Ánh nắng sớm xuyên qua tán cây, chiếu rọi những vệt sáng lung linh trên mặt đất ẩm ướt. Lâm Vỹ đứng giữa bãi tập rộng rãi, xung quanh là cỏ dại và những tảng đá phủ rêu, nơi cao thủ đã dạy anh cách kiểm soát linh hồn Thiên Lôi. Hôm nay, anh sẽ bước vào thử thách thực tế đầu tiên – vận dụng sức mạnh để đối phó với tình huống giang hồ thực thụ.
“Hãy nhớ, võ công không chỉ là sức mạnh,” – cao thủ nói, ánh mắt nhìn xa xăm, như thể có thể xuyên thấu cả thời gian – “mà là ý chí, là chiến lược và là tinh thần. Ngươi không thể thắng nếu chỉ dựa vào sức mạnh của Thiên Lôi.”
Lâm Vỹ hít một hơi thật sâu, cảm nhận cơ thể. Năng lượng trong từng thớ cơ bùng nổ, nhưng lần này không hỗn loạn như trước. Anh đã học cách điều tiết, hòa nhập với linh hồn Thiên Lôi. Cảm giác uy lực đó không còn là áp lực, mà trở thành một phần của chính anh.
Một tiếng động vang lên từ phía rừng: một nhóm thanh niên mặc áo đen tiến ra, rõ ràng là phe cánh Thiên Long Bang đang thử thách anh. Lâm Vỹ nhận ra rằng đây không chỉ là trận đấu đơn thuần, mà là bài học đầu tiên về giang hồ thực tế: kẻ thù không chỉ mạnh về võ công, mà còn ranh mãnh và biết lợi dụng mọi điểm yếu.
Anh nhắm mắt, hít sâu, và khi mở ra, đôi mắt sáng rực. Một cú vung tay nhẹ, không gây sát thương trực tiếp, nhưng đã khiến đám thanh niên lùi lại – đây là dấu hiệu của khả năng kiểm soát năng lượng và uy lực tinh thần.
Trận đấu bắt đầu. Mỗi chiêu thức của Lâm Vỹ đều mang sự kết hợp giữa kỹ thuật Thiên Lôi và tư duy hiện đại: né tránh nhanh, tung đòn chính xác, tận dụng môi trường xung quanh để tạo lợi thế. Những tảng đá, cành cây, và chính địa hình bãi tập trở thành công cụ hỗ trợ chiến đấu.
Một thanh niên từ nhóm đối phương lao tới, tay cầm gậy sắt. Lâm Vỹ nhẹ nhàng lướt qua, vận khí chạy dọc tay, cú chặn gậy không chỉ đơn thuần là sức mạnh, mà còn là uy lực tinh thần khiến đối phương phải lùi bước. Anh cảm nhận rõ rệt: chiến đấu không chỉ là cơ bắp, mà là chiến thuật và tinh thần võ lâm.
Sau trận đấu, đám thanh niên bỏ chạy, để lại không gian yên lặng. Lâm Vỹ thở dốc, mồ hôi nhễ nhại, nhưng ánh mắt rực sáng. Anh nhận ra bài học quan trọng: võ công Thiên Lôi là sức mạnh, nhưng nếu thiếu tinh thần, thiếu mưu lược và sự kiểm soát, sức mạnh ấy có thể phản bội chính bản thân.
Cao thủ đứng quan sát từ xa, gật đầu:
“Tốt lắm. Ngươi đã học cách kết hợp sức mạnh với trí tuệ. Nhưng giang hồ rộng lớn, kẻ thù tinh vi hơn nhiều. Ngươi phải luôn tỉnh táo và học cách đọc tình huống.”
Buổi chiều, Lâm Vỹ ngồi bên bờ suối, nhìn dòng nước chảy róc rách. Anh nhắm mắt, hít sâu và tập trung vào từng cảm giác trong cơ thể: từng nhịp thở, từng dòng năng lượng, từng bước chân và mỗi cú ra tay. Anh hiểu rằng tinh thần võ lâm không chỉ là chiến đấu, mà là sự hòa hợp với bản thân, với linh hồn Thiên Lôi và với thế giới xung quanh.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo hương rừng và âm thanh của suối. Lâm Vỹ mỉm cười. Anh biết rằng hành trình phía trước còn dài, nhưng hôm nay, anh đã học được một điều quan trọng: sức mạnh không là tất cả, mà tinh thần và trí tuệ mới là chìa khóa sống còn trong giang hồ.
Trong tim, linh hồn Thiên Lôi cũng rung lên một cảm giác hài lòng:
“Ngươi đã bước những bước đầu tiên đúng hướng… Giang hồ đang chờ, và chúng ta sẽ không bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào.”
Bầu trời chiều tối dần buông xuống, ánh nắng cuối cùng chiếu lên mái tóc Lâm Vỹ. Trong ánh sáng vàng nhạt ấy, anh cảm nhận một sức mạnh mới – không chỉ là võ công, mà là sự tự tin, ý chí và tinh thần của một kiếm khách thực thụ, sẵn sàng bước vào những thử thách kế tiếp của giang hồ.