khúc ca dưới lớp mặt nạ

Chương 11: Liên Minh Ngầm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hàn Lâm Viện vừa trở lại trạng thái bình thường sau cơn bão Thẩm Kính Lễ, nhưng không khí vẫn còn âm u. Những kẻ lợi dụng thời cơ hãm hại An Thư bị trừng phạt, nhưng các phe phái trong triều không vì thế mà buông bỏ tham vọng.

An Thư ngồi trong phòng, ánh nến lay lắt, tay cầm bản mật lệnh Hoàng thượng, đầu óc xoay tròn. Ba ngày sinh tử vừa qua khiến nàng nhận ra: triều đình chỉ là bề nổi, còn cơn bão thực sự đang nằm trong bóng tối.

“Nếu chỉ dựa vào bản thân, không thể chống lại toàn bộ thế lực ngầm. Phải có đồng minh, nhưng phải lựa chọn thật kỹ.”

Nàng quyết định lập một liên minh ngầm – tập hợp những người trung thành với công lý, đủ trí tuệ và dũng khí để cùng bảo vệ triều chính và bí mật thân phận mình.

Tìm Đồng Minh

Đêm hôm sau, An Thư hẹn gặp Ngô Tử Khải trong một khu vườn hẻo lánh.

“Ngươi đã chứng minh lòng trung thành và trí tuệ. Giờ trẫm muốn ngươi trở thành đồng minh, cùng bảo vệ sự thật trong triều.” – An Thư nói, ánh mắt nghiêm túc.

Tử Khải trầm giọng:

“Ngươi định liên minh với ai? Nếu không cẩn thận, chỉ cần một sơ suất, mọi chuyện sẽ bại lộ.”

An Thư khẽ mỉm cười:

“Chỉ chọn những người đã một lần chứng minh trung thành, có lòng công chính. Ai không đủ, không bao giờ được tin tưởng. Liên minh này không phải để đấu đá phe phái, mà để bảo vệ trật tự và sự thật.”

Hai người quyết định bắt đầu từ vài học sĩ cùng tầng lớp cũ trung thành với Diệp gia, đồng thời liên hệ một số quan văn uy tín, nhưng không dính líu trực tiếp đến Hoàng đế – nhằm tránh gây nghi kỵ.

Cuộc Gặp Bí Mật

Một tuần sau, tại một phòng nhỏ trong thư viện hẹp, An Thư tổ chức cuộc họp bí mật. Ánh nến chiếu lên gương mặt những người được chọn: có học sĩ trung thành với Diệp gia, một số hạ quan cẩn trọng nhưng dám trung thực, và Ngô Tử Khải.

An Thư đứng giữa, giọng vang mà dứt khoát:

“Chúng ta không chỉ bảo vệ triều đình, mà còn bảo vệ sự thật và công lý. Ai dám phản bội, không chỉ phải chịu tội trước thiên hạ, mà còn trước lòng trung thực của chính mình.”

Mọi người lặng yên, cảm nhận được tầm quan trọng của từng lời nàng nói. Đây không chỉ là một liên minh, mà còn là lời cam kết sinh tử.

Mối Quan Hệ Âm Thầm

Sau cuộc họp, An Thư ra ngoài sân, nơi ánh trăng chiếu sáng từng kẽ lá. Ngô Tử Khải bước theo, ánh mắt nhìn nàng không giấu vẻ trầm trồ và ngưỡng mộ.

“Ngươi thật sự khác biệt… không chỉ thông minh, mà còn can đảm đến mức không ai dám tưởng tượng.” – Tử Khải nói, giọng khẽ rung động.

An Thư nhíu mày, ánh mắt thoáng đỏ vì ngạc nhiên:

“Cẩn trọng… còn nhiều mắt dõi theo. Chúng ta không thể để bất kỳ ai biết quá nhiều.”

Họ đứng cạnh nhau trong im lặng, nhưng trong lòng, cả hai đều cảm nhận được một sự rung động âm thầm – vừa là sự tin tưởng, vừa là cảm giác khó tả khi hai con người có chung lý tưởng chạm nhau trong im lặng.

Sóng Ngầm Trong Triều

Ngày hôm sau, Hàn Lâm Viện tiếp tục hoạt động như bình thường. Nhưng An Thư biết rõ, những động thái của Thẩm Kính Lễ vừa bị trừng phạt chưa phải là hồi kết. Các quan lại phe cánh hắn vẫn âm thầm tìm cách thao túng triều đình.

An Thư phải lên kế hoạch từng bước, vừa củng cố liên minh, vừa giấu kín thân phận nữ cải nam trang. Mỗi văn thư, mỗi thông tin thu thập được đều là mảnh ghép của một bức tranh lớn hơn – bức tranh quyết định vận mệnh triều đình và tính mạng của chính nàng.

“Nếu không xây dựng liên minh vững mạnh, chỉ một cơn gió mạnh thôi cũng đủ thổi bay tất cả.” – An Thư tự nhủ.

Và như thế, từ một học sĩ trẻ tuổi mới bước vào Hàn Lâm Viện, nàng đã trở thành một chiến binh âm thầm – đứng giữa vòng xoáy chính trị, vừa bảo vệ chính nghĩa, vừa bảo vệ thân phận, đồng thời khởi đầu cho một câu chuyện tình cảm âm thầm nhưng mãnh liệt với Hoàng đế.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×