khi nguyên tắc gặp gỡ tùy hứng

Chương 13: Hợp Nhất Hệ Thống và Lỗi Logic Từ Bên Ngoài


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Lâm Thanh Chi và Thẩm Dực đến Project Hub cùng lúc. Cả hai đều mang theo sự im lặng, không phải vì ngượng ngùng, mà vì sự thấu hiểu sâu sắc hơn. Mối quan hệ của họ đã chuyển từ sự đối đầu sang sự hợp nhất. Mặc dù vẫn giữ danh xưng "Giám đốc" trước mặt mọi người, nhưng ánh mắt trao nhau đã chứa đựng một sự thân mật mới mẻ.

Tuy nhiên, sự tập trung không hề giảm sút. Sự gần gũi cá nhân đã làm tăng hiệu quả công việc. Họ không còn mất thời gian vào những cuộc tranh luận Logic-Cảm hứng vô nghĩa; thay vào đó, họ nhanh chóng kết hợp ý tưởng của nhau để tạo ra những giải pháp hoàn hảo. Logic của Thanh Chi kiềm chế sự bốc đồng, còn Cảm hứng của Thẩm Dực đẩy lùi sự thận trọng quá mức.

Dưới sự chỉ đạo chung của họ, giai đoạn tiền triển khai của A3 đang diễn ra với tốc độ kỷ lục.

"Logic của anh đã vượt qua bài kiểm tra của tôi," Thanh Chi nói vào một buổi chiều. Thẩm Dực đang ngồi đối diện cô, cùng nhau xem xét bản phân tích mô phỏng vật lý.

"Và Cảm hứng của em đã vượt qua bài kiểm tra của tôi," Thẩm Dực đáp, hắn lơ đễnh chạm ngón tay vào tay cô dưới gầm bàn. "Tôi chưa bao giờ nghĩ sự ổn định lại có thể quyến rũ đến thế."

Thanh Chi mỉm cười nhẹ. "Thẩm Dực, nghiêm túc. Phần khó khăn nhất sắp đến. Chúng ta đã có Logic thiết kế hoàn hảo, nhưng việc tích hợp A3 với hệ thống nhà thầu cũ của Đỉnh Phong là một thách thức lớn. Họ không quen với sự linh hoạt của A3."

"Sự bảo thủ," Thẩm Dực tóm tắt. "Sự bảo thủ là lỗi Logic lớn nhất của con người. Chúng ta cần một chiến lược Cảm hứng để phá vỡ sự cứng nhắc đó."

Và đúng như dự đoán, thử thách thực sự đã xuất hiện.

Giám đốc Bộ phận Kỹ thuật Xây dựng của Đỉnh Phong, ông Trần, một người luôn tuân thủ quy trình 30 năm không thay đổi, gửi một báo cáo chính thức phản đối việc áp dụng A3. Ông cho rằng A3 quá rủi ro và thiếu tính thực tiễn trong việc quản lý nhân công và vật liệu truyền thống.

"Lỗi Logic ngoài hệ thống," Thanh Chi thở dài, đặt báo cáo xuống. "Ông ấy dùng Logic cũ để chống lại Logic mới của chúng ta."

"Không sao," Thẩm Dực nhếch mép. "Em sẽ dùng Logic để giải quyết các vấn đề kỹ thuật của ông ấy, còn tôi sẽ dùng Cảm hứng để giải quyết vấn đề cá nhân của ông ta. Chúng ta sẽ làm việc theo cách Logic⊗Cảmhứng."

Chiến lược của họ được triển khai ngay lập tức. Thanh Chi dành cả buổi tối để chuẩn bị một bản trình bày chi tiết, sử dụng dữ liệu A3 để chứng minh rằng quy trình cũ của ông Trần đã gây ra lãng phí 35% thời gian và 15% vật liệu trong 5 năm qua. Cô sử dụng Logic không thể bác bỏ.

Trong khi đó, Thẩm Dực làm điều hoàn toàn bất ngờ. Hắn mời ông Trần ăn tối, không phải ở nhà hàng sang trọng, mà là ở một quán bia hơi truyền thống.

Buổi tối đó, Thẩm Dực không nói về A3. Hắn nói về sở thích sưu tập xe cổ của ông Trần. Hắn dành 2 tiếng chỉ để lắng nghe những khó khăn, những áp lực vô hình mà một người đã làm việc theo cách cũ quá lâu phải chịu đựng.

"Ông Trần," Thẩm Dực nói, sau khi nghe ông Trần than thở về việc những chiếc xe cổ dần bị thay thế bởi xe điện. "Logic của thế giới đang thay đổi. Nếu ông không thay đổi cách nghĩ, ông sẽ bị đẩy ra ngoài. A3 không phải là đối thủ của ông. Nó là chiếc xe điện mới, được thiết kế để kết hợp với động cơ cổ điển của ông."

Hắn không ép buộc, hắn chỉ đặt ra sự lựa chọn: tiếp tục bảo thủ và bị đào thải, hay chấp nhận sự thay đổi để tạo ra di sản.

Sáng hôm sau, ông Trần đến thẳng Project Hub. Ông không đến gặp Thanh Chi, mà gặp Thẩm Dực.

"Tôi đã đọc báo cáo của Giám đốc Lâm," ông Trần nói, vẻ mặt vẫn nghiêm nghị nhưng có chút mềm mỏng. "Con số của cô ấy chính xác. A3 là rủi ro, nhưng sự bảo thủ còn rủi ro hơn."

Ông Trần chìa tay ra với Thanh Chi. "Giám đốc Lâm, tôi sẽ hợp tác. Nhưng cô phải đảm bảo Logic của cô không bỏ quên yếu tố con người. Công nhân của tôi cần được đào tạo lại."

Thanh Chi bắt tay ông Trần. "Tôi đã chuẩn bị một Module đào tạo Logic-Cảm hứng: Vừa học Logic A3, vừa thực hành bằng tay. Tôi gọi đó là Đào tạo Lai."

Sau cuộc gặp đó, không chỉ ông Trần, mà toàn bộ bộ phận kỹ thuật cũ đã bắt đầu tin tưởng vào A3. Sự kết hợp giữa Logic cứng rắn của Thanh Chi và Cảm hứng thấu hiểu con người của Thẩm Dực đã chiến thắng sự bảo thủ.

Tối hôm đó, tại Penthouse của Thẩm Dực, cả hai cùng nhìn ra thành phố.

"Chúng ta đã vượt qua trở ngại lớn nhất," Thanh Chi nói, tựa đầu vào vai hắn.

"Logic của em đã giải quyết vấn đề của hệ thống, và Cảm hứng của tôi đã giải quyết vấn đề của trái tim," Thẩm Dực đáp, ôm cô chặt hơn. "Thanh Chi, chúng ta không chỉ đang xây dựng một dự án. Chúng ta đang xây dựng một Logic mới cho cuộc sống."

Hắn quay sang cô. "Và Logic của tôi nói rằng, anh không thể chịu được việc phải gọi em là 'Giám đốc Lâm' nữa."

Thanh Chi bật cười. "Logic của em đã chấp nhận từ lâu rồi, Thẩm Dực. Anh luôn là ngoại lệ. Ngoại lệ vĩnh viễn."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×