khoảng cách giữa những trái tim

Chương 2: Ngọn lửa ban đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Hà thức dậy với cảm giác lâng lâng kỳ lạ. Cơn mưa tối qua, những ánh đèn lấp lánh và nụ cười của Minh vẫn còn đọng trong tâm trí cô như một ký ức sống động. Cô mở máy tính, nhìn lại những bức ảnh triển lãm, nhắn tin cảm ơn vài người bạn tham dự, nhưng không quên nhắn một tin ngắn cho Minh:

"Cảm ơn anh vì hôm qua, em rất vui."

Chỉ vài phút sau, điện thoại rung lên. Minh trả lời:

"Anh cũng vậy. Hôm qua thật đặc biệt. Chúng ta nên giữ liên lạc nhiều hơn."

Hà mỉm cười, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Đây là lần đầu tiên cô thấy một ngọn lửa nhỏ nhen nhóm trong tim, vừa ngọt ngào vừa lo lắng.

Cuộc sống hàng ngày vẫn trôi qua, nhưng mọi thứ giờ đây đều trở nên khác biệt. Hà chú ý đến những chi tiết nhỏ: tin nhắn của Minh, những lời hỏi han quan tâm, và cả những câu chuyện vui vẻ được chia sẻ. Mỗi lần nghe tiếng "ting" của điện thoại, tim cô lại đập nhanh hơn.

Minh chuẩn bị cho chuyến du học sắp tới, nên anh luôn bận rộn với việc đóng gói hành lý, sắp xếp giấy tờ và chuẩn bị mọi thứ ở nước ngoài. Trái tim anh cũng rộn ràng, vừa háo hức vừa lo lắng. Anh sợ khoảng cách sẽ làm tình cảm phai nhạt, nhưng cũng không muốn từ bỏ cảm giác đang nảy nở với Hà.

Họ bắt đầu trao đổi nhiều hơn, từ những buổi sáng cà phê trực tuyến, đến những cuộc gọi video lúc tối muộn. Mỗi cuộc trò chuyện là một cơ hội để hiểu nhau hơn, nhưng cũng là lúc thử thách bắt đầu lộ diện: những người bạn khác giới của cả hai thường xuất hiện trong câu chuyện, khiến cảm giác ghen tuông và lo lắng nhen nhóm.

Một chiều, Hà nhận được một bức ảnh từ Minh, chụp anh cùng cô bạn cùng lớp trên bàn học. Chỉ là bức ảnh vô hại, nhưng trong lòng cô vẫn có chút bồn chồn. Cô tự nhủ: “Chắc anh chỉ muốn chia sẻ niềm vui học tập thôi, không phải gì khác.”

Minh cũng không yên tâm khi biết Hà đi dự buổi hội thảo cùng một người bạn nam thân thiết. Anh nhắn tin cho cô:

"Chúc em có buổi thảo luận vui vẻ nhé, nhớ giữ an toàn."

Hà đọc tin nhắn, thấy sự quan tâm trong từng chữ, cô cười: “Anh ghen rồi sao?” và trả lời nhẹ nhàng: “Chỉ một chút thôi.”

Dần dần, tình cảm giữa họ trở nên khẽ rung. Không cần lời yêu, không cần hứa hẹn, nhưng mỗi tin nhắn, mỗi cuộc gọi đều là sợi dây vô hình buộc hai trái tim lại gần nhau hơn. Ngọn lửa ban đầu này vừa nhạy cảm, vừa mạnh mẽ, đủ để họ cảm nhận rằng tình yêu xa cũng có thể nở hoa, nếu cả hai biết cách gìn giữ.

Đêm đến, Hà nằm trên giường, nhìn trần nhà, nhắm mắt lại và tự nhủ: “Dù anh sắp đi xa, dù có bao nhiêu thử thách, em sẽ giữ ngọn lửa này.”

Ở một nơi xa xôi, Minh cũng nằm trong phòng ký túc xá, nhìn bức ảnh Hà trên điện thoại, ánh mắt tràn đầy nỗi nhớ và quyết tâm: “Dù khoảng cách có dài, em sẽ luôn ở trong trái tim anh.”

Ngọn lửa ban đầu vừa nhen nhóm đã trở thành sức mạnh âm thầm, làm nền cho mối tình xa đầy thử thách nhưng ngọt ngào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×