Ánh nắng ban mai xuyên qua tán cây, chiếu lên con đường trải sỏi dẫn vào khu vườn rộng sau lâu đài. Lạc Minh bước đi, từng bước nhẹ nhàng, nhưng trái tim cô vẫn đập thình thịch. Sau cuộc gặp đầu tiên với Thẩm Dịch, cô hiểu rằng, để sống sót và thay đổi cốt truyện, mọi hành động của mình phải tính toán thật cẩn thận.
Cô nhớ lại những gì đã đọc trong tiểu thuyết: nữ chính gốc Ngọc Dạ thường bị cuốn vào những rắc rối không lường trước, từ những cuộc gặp gỡ bất ngờ, những hiểu lầm tình cảm, cho đến những thử thách đòi hỏi trí tuệ và can đảm. Minh tự nhủ: Mình phải đứng ra giúp cô ấy, nhưng cũng phải khéo léo để không bị phát hiện. Nếu làm tốt, không chỉ giúp nữ chính mà còn ghi điểm trong mắt Thẩm Dịch.
Khi Minh vừa đi đến hồ sen, cô nghe thấy tiếng cười khẽ vang lên phía sau. Quay lại, cô thấy Thẩm Dịch đứng đó, ánh mắt sắc bén nhưng có phần tò mò. “Ngươi… lại ra đây vào giờ này?” Anh bước tới, bước chân chậm rãi nhưng đầy uy lực.
Minh cúi đầu, giọng lắp bắp: “Dạ… tôi chỉ muốn đi dạo một chút, không làm phiền…”
Thẩm Dịch nhíu mày, giọng trầm: “Đi dạo… giữa khu vườn này… không sợ gặp nguy hiểm sao?”
Minh giật mình, nhớ ngay những đoạn trong truyện: hồ sen thường xuất hiện một biến cố bất ngờ. Cô hít một hơi thật sâu: “Dạ… tôi… sẽ cẩn thận ạ.”
Anh bước tới gần, ánh mắt nhìn thẳng vào cô, dường như muốn dò xét suy nghĩ. Nhưng thay vì ra lệnh hay trách mắng, Thẩm Dịch chỉ nhẹ giọng: “Hôm nay… sẽ có một thử thách. Ngươi nên quan sát thật kỹ.”
Minh cảm giác tim mình đập mạnh. Thử thách? Ngay lập tức cô nhận ra, đây chính là cơ hội để cô thử thay đổi cốt truyện, nhưng cũng đồng nghĩa với rủi ro cực kỳ cao.
Chưa kịp chuẩn bị gì, từ phía bờ hồ, một vật thể tròn màu vàng sáng lấp lánh lao về phía Minh. Cô giật mình, vội lùi lại, nhưng… vật thể đó đã rơi gần chân cô, tạo ra một tiếng động lớn. Minh cúi xuống, nhận ra đó là một chiếc hộp gỗ nhỏ, được khắc tinh xảo với các họa tiết hoa sen.
Trái tim cô nhảy lên, ý thức rằng đây chính là “thử thách đầu tiên” mà Thẩm Dịch nhắc đến. Trong truyện, nữ chính gốc sẽ phải mở chiếc hộp này và đối diện với một tình huống bất ngờ – thường là một câu đố, hoặc một món quà kèm theo nhiệm vụ thử thách trí tuệ. Minh nuốt nước bọt, cẩn thận mở nắp hộp.
Bên trong là một bức thư nhỏ, chữ viết mềm mại nhưng rõ ràng:
“Người mở hộp, hãy tìm manh mối ở phía Nam khu vườn, nơi ánh mặt trời chiếu xuyên qua tán cây, chỉ có trí tuệ và lòng can đảm mới giúp ngươi tìm ra sự thật. Một sai lầm, và hậu quả sẽ không lường trước được.”
Minh nhíu mày, lòng vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây chính là cơ hội để cô chứng minh bản lĩnh và bắt đầu thay đổi cốt truyện. Cô thầm nghĩ: Mình sẽ làm khác nữ chính gốc. Mình sẽ cứu cô ấy khỏi rắc rối, và… có thể tạo thiện cảm với Thẩm Dịch.
Cô bước về phía Nam khu vườn, quan sát từng tán cây, từng bóng nắng chiếu xuống mặt đất. Mỗi bước đi đều phải cẩn thận, vì nếu mắc sai lầm, có thể gây ra rắc rối lớn. Minh hít một hơi thật sâu, nhẩm tính: Cần logic, cần quan sát kỹ, và phải giữ bình tĩnh.
Ngay lúc đó, Thẩm Dịch xuất hiện bên cạnh cô, không nói gì, chỉ nhìn cô hành động. Minh cảm giác tim mình vừa lo lắng vừa phấn khích. Anh đứng đó, như một bóng dáng lạnh lùng nhưng đầy uy lực, khiến cô không thể rời mắt.
