khu nội trú tử thần

Chương 8: Tiếng thét trong lồng sắt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bóng đèn huỳnh quang trên trần kêu rè rè, ánh sáng chập chờn hắt lên những lồng sắt, tạo thành thứ ánh sáng ma quái như từ địa ngục. Cả căn phòng dậy lên tiếng đập song sắt chan chát, xen lẫn những tiếng gào rú, rên rỉ của những thân xác đang dần biến đổi.

Người mặc áo blouse bước vào, giày da gõ cồm cộp trên nền xi măng. Hắn không hề tỏ vẻ sợ hãi, ngược lại còn bình thản như đang đi trong phòng thí nghiệm thông thường. Trên bảng ghi chú, hắn lật vài trang, rồi cất giọng lạnh như băng:

— Mẫu số 12, tình trạng ổn định. Mẫu số 15, chuyển giai đoạn ba. Mẫu số 18… thất bại.

Hắn gõ nhẹ bút xuống bảng, mắt liếc sang một lồng sắt ở góc. Trong đó, một cậu học sinh gầy gò đang run rẩy, miệng sùi bọt trắng, toàn thân co giật dữ dội.

— Đưa vào thử nghiệm.

Ngay lập tức, hai gã đàn ông mặc đồ bảo hộ từ cánh cửa sau bước ra, lôi cậu học sinh khỏi lồng sắt. Cậu vùng vẫy, gào thét:

— Đừng! Đừng đưa tôi đi! Cứu với!!!

Tiếng hét ấy vang dội khắp phòng, đập thẳng vào tai An, Mai và Khải. Mai bụm miệng, nước mắt chảy dài. Khải run lẩy bẩy, cố tránh nhìn.

Cậu học sinh bị trói chặt lên một chiếc bàn kim loại ở giữa phòng. Trên bàn, dây da và khóa sắt được thiết kế sẵn để cố định cơ thể. Người đàn ông áo blouse đeo găng tay, cẩn thận mở một chiếc hộp lạnh bên cạnh.

Bên trong là những ống tiêm lớn chứa dung dịch đục ngầu màu xám đen.

— Mẫu huyết thanh X-27. Liều thử nghiệm.

Không do dự, hắn cắm mũi tiêm dài ngoằng vào tĩnh mạch cậu học sinh.

Cậu giãy giụa, thét gào trong tuyệt vọng. Nhưng chỉ sau vài giây, toàn thân cậu cong lên, mắt trợn trắng. Tiếng xương răng rắc vang lên, da thịt bắt đầu sùi bọt và nứt ra.

Mai òa khóc, quay đi, nhưng tiếng hét của cậu học sinh vẫn xé toạc bầu không khí:

— AAAAAAAAAAA!!!

Âm thanh ấy vang vọng, dai dẳng, như tiếng gọi từ địa ngục.

An đứng chết lặng, mắt mở to, cảm thấy dạ dày lộn ngược. Cậu muốn lao tới, muốn ngăn lại, nhưng đôi chân như bị xiềng chặt.

Khải thì thào, giọng run rẩy:

— Đây… đây là… thí nghiệm sống…

Cơ thể cậu học sinh kia tiếp tục biến đổi. Đôi tay dài ra bất thường, các khớp gãy gập, lưng gồ lên. Da rách toạc, để lộ những lớp cơ đỏ lòm. Từ cổ họng phát ra tiếng gầm trầm thấp, không còn chút nào là tiếng người.

Người đàn ông áo blouse ghi chú lại, giọng lạnh tanh:

— Phản ứng mạnh. Biến đổi vượt ngoài mức kiểm soát. Kết quả: thất bại.

Hắn búng tay. Hai gã bảo hộ lập tức nhấc búa sắt nện thẳng vào đầu con quái vừa hình thành. Máu và não văng tung tóe, thấm đỏ cả nền xi măng.

Căn phòng im lặng vài giây, chỉ còn tiếng máu nhỏ giọt và tiếng thở dồn dập của nhóm An.

Mai bật khóc nấc, ngồi sụp xuống, thì thầm:

— Họ… họ biến bạn học của chúng ta thành quái vật… rồi giết bỏ như rác rưởi…

An siết chặt nắm tay, móng tay cắm vào da thịt đến bật máu. Trong đầu cậu vang lên duy nhất một ý nghĩ: Phải thoát khỏi đây. Nếu không, số phận chúng ta sẽ giống hệt.

Người đàn ông áo blouse lúc này mới quay sang, đôi mắt lạnh lẽo dừng lại ở nhóm An. Một thoáng nụ cười méo mó hiện lên sau lớp khẩu trang.

— Ba “mẫu mới”… tình trạng nguyên vẹn. Quý giá hơn bất kỳ thứ gì ở đây.

Hắn bước chậm rãi tới gần, từng bước nặng nề như kéo lê định mệnh.

Mai hoảng loạn, nắm chặt tay An. Khải run rẩy, mặt tái nhợt.

Trong những lồng sắt xung quanh, những cái bóng gào rít dữ dội hơn, như bị kích động bởi sự xuất hiện của ba kẻ sống sót. Tiếng đập song sắt, tiếng gào khản đặc tạo thành dàn hợp xướng ma quái, đẩy bầu không khí lên tới cực hạn.

Và rồi, từ trong bóng tối, một giọng nói khác vang lên, lạ lùng và nghẹn ngào:

— Đừng tin… hắn…

Một bàn tay gầy guộc bám vào song sắt lồng ở góc. Trong ánh sáng nhấp nháy, An nhận ra đó là một gương mặt quen thuộc – một thầy giáo mà cậu từng tin tưởng. Nhưng giờ đây, ông ta tiều tụy, đôi mắt mờ đục, cơ thể run rẩy như đang chống lại chính sự biến đổi trong máu.

— Sự thật… còn khủng khiếp hơn… các em nghĩ…

Câu nói bỏ lửng trong tiếng gào rú đồng loạt, khi một loạt lồng sắt bắt đầu rung lắc dữ dội.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×