khúc ca dưới lớp mặt nạ

Chương 10: Mật Lệnh Hoàng Thượng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi trưa tại Điện Ngự Phòng, ánh nắng chiếu xiên qua ô cửa sổ, tạo thành những dải sáng vắt ngang nền đá lạnh. Không khí tĩnh lặng đến mức chỉ nghe rõ tiếng quạt giấy của Hoàng đế Tạ Dực đang lật trang tấu chương.

An Thư đứng trước long ỷ, gập mình cúi đầu, vẫn giữ thần thái điềm tĩnh, nhưng trong lòng hồi hộp. Sau khi giải quyết vụ án Thẩm Kính Lễ, nàng biết rằng giờ đây, trật tự trong triều chỉ là bề nổi. Những thế lực ngầm còn rất nhiều, và nhiệm vụ mà Hoàng đế sắp giao có thể là bước ngoặt sinh tử.

Tạ Dực nhìn nàng, ánh mắt như dò xét từng cử chỉ, từng hơi thở:

“An Thư, ngươi đã chứng minh trí tuệ và bản lĩnh. Trẫm sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ đặc biệt – tuyệt mật.”

An Thư hít một hơi sâu, giọng trầm nhưng kiên định:

“Thần xin tuân mệnh bệ hạ.”

Hoàng đế gật đầu, đưa một phong thư đỏ sẫm:

“Đây là Mật Lệnh Hoàng Thượng. Trong vòng một tuần, ngươi phải tìm ra kẻ đang thao túng phe cánh quan lại, đe dọa an nguy triều đình, đồng thời thu thập chứng cứ về những kẻ phản trắc. Cẩn thận – một bước sai lầm sẽ là cái chết.”

An Thư nhận lấy phong thư, ánh mắt lóe lên quyết tâm. Nàng khẽ mở ra, đọc qua từng chữ, cảm nhận rõ sự nguy hiểm nhưng cũng đầy hứng khởi: đây là cơ hội để chứng minh năng lực, vừa bảo vệ chính nghĩa, vừa giữ vẹn danh tiết phụ thân.

Bước Vào Vòng Xoáy Mật Thám

Ngay chiều hôm đó, An Thư bắt đầu lục soát các văn phòng, thư khố, và liên hệ bí mật với vài quan lại trung thành. Mỗi bước đi đều phải cực kỳ cẩn trọng. Mỗi ánh mắt lạ xuất hiện, nàng đều tính toán: ẩn thân hay tấn công, lùi hay tiến.

Trong lúc kiểm tra thư khố cấm, An Thư tình cờ phát hiện một manh mối quan trọng: văn thư bị đánh dấu riêng, chỉ có Thẩm Kính Lễ và vài thuộc hạ thân tín biết. Nàng khẽ nhíu mày, tim đập dồn dập – đây chính là cơ sở để truy tìm kẻ thao túng phe cánh.

Đêm ấy, dưới ánh trăng, An Thư gặp lại Ngô Tử Khải. Hai người trao đổi nhanh những tin mật, lập kế hoạch: Tử Khải sẽ theo dõi bên ngoài, còn An Thư trực tiếp xâm nhập các thư khố của quan lại nghi vấn.

“Ba ngày trước, ngươi đã cứu ngươi và cũng cứu cả triều đình.” – Tử Khải khẽ nói, ánh mắt đầy lo lắng.

“Giờ chúng ta phải cứu cả ván bài lớn hơn.” – An Thư đáp, giọng quyết liệt.

Cả hai cảm giác được sức nặng của thời khắc: một bước sai, không chỉ mạng sống mà cả bí mật nữ cải nam trang có thể lộ.

Đêm Sinh Tử: Trận Chiến Trí Tuệ

Tối hôm đó, An Thư lẻn vào phủ một quan đại thần nghi ngờ. Trong bóng tối, nàng sử dụng kỹ thuật cải trang và thủ pháp phụ thân dạy để tránh mọi bẫy.

Khi đến phòng chứa văn thư, nàng phát hiện một chiếc rương sơn đen với các bản ghi mật, tất cả đều liên quan đến âm mưu thao túng triều đình. Nàng cẩn trọng mở ra, đọc từng dòng, ghi nhớ từng dấu hiệu.

Đột nhiên, bóng tối rung lên – một giọng trầm lạnh vang lên:

“Ngươi dám lẻn vào đây?”

An Thư lùi lại, tay vẫn nắm chặt bản sao, ánh mắt sắc bén.

“Ta… chỉ kiểm tra sự thật!” – nàng đáp, giọng trong mà mạnh mẽ.

Một bóng người tiến lại gần – chính là kẻ thao túng, thuộc hạ cũ của Thẩm Kính Lễ, nay đã lộ chân tướng. Chưa kịp phản ứng, hắn tung quyền, nhắm thẳng ngực An Thư.

Nàng khẽ xoay người, dùng sức bật cao, tránh đòn. Thanh kiếm ngắn trong tay bật sáng dưới ánh trăng, chặn đòn đối thủ. Trong nháy mắt, chiến đấu giữa trí tuệ và thân thủ căng thẳng xảy ra.

Cuối cùng, An Thư dùng mưu kế phụ thân dạy, tung đòn hiểm, hạ đối thủ và trói gọn. Trong khi đó, Ngô Tử Khải từ bên ngoài lao vào, trợ giúp nàng đưa tất cả văn thư về Hàn Lâm Viện an toàn.

Ánh Nhìn Ngầm

Sau trận chiến, An Thư trở về phòng, mồ hôi nhễ nhại nhưng ánh mắt sáng rực quyết tâm. Cầm bản mật lệnh Hoàng thượng và những chứng cứ thu thập được, nàng biết mình vừa bước qua bước nguy hiểm nhất từ trước đến nay.

Tạ Dực xuất hiện bất ngờ, đứng ngoài cửa sổ, ánh mắt đen sâu thẳm nhìn nàng:

“Ngươi lại một lần nữa khiến trẫm kinh ngạc… Ngươi không chỉ thông minh, mà còn dám đối mặt tử thần để thực hiện nhiệm vụ. Ta… thực sự khâm phục.”

An Thư khẽ cúi đầu, lòng trộn lẫn cảm giác vừa sợ vừa hứng khởi: mối quan hệ với Hoàng đế ngày càng phức tạp, vừa là bệ phóng cho sự nghiệp, vừa là ràng buộc tâm lý không thể bỏ qua.

“Phụ thân… con đã bước vào một ván bài lớn hơn, nhưng con không sợ. Nếu là đúng, con sẽ làm. Nếu là sai, con sẽ chịu trách nhiệm. Và nếu là thử thách… con sẽ vượt qua.”

Ánh trăng chiếu qua cửa, chiếu lên gương mặt An Thư kiên cường, nhấn mạnh bước chuyển mình quan trọng: từ học sĩ mới vào triều, nàng giờ đã trở thành một phần quan trọng trong vận mệnh triều đình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×