“Ngươi… chưa từng gặp thử thách kiểu này chứ?” Thẩm Dịch hỏi, giọng trầm thấp nhưng ẩn chứa tò mò.
Minh lắc đầu, cố gắng giữ bình tĩnh: “Dạ… chưa ạ. Nhưng… tôi sẽ cố gắng.”
Thẩm Dịch nhìn cô, ánh mắt thoáng qua một nụ cười rất nhẹ, nhưng đủ khiến Minh cảm thấy tim mình như bị kéo căng. Anh bước đi trước, dẫn Minh tới vị trí ánh nắng chiếu xuống mặt đất, nơi có một tấm đá khắc chữ lạ.
Minh cúi xuống, quan sát kỹ. Các ký tự cổ xưa xoay vòng như một câu đố. Cô nhẩm tính từng bước, cố gắng giải mã ý nghĩa của từng chữ. Trong lòng cô vừa hồi hộp vừa phấn khích: Mình chưa bao giờ cảm thấy tim mình đập mạnh như thế này…
Thẩm Dịch đứng bên cạnh, quan sát Minh hành động, thỉnh thoảng nhíu mày nhưng không nói gì. Minh nhận ra, anh đang để cô tự thử thách bản thân, đồng thời quan sát phản ứng của cô. Đây chính là cơ hội để cô ghi điểm, nhưng cũng là bài kiểm tra thực sự.
Sau vài phút suy nghĩ, Minh tìm ra một đường dẫn nhỏ phía dưới tấm đá, nơi ánh sáng chiếu xuyên qua một khe hẹp. Cô cúi xuống, thò tay vào, và rút ra một vật thể nhỏ. Đó là một chiếc chìa khóa đồng, trạm trổ tinh xảo, cùng với một mảnh giấy nhỏ:
“Chiếc chìa khóa này sẽ mở ra cánh cửa của sự thật. Nhưng hãy nhớ, chỉ có lòng can đảm và trí tuệ mới giúp ngươi không mắc sai lầm.”
Minh nhìn lên Thẩm Dịch, ánh mắt đầy quyết tâm. Cô biết rằng, đây là bước đầu tiên để chứng minh bản thân và thay đổi cốt truyện. Cô mỉm cười: “Dạ… tôi sẽ không thất bại.”
Thẩm Dịch nhìn cô, ánh mắt dịu đi một chút, nhưng vẫn giữ nguyên sự nghiêm khắc: “Ngươi… đáng để quan sát.”
Minh cảm giác tim mình rung lên, vừa vui vừa hồi hộp. Đây là lần đầu tiên cô nhận ra, không chỉ cốt truyện cần thay đổi, mà chính trái tim cô cũng bắt đầu rung động trước người đàn ông lạnh lùng này.
Khi cả hai tiến về phía cánh cửa nhỏ dẫn vào khu vực ẩn giấu sau lâu đài, một tiếng gió nhẹ thổi qua, mang theo hương hoa thoang thoảng. Minh cảm thấy tim mình vừa hồi hộp vừa hạnh phúc: Mình đã bước vào thử thách đầu tiên, và… có lẽ, mình đã chạm đến trái tim Thẩm Dịch một chút.
Nhưng ngay lúc đó, từ phía rặng cây phía Nam vang lên tiếng động lạ. Minh giật mình, quay đầu lại, và nhận ra một bóng người lạ đứng đó, quan sát họ. Người này cao lớn, mặc áo choàng tối màu, khuôn mặt che gần hết dưới mũ trùm, nhưng ánh mắt sáng rực, dường như đang tìm kiếm một điều gì đó.
Tim Minh đập thình thịch. Đây chính là biến cố đầu tiên mà cô phải đối mặt – một nguy cơ không chỉ ảnh hưởng đến cô, mà còn đến toàn bộ cốt truyện. Cô hít một hơi, nhấn mạnh lòng can đảm: Mình sẽ không sợ… mình sẽ tìm ra cách giải quyết… và mình sẽ bảo vệ nữ chính gốc!
Thẩm Dịch bước tới, đặt tay lên vai Minh, ánh mắt sâu thẳm: “Ngươi… không được sợ. Bất cứ chuyện gì xảy ra, ta sẽ ở bên cạnh.”
Lạc Minh nhìn vào mắt anh, cảm giác vừa an tâm vừa rung động. Cô nhận ra, đây mới chỉ là khởi đầu, nhưng chính khoảnh khắc này sẽ đánh dấu bước ngoặt trong mối quan hệ của họ, cũng như trong hành trình thay đổi cốt truyện.
Và thế là, thử thách đầu tiên thực sự bắt đầu – nơi Lạc Minh phải dùng trí tuệ, lòng can đảm, và cả sự nhạy bén để đối mặt với biến cố đầu tiên, đồng thời dần nảy sinh tình cảm với Thẩm Dịch – một bước ngoặt sẽ thay đổi số phận cả hai.