khoảng trống trong tim

Chương 8: Giữa những lựa chọn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều hôm đó, Linh An về nhà với tâm trạng khá nặng nề. Ngay khi bước vào phòng khách, cô nghe thấy giọng cha và anh trai đang cãi nhau.

“Tuấn, con không thể cứ ép An như vậy. Con phải để con bé tự quyết định,” – ông Minh nói, giọng nghiêm nghị nhưng căng thẳng.

“Ba không hiểu đâu! An còn quá trẻ, chưa đủ kinh nghiệm. Nếu ba và anh không nhắc nhở, nó sẽ mắc sai lầm!” – Minh Tuấn đáp, giọng gay gắt.

Linh An đứng lặng, tim đập mạnh. Cô biết đây là lúc cô phải lên tiếng, nhưng cảm giác áp lực dồn dập khiến cô hơi sợ.

Những ngày qua, cô đã học cách bày tỏ suy nghĩ, nhưng chưa bao giờ phải đối diện cả cha lẫn anh cùng lúc. Cô hít một hơi sâu, bước vào phòng khách:

“Ba, Tuấn… con nghe thấy rồi. Con… con muốn nói chuyện.” Giọng cô run run nhưng đầy quyết tâm.

Ông Minh và Minh Tuấn quay lại, ánh mắt đầy bất ngờ. Linh An tiếp tục: “Con biết ba và Tuấn lo cho con. Nhưng con đã trưởng thành và muốn tự quyết định cuộc sống của mình. Con cần mọi người tin con một chút. Con hứa sẽ cẩn thận, sẽ không để mọi chuyện đi quá xa.”

Im lặng bao trùm. Ông Minh nhìn con gái, giọng dịu lại: “Con gái… ba hiểu. Ba sẽ học cách tin tưởng em. Ba muốn ở bên để ủng hộ em, không phải kiểm soát.”

Minh Tuấn thở dài, đặt tay lên vai Linh An: “Anh… cũng vậy. Anh tin em, và sẽ không ép em nữa.”

Linh An cảm thấy tim mình như vỡ òa. Cô bước ra ban công, hít thật sâu, cảm nhận gió nhẹ thổi qua. Dù căng thẳng vừa qua, cô biết mình đã bước một bước quan trọng trong việc mở lòng và bày tỏ bản thân.

Ngay lúc đó, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Duy: “Mình biết hôm nay sẽ khó khăn. Nhưng em đã làm rất tốt. Mình tự hào về em.”

Linh An mỉm cười, lòng ấm áp. Cô nhắn lại: “Cảm ơn cậu. Nhờ có cậu, mình mới mạnh mẽ như vậy.”

Đêm đến, Linh An ngồi trên ban công, nhìn ra bầu trời đầy sao. Cô nhận ra rằng học cách yêu thương không chỉ là mở lòng với người khác mà còn là tin tưởng bản thân, biết bảo vệ chính mình và đón nhận tình yêu từ những người quan tâm.

Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt cô, phản chiếu sự trưởng thành và quyết tâm. Linh An hiểu rằng, dù còn nhiều thử thách phía trước, cô sẽ không cô đơn – vì đã có Duy và gia đình bên cạnh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×