Gió đêm thổi hun hút, mang theo mùi máu tanh nồng nặc. Dưới ánh trăng bạc, khoảng sân rộng trước dãy nhà B hiện ra như một vũng tối bất tận. Những cánh cửa lớp học bật mở, bàn ghế văng tung tóe, và rải rác trên nền gạch là những vệt máu kéo dài – dấu vết của những kẻ xấu số đã bị lôi đi.
Mai vừa đặt Khải xuống, vừa nấc nghẹn:
— Chúng ta… không thể qua chỗ này đâu…
Tuấn nghiến răng, mắt gườm gườm nhìn xung quanh. Ở phía bên kia sân là lối xuống tầng hầm – hi vọng duy nhất. Nhưng con đường ấy lại trống trơn, không một chỗ ẩn nấp. Và tệ hơn… những cái bóng loạng choạng đã xuất hiện ở bốn phía, kéo đến ngày một đông.
— Không còn lựa chọn nào khác – An nói, giọng khàn đặc. – Nếu đứng đây, chúng nó sẽ ập tới thôi.
Khải rên rỉ, chân gãy khiến cậu không thể tự đi. Tuấn và An phải dìu cậu, bước đi vừa chậm vừa nặng nhọc. Mai cầm theo cây kéo dài dính đầy máu, run run nhưng ánh mắt đã ánh lên sự tuyệt vọng điên loạn.
Tiếng gầm rít vang vọng, từng bóng đen gục ngã rồi lại trỗi dậy. Hàng chục con zombie từ hành lang, từ cửa lớp, từ cả góc sân ùa ra. Những gương mặt trắng dã, miệng há ngoác, hàm răng lộ ra trong ánh trăng.
— Chạy!!! – Tuấn hét.
Cả nhóm lao lên, không kịp nghĩ.
Tiếng bước chân giẫm mạnh trên nền gạch, vang vọng dội khắp sân trường. Những cái bóng phía trước bất ngờ quay lại, mắt vô hồn bắt sáng. Bầy quái lao thẳng về phía họ, như lũ chó săn đánh hơi thấy mồi.
An vung cây gậy, bổ thẳng vào đầu một con đang lao tới. Rắc! Xương sọ nứt toác, máu đen bắn tung tóe. Tuấn dùng cây sắt đâm xuyên qua ngực một con khác, đẩy nó ngã nhào.
Nhưng càng giết, chúng càng nhiều.
Mai hét thất thanh khi một con zombie nữ – mặc đồng phục học sinh, tóc rũ rượi – chụp lấy cô. Bản năng thôi thúc, Mai cắm mạnh cây kéo vào mắt nó. Con quái gào rít, máu bắn thẳng lên mặt Mai, nhưng cô không dừng lại, đâm liên tiếp cho đến khi nó đổ rầm xuống.
Đôi tay cô run bần bật, nhưng đôi mắt lại rực cháy, như thể cơn hoảng loạn đã biến thành sự điên dại.
Giữa lúc đó, Khải bất ngờ tuột khỏi tay An, ngã khuỵu xuống.
— Cứu tôi…! – Khải gào lên, cố bò đi, nhưng một con zombie đã lao tới, chộp lấy chân gãy của cậu.
— Khải!!! – An hét.
Tuấn quay lại, bổ mạnh cây sắt vào đầu con quái, cứu Khải trong gang tấc. Nhưng tiếng gầm gừ đã vây kín tứ phía. Cả sân trường giờ đỏ rực bởi máu và bóng người loạng choạng.
— Không được dừng lại! – An hét, dìu Khải đứng lên.
Họ tiếp tục lao đi, nhưng phía trước – thêm một bầy zombie tràn ra từ cửa phòng thí nghiệm. Con đường duy nhất đến tầng hầm đã bị chắn chặt.
Mai nghẹn thở:
— Chúng ta… hết đường rồi…
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng ấy, Tuấn nghiến răng, nhìn An.
— Tao sẽ cản chúng nó. Mày đưa Khải và Mai đi.
— Không! – An hét. – Nếu bỏ lại mày, chúng ta cũng chết!
Tuấn không đáp. Anh ném cây sắt sang cho An, rồi nhặt lấy một bình cứu hỏa gần đó.
— Đi đi! Nhanh!
Không chờ thêm, Tuấn lao thẳng vào bầy quái. Anh hét vang, quật mạnh bình cứu hỏa, đánh gục từng con một. Tiếng kim loại va đập, tiếng xương gãy chan chát vang vọng khắp sân.
An, Mai và Khải bị đẩy lùi, nước mắt giàn giụa.
Tiếng Tuấn gào vọng lại, như tiếng tru tuyệt vọng giữa đêm:
— Chạy!!!
An nghiến răng, siết chặt gậy, kéo Khải và Mai về phía cửa tầng hầm. Những tiếng gầm, tiếng hét, tiếng va đập vang lên dữ dội sau lưng.
Khi cả ba lao vào được cánh cửa sắt tầng hầm và đóng sập lại, An ngoái lại lần cuối – chỉ kịp thấy bóng Tuấn bị vây kín, chìm nghỉm trong biển xác sống.
Cửa khóa chặt. Bên trong tối om. Nhưng tiếng gào ngoài kia vẫn vang vọng, như muốn xé nát cả ngôi trường.
An ngã quỵ xuống nền đất lạnh, tim đập thình thịch. Cả người ướt đẫm mồ hôi và máu. Mai ngồi thụp xuống, đôi mắt vô hồn, thì thầm như kẻ mất trí:
— Tuấn… Tuấn đã…
Khải thì thở dốc, mặt tái nhợt vì mất máu.
Trong bóng tối tầng hầm, chỉ còn lại ba người – kiệt sức, tuyệt vọng, và bị ám ảnh bởi cái chết vừa diễn ra ngay trước mắt.
Nhưng đồng thời, sâu trong bóng tối, vang lên một âm thanh kỳ lạ. Tạch… tạch… như tiếng máy móc khởi động.
An ngẩng phắt đầu, đôi mắt mở to.
Không ai trong số họ ngờ rằng, tầng hầm không phải nơi trú ẩn… mà chính là ngục tối, nơi bí mật thật sự của ngôi trường này đang chờ được lộ ra.