Khi Nóc Nhà Hợp Lực

Chương 9: Một Liên Minh Được Thành Lập


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh lái xe về nhà trong trạng thái tinh thần hoàn toàn khác so với lúc đến. Nỗi buồn và sự bất lực đã được thay thế bằng một sự quyết tâm mạnh mẽ. Cô cảm thấy đầu óc mình thông suốt và nhẹ nhõm đến lạ. Những lời nói của bà Mai cứ vang vọng trong tâm trí cô, vừa sắc bén như dao, lại vừa là một điểm tựa vững chắc. Lần đầu tiên, cô không còn cảm thấy đơn độc trong cuộc chiến này.

Khi về đến căn hộ trống trải, cô không còn cảm thấy sự trống vắng đáng sợ như trước. Thay vào đó, cô coi đó là một không gian yên tĩnh cần thiết để bắt đầu hành động. Không chần chừ một giây, cô ngồi xuống ghế sofa, lấy điện thoại ra và bắt đầu thực hiện bước đầu tiên trong kế hoạch của mẹ chồng.

Cô vừa mở ứng dụng Zalo lên thì một thông báo hiện ra. "Bà Mai đã thêm bạn vào nhóm 'Phòng Chống Trà Xanh'".

Linh phì cười. Cái tên thật trực diện và có chút trẻ con, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy một sự gắn kết đầy hài hước với mẹ chồng. Cô mở nhóm chat ra, chưa có tin nhắn nào. Cô đang định nhắn một câu gì đó thì ảnh đại diện của nhóm thay đổi. Bà Mai đã đổi nó thành hình ảnh hai nhân vật hoạt hình trông giống hai bà tiên đang cưỡi chổi, bay song song với nhau, gương mặt đầy vẻ quyết chiến. Linh bật cười thành tiếng. Mẹ chồng cô thật sự rất "xì-tin". Sự căng thẳng trong cô vơi đi hẳn. Cuộc chiến này có vẻ sẽ không chỉ có nước mắt, mà còn có cả những nụ cười.

Việc tiếp theo: do thám "mặt trận" mạng xã hội. Linh mở ứng dụng Facebook, gõ vào thanh tìm kiếm cái tên "Tú Anh". Có vài kết quả hiện ra, nhưng cô nhận ra ngay tài khoản của "đối thủ" qua bức ảnh đại diện. Đó là một tấm ảnh được chụp rất có chủ đích: Tú Anh mặc một chiếc váy trắng, tóc xõa dài, ngồi trên xích đu với gương mặt hơi cúi xuống, trông vừa mong manh, vừa thơ ngây. Một hình ảnh hoàn hảo cho vai diễn "cô gái nhỏ cần được che chở".

Dòng tiểu sử bên dưới lại càng củng cố thêm cho hình ảnh đó: "Hãy sống như một bông hoa dại, mạnh mẽ vươn lên dù không ai chăm sóc."

Linh hít một hơi thật sâu. Ngón tay cô lướt nhanh trên màn hình, xem qua những bài đăng công khai. Một bức tranh hoàn hảo về một cô gái trẻ đầy nghị lực và có chiều sâu tâm hồn hiện ra. Có những bài đăng về một cuốn sách triết học nào đó. Có những hình ảnh về những bữa ăn đơn giản, đạm bạc với dòng chú thích "Tự thưởng cho bản thân sau một ngày làm việc chăm chỉ". Và xen kẽ vào đó là những dòng trạng thái vu vơ, buồn bã.

"Đôi khi cảm thấy thật cô đơn giữa thành phố rộng lớn này..." "Có những nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ có thể giữ cho riêng mình."

Ngón tay Linh dừng lại ở nút "Thêm bạn bè". Cô ngập ngừng trong một giây. Đây là một hành động chính thức bước qua ranh giới, từ một người vợ bị động trở thành một người chủ động tìm hiểu kẻ đang muốn xen vào gia đình mình. Không do dự thêm nữa, cô nhấn nút.

Chưa đầy năm phút sau, một thông báo hiện lên: "Tú Anh đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn."

Tốc độ này khiến Linh hơi bất ngờ. Có lẽ Tú Anh cũng đang chờ đợi điều này. Cô ta có lẽ nghĩ rằng việc kết bạn với vợ của sếp sẽ khiến cô ta trông thân thiện và vô hại hơn.

Giờ đây, khi đã vào được "sân khấu" chính, Linh bắt đầu công việc của một "thám tử". Cô kéo xuống tường nhà Tú Anh, và những gì cô thấy càng khẳng định thêm những phân tích của mẹ chồng là hoàn toàn chính xác. Cô chụp lại màn hình những bài đăng đáng chú ý nhất và gửi vào nhóm chat "Phòng Chống Trà Xanh".

Linh gửi một bức ảnh Tú Anh chụp ly cà phê lúc gần nửa đêm với dòng trạng thái "Deadline ơi, bao giờ mới tha cho tôi?". Kèm theo đó, cô nhắn: "Mẹ xem, đây là cái hôm cô ta nhắn tin cho anh Hoàng về công việc đây mẹ. Lên mạng thì than thở, nhưng lại chọn nhắn tin riêng cho chồng con."

Gần như ngay lập tức, bà Mai trả lời: "

Linh tiếp tục gửi một bức ảnh khác, là một status vu vơ được đăng ngay sau khi cô đăng ảnh hai vợ chồng hạnh phúc: "Nhìn người ta có đôi có cặp, tự nhiên thấy chạnh lòng..."

Bà Mai trả lời: "Kỹ năng 'diễn vai nạn nhân' của con bé này đạt cấp độ chuyên nghiệp rồi đó con. Nó muốn gieo vào đầu chồng con cái suy nghĩ rằng hạnh phúc của con chính là nguồn gốc nỗi buồn của nó."

Cuộc trao đổi trong nhóm chat khiến Linh cảm thấy mạnh mẽ hơn. Cô không còn cảm thấy đơn độc trong những suy nghĩ của mình nữa. Mọi thứ đều được mẹ chồng cô nhìn thấu và lý giải một cách logic. Cô tiếp tục công việc do thám của mình, cảm thấy một sự hứng khởi lạ lùng xen lẫn với nỗi đau vẫn còn âm ỉ. Cô không còn là một người vợ đang đau khổ, cô là một người lính đang thu thập tin tình báo cho một trận chiến quan trọng.

Cô tắt điện thoại, nhìn ra thành phố đêm. Một nụ cười nhẹ nhưng đầy quyết đoán nở trên môi cô. Vở kịch này đã có thêm một đạo diễn mới. Trò chơi, bây giờ mới thực sự bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.