khi mùa hạ gặp anh

Chương 7: Trò đùa học đường


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ hai của tuần mới, Hạ Vy bước vào lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa hứng khởi. Mùa hè đã đến, những ngày học tập tại lớp học mùa hè vẫn tiếp diễn, nhưng hôm nay, cô cảm nhận được một điều khác lạ: không khí lớp học rộn ràng hơn hẳn, và dường như có điều gì đó đang chờ đợi cô.

Khi cô vừa mở cửa lớp, Minh Châu lập tức chạy tới:

“Buổi sáng tốt lành, Vy! Hôm nay lớp mình sẽ có một trò đùa nho nhỏ, chắc chắn cậu sẽ bất ngờ!”

Hạ Vy nhướn mày, nửa tò mò, nửa lo lắng:

“Trò đùa gì vậy? Liệu có… quá mức không?”

Minh Châu cười tinh nghịch:

“Yên tâm đi, không nguy hiểm đâu. Chỉ là trò vui, để lớp mình thêm sôi nổi thôi!”

Hạ Vy ngồi xuống chỗ quen thuộc, ánh mắt lại tìm về anh – nam sinh lạnh lùng nhưng khiến trái tim cô rung động. Anh bước vào lớp, vẫn phong thái điềm tĩnh, đôi mắt thoáng nhìn cô rồi nhẹ gật đầu chào. Tim Hạ Vy đập nhanh, cô cảm thấy khoảnh khắc bình thường cũng trở nên đặc biệt.

Giờ học đầu tiên là môn Toán, nhưng hôm nay thầy giáo đề nghị một tiết học “không nghiêm túc”: các nhóm sẽ cùng nhau làm các bài tập theo hình thức trò chơi, vừa tính toán vừa tranh luận. Hạ Vy được xếp vào nhóm với Minh Châu, Tuấn, và Hưng. Khi thầy giáo phát đề, mọi người trong lớp đều tỏ ra hào hứng.

Minh Châu thì thầm:

“Chúng ta sẽ bắt đầu với một ‘chiêu’ nho nhỏ… chuẩn bị tinh thần nhé, Vy!”

Hạ Vy tò mò, nhưng không kịp hỏi thêm thì Tuấn đã bắt đầu:

“Đây là trò chơi gì vậy?”

Minh Châu nháy mắt:

“Chỉ là trò đùa học đường thôi, đảm bảo vui mà không làm ai khó chịu.”

Cô chưa kịp phản ứng thì một vài bạn nam trong lớp bất ngờ đặt lên bàn Hạ Vy một chiếc bánh kem nhỏ. Hạ Vy giật mình, chưa kịp hiểu thì Minh Châu cười khúc khích:

“Chúc mừng Vy, ngày hôm nay là ngày ‘trò đùa vui vẻ’! Nhóm mình quyết định tặng cậu bánh kem nhỏ, để bắt đầu tiết học với niềm vui!”

Hạ Vy đỏ mặt, vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy hạnh phúc. Cô cầm chiếc bánh trên tay, ánh mắt lén nhìn anh. Anh đứng ở cuối lớp, đôi môi nhếch nhẹ, ánh mắt thoáng tinh nghịch nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng đặc trưng.

Tiết học diễn ra đầy tiếng cười và sự hào hứng. Các nhóm tranh luận, giải toán theo kiểu trò chơi, và không khí lớp học trở nên sống động hơn bao giờ hết. Hạ Vy thấy tim mình vui sướng khi nhìn mọi người cùng nhau cười nói, cùng nhau học tập.

Giữa giờ học, Minh Châu và Hạ Vy đang thảo luận về bài tập, bỗng Tuấn ném một quả bóng giấy về phía cô. Hạ Vy giật mình, nhưng nhanh chóng bắt được. Tất cả trong nhóm đều cười vui vẻ. Không khí vừa học tập, vừa đùa giỡn khiến cô cảm thấy thoải mái và hòa nhập hơn hẳn.

Bất ngờ, một tiếng cười vang lên từ cuối lớp. Anh – nam sinh lạnh lùng – ném nhẹ một mẩu giấy vào bàn Hạ Vy. Cô mở ra, bên trong chỉ có một dòng chữ nhỏ:

“Cẩn thận đừng để bị bất ngờ quá nhé.”

Hạ Vy đỏ mặt, tim đập nhanh. Cô nhìn anh, anh gật nhẹ, ánh mắt vừa tinh nghịch vừa dịu dàng. Lần đầu tiên cô thấy anh tham gia một trò đùa, và điều đó khiến trái tim cô rung động mạnh mẽ.

Buổi học buổi chiều là môn Khoa học, và thầy giáo đề nghị thực hiện các thí nghiệm nhỏ theo nhóm. Hạ Vy cùng nhóm chuẩn bị dụng cụ, Minh Châu lại không ngừng đùa nghịch:

“Vy, chuẩn bị tinh thần đi, lần này trò đùa sẽ cực kỳ ‘bất ngờ’!”

Hạ Vy cười khúc khích, vừa hồi hộp vừa hào hứng. Khi nhóm cô thực hiện thí nghiệm, một vài bạn trong lớp vô tình làm nước văng ra, khiến cô phải né tránh. Anh – nam sinh lạnh lùng – lại xuất hiện kịp thời, đỡ cô tránh khỏi nước văng.

“Cẩn thận nhé,” anh nói, giọng trầm ấm.

Hạ Vy đỏ mặt, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Khoảnh khắc này vừa vui nhộn vừa lãng mạn, khiến cô nhận ra rằng những trò đùa học đường có thể tạo ra những rung động ngọt ngào mà không ai ngờ tới.

Sau giờ học, lớp tổ chức một trò chơi đồng đội ngoài sân trường: kéo co, nhảy bao bố và các trò vận động vui nhộn khác. Hạ Vy cùng Minh Châu, Tuấn và Hưng tham gia, cười đùa vui vẻ. Khi trò chơi kết thúc, anh – nam sinh lạnh lùng – đứng gần cô, ánh mắt thoáng nhìn và nở nụ cười nhẹ, khiến Hạ Vy cảm thấy hạnh phúc không nói nên lời.

Trên đường về nhà, Hạ Vy vẫn cầm cuốn sổ tay mà anh đã tặng, lặng lẽ ghi lại những khoảnh khắc hôm nay: những tiếng cười, những trò đùa, những ánh mắt tinh nghịch, và cả những rung động nhẹ nhàng trong tim cô.

Về đến nhà, Hạ Vy mở sổ nhật ký, viết:

“Hôm nay thật vui. Lớp học trở nên sống động hơn với những trò đùa học đường, và anh – người khiến trái tim mình rung động – cũng tham gia. Nhìn ánh mắt anh, cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc tràn ngập. Mình nhận ra, đôi khi những trò đùa nhỏ lại là cách để hiểu nhau, gần nhau hơn… Và mình chắc chắn rằng, trái tim mình đang rung động từng ngày, từng khoảnh khắc, cùng với anh…”

Hạ Vy đặt bút xuống, nhìn ra cửa sổ. Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời, gió thổi nhẹ qua những tán cây. Cô cười e thẹn, cảm giác trong lòng vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp. Mùa hè này, với Hạ Vy, không chỉ có học tập và bạn bè, mà còn là những rung động đầu đời, những khoảnh khắc vui nhộn, và cả những tình cảm ngọt ngào học đường mà cô chưa từng trải qua…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×