KHI MÙA HOA NỞ LẦN HAI

Chương 2: Ly Trà Hoa Thứ Nhất


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Vy quay lại tiệm sách “Lặng Im”.

Cô không định đến.
Không hứa sẽ quay lại.
Nhưng sáng ấy, khi nắng vừa rọi qua cửa sổ căn nhà gỗ, cô bỗng thấy muốn ngồi đâu đó có mùi giấy cũ và trà nóng.

Trên con đường rợp lá, đôi chân cô như tự chọn lối.
Không ngoảnh lại.
Không lưỡng lự.


Vẫn là không lời, nhưng lần này có nụ cười

Khi Vy bước vào tiệm, tiếng chuông gió lại vang lên.
Chàng trai đứng sau quầy ngẩng đầu – lần này, anh mỉm cười.

Không phải kiểu cười lịch sự hay niềm nở.
Chỉ là một nét cong nhẹ nơi khoé miệng – đủ để Vy biết rằng… cô được nhận ra.

Cô gật đầu thay cho lời chào.

Đi ngang qua kệ sách cũ, Vy dừng lại nơi cô đã ngồi hôm trước. Cuốn sách thơ hôm qua đã được đặt ngay ngắn lại – như thể có ai lau bụi, lật từng trang, rồi cẩn thận đặt xuống.

Cô rút nó ra, nhưng không mở.
Chỉ vuốt nhẹ lên gáy sách.
Gió đầu thu len qua khung cửa, mang theo mùi nắng dịu và tiếng gió thổi qua giàn dây leo.


Ly trà hôm nay giống hôm qua – và ấm hơn

Không lâu sau, ly trà được đặt xuống cạnh Vy – vẫn là ly gốm màu men sứ nâu, vẫn không có tờ giấy, không có hóa đơn.

Vy quay sang nhìn anh – lúc này đang lặng lẽ đọc một cuốn sách sau quầy.

Cô lên tiếng lần đầu:

– “Trà gì vậy anh?”

Anh ngẩng đầu, hơi bất ngờ. Nhưng đôi mắt không hoảng.
Chỉ là ánh nhìn thẳng, nhẹ và thành thật.

– “Hoa nhài.”
– “Loại hoa đầu mùa. Thơm nhẹ.”
– “Em có thích không?”

Vy khẽ gật đầu.

– “Giống mùi bà ngoại em pha.”
– “Nhưng ấm hơn.”

Cả hai im lặng một lúc. Vy cúi xuống uống một ngụm.
Không cần đường. Không cần gừng. Không cần gì cả.
đủ.


Người pha trà không hỏi quá khứ – và đó là điều Vy thấy quý nhất

Vy định nói một điều gì đó – như: "Em mới chuyển về đây", hay "Em từng đến đây với bà", hoặc là "Em chưa ngủ ngon suốt 3 tháng qua" – nhưng cô thôi.

Vì ánh nhìn của người đối diện không hỏi gì.
Không ép cô kể chuyện.
Cũng không nhìn cô như người cần được giải thích.

Chỉ đơn giản là có mặt ở đó – một cách trọn vẹn.


Trà nguội, nhưng lòng ấm

Trời sẩm xuống sớm hơn. Vy đứng dậy, đặt lại sách vào kệ cũ.
Trước khi đi, cô quay sang:

– “Em tên Vy.”

Chàng trai hơi ngập ngừng. Rồi anh gật đầu.

– “Khoa.”

Cô bước ra ngoài, nhưng dừng lại ở ngưỡng cửa.

– “Anh pha trà ngon lắm.”
– “Ngày mai em sẽ lại đến.”

Khoa không trả lời.
Chỉ có tiếng chuông gió khẽ ngân một âm tròn khi cánh cửa khép lại.


Ghi chú trong sổ của Khoa

Anh mở sổ tay, viết vào trang mới:

“Cô gái có tên. Ly trà thứ hai sẽ ấm hơn hôm nay.”


✅ HẾT CHƯƠNG 2


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!