm giác vừa háo hức vừa ấm áp. Mỗi khi cô ghi chép, cô đều nghĩ về anh – người đã dành tặng cô món quà tinh tế này. Cô bắt đầu nhận ra rằng, những rung động trong tim mình ngày càng rõ ràng và mạnh mẽ.
Giữa giờ nghỉ, Hạ Vy và Minh Châu ra sân trường. Minh Châu tinh nghịch nhìn cô, giọng cười:
“Thấy không, tớ đã nói cậu sẽ bất ngờ mà!”
Hạ Vy mỉm cười, nở nụ cười e thẹn:
“Đúng thật… mình không ngờ anh ấy lại để ý đến mình như vậy.”
Minh Châu gật đầu, vui vẻ:
“Thế là cậu và anh ấy có bước tiến rồi nhé. Nhớ ghi lại trong sổ tay đó, để sau này còn nhớ kỷ niệm đầu tiên!”
Hạ Vy cười, tay vẫn cầm cuốn sổ. Cô nhìn ra bầu trời xanh trong, cảm giác trái tim mình như tràn đầy hạnh phúc.
Buổi chiều, lớp học tổ chức hoạt động nhóm ngoài trời. Mọi người chia thành các nhóm thi thuyết trình, trình bày dự án khoa học và ý tưởng sáng tạo. Hạ Vy được xếp nhóm cùng Minh Châu, Tuấn và Hưng. Khi nhóm cô trình bày, anh – nam sinh lạnh lùng – đứng gần xem, thi thoảng gật đầu, thi thoảng ghi chú.
Sau phần trình bày, anh bước đến gần Hạ Vy, giọng trầm nhưng ấm áp:
“Cậu làm rất tốt. Cuốn sổ cậu nhận hôm nay, hy vọng sẽ ghi lại nhiều kỷ niệm vui. Nhớ giữ gìn nhé.”
Hạ Vy đỏ mặt, tim đập nhanh, nhưng không khỏi vui sướng:
“Dạ… mình sẽ giữ cẩn thận. Cảm ơn cậu rất nhiều.”
Khoảnh khắc này, với Hạ Vy, không chỉ là một hành động quan tâm, mà còn là dấu hiệu đầu tiên anh bộc lộ tình cảm một cách tinh tế. Cô cảm nhận được trái tim mình rung động mạnh mẽ, và những rung động ấy dường như đang mở ra một chương mới trong câu chuyện học đường của cô.
Trên đường về nhà, Hạ Vy cầm cuốn sổ, lặng lẽ nghĩ lại toàn bộ ngày hôm nay. Từ món quà bất ngờ, những lời nói quan tâm, đến ánh mắt dịu dàng của anh – tất cả đều khiến trái tim cô xao xuyến. Cô nhận ra rằng, tình cảm của mình đã không còn là một sự tò mò hay ngưỡng mộ nữa, mà đã trở thành một cảm xúc thực sự – rung động trước người con trai ấy.
Về đến nhà, Hạ Vy mở sổ nhật ký, viết:
“Hôm nay thật đáng nhớ. Anh ấy… anh ấy đã tặng mình một món quà, không quá lớn, nhưng đủ để làm trái tim mình rung động. Mình cảm nhận được sự quan tâm trong từng chi tiết, từng ánh mắt. Mình không thể ngừng nghĩ đến anh ấy. Trái tim mình đang bắt đầu hiểu, rằng mùa hè này không chỉ có nắng vàng, tiếng cười bạn bè, mà còn có những rung động đầu đời, ngọt ngào và tinh tế…”
Hạ Vy đặt bút xuống, nhìn ra cửa sổ. Ánh hoàng hôn trải dài trên những tán cây, nhuộm đỏ cả bầu trời. Cô mỉm cười e thẹn, cảm giác ấm áp tràn ngập trái tim. Mùa hè này, với Hạ Vy, không chỉ là học tập, mà còn là hành trình khám phá tình cảm đầu đời, từng bước tiến gần hơn đến người đã khiến cô rung động – anh, người mang đến món quà bất ngờ và những cảm xúc ngọt ngào không thể quên…