kiến tạo nắng ấm

Chương 10: Gánh Vác Nền Móng Tình Yêu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Vắng Bóng Lục Tổng

Sự vắng mặt của Lục Minh Hạo để lại một khoảng trống lớn không chỉ trong căn penthouse mà còn tại trụ sở Lục Thị. Thanh Mai, trong vai trò Giám đốc Điều hành của “Kiến Tạo Nắng Ấm” kiêm người đại diện cho Minh Hạo tại các cuộc họp cấp cao của tập đoàn Lục Thị, cảm nhận rõ rệt áp lực này.

Các thành viên Hội đồng Quản trị Lục Thị, vốn đã quen với sự kiểm soát tuyệt đối và quyết đoán của Minh Hạo, không khỏi nghi ngờ năng lực của Thanh Mai. Trong một buổi họp về kế hoạch tài chính quý tiếp theo, Cố vấn Cao, một người luôn phản đối Minh Hạo, đã lên tiếng.

“Thưa cô Hứa,” Cố vấn Cao nói, giọng điệu đầy vẻ trịch thượng. “Việc cô đại diện Lục tổng là một sự tin tưởng cá nhân. Nhưng cô có thực sự hiểu về thị trường vốn, đặc biệt là khi chúng ta cần huy động nguồn lực cho giai đoạn hai của dự án Thành Phố Xanh không? Hay cô chỉ đơn thuần là người chuyển lời?”

Thanh Mai không hề nao núng. Cô đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Cô mở máy chiếu, không trình bày các con số, mà trình chiếu một đoạn video giám sát công trình.

“Thưa các vị, Kiến Tạo Nắng Ấm không chỉ là một công ty con, nó là tương lai của Lục Thị. Trong ba tuần qua, trong khi Lục tổng vắng mặt, chúng tôi đã đẩy nhanh tiến độ thân tháp thêm 5%, giảm thiểu 10% chi phí vật liệu mà vẫn đảm bảo chất lượng, nhờ vào hệ thống kiểm soát AI mà Lục tổng đã thiết lập.”

Cô chuyển sang một biểu đồ tài chính. “Về vấn đề huy động vốn, Tập đoàn Hồng Phúc đã cố gắng dùng tin đồn cũ để ngăn cản các ngân hàng lớn. Tôi đã không đối đầu trực tiếp, mà chuyển hướng sang các quỹ đầu tư tư nhân, những người quan tâm đến tính bền vững và sự minh bạch. Hôm nay, tôi mang đến bản cam kết đầu tư từ Quỹ Xanh Châu Á, với giá trị gấp đôi so với mục tiêu ban đầu của chúng ta.”

Cả phòng họp im lặng. Sự tự tin, kiến thức sâu rộng về cả kỹ thuật lẫn tài chính, cùng với kết quả thực tế, đã dập tắt mọi nghi ngờ. Thanh Mai không cần dựa vào danh nghĩa vợ sắp cưới của Lục tổng; cô đứng vững bằng chính năng lực của mình.

Cố vấn Cao, sau một thoáng bất ngờ, chỉ có thể gật đầu: “Tốt lắm, cô Hứa. Chúng tôi xin lỗi vì đã nghi ngờ.”

2. Thiếu Vắng Người Cha

Dù mạnh mẽ ở công ty, Thanh Mai lại cảm thấy yếu đuối khi ở nhà. Bé An, dù đã thích nghi với căn penthouse và coi Minh Hạo là một phần không thể thiếu của cuộc sống, vẫn cảm thấy hụt hẫng.

Mỗi tối, cô bé đều mang chiếc gấu trúc và chiếc máy bay đỏ ra ngồi bên cửa sổ, nhìn về phía chân trời.

Một đêm, Bé An không ngủ được. Cô bé đến phòng Thanh Mai.

“Mẹ ơi,” Bé An hỏi, giọng thì thầm. “Khi nào chú Hạo về ạ? Chú ấy không thích con nữa nên chú ấy đi rồi phải không?”

Thanh Mai ôm con thật chặt. “Không phải vậy đâu, cục cưng. Chú Hạo yêu con, và yêu mẹ. Chú ấy đi làm một việc rất quan trọng: tìm lại người thân của chú ấy. Chú ấy đang chữa lành vết thương của chính mình, để khi về đây, chú ấy sẽ là một người cha hoàn hảo nhất.”

“Nhưng sao chú ấy không đưa con đi?”

“Vì đây là cuộc chiến riêng của chú ấy, con yêu. Nhưng mẹ tin, chú ấy đang rất nhớ con.”

Thanh Mai đã phải tự mình làm mọi việc mà trước đây Minh Hạo đã giúp: kể chuyện trước khi ngủ, kiểm tra bài tập. Cô bé nhận ra sự thiếu vắng của anh, và điều này khiến Thanh Mai vừa thương con, vừa cảm thấy trái tim mình cũng đau đáu nỗi nhớ.

Để làm yên lòng con, Thanh Mai đã nhờ Minh Hạo gửi về một món quà nhỏ từ nơi anh đến. Sáng hôm sau, một bưu kiện nhỏ được gửi đến: một chiếc khăn quàng cổ thủ công với họa tiết hình cây xanh và một chiếc ghi chú viết tay bằng tiếng Anh.

Minh Hạo (dịch): “Món quà này được làm ở nơi có rất nhiều nắng. Chú gửi nắng về cho Kiến trúc sư An và mẹ. Chú đang xây dựng lại cầu nối với quá khứ. Chờ chú nhé.”

Bé An ôm chiếc khăn vào lòng, gương mặt cô bé rạng rỡ. Món quà không chỉ là một vật phẩm, mà là một lời hứa, một sự đảm bảo rằng tình yêu vẫn còn đó, dù cách xa về địa lý.

3. Lời Thú Nhận Từ Nơi Xa

Sau hai tuần, Thanh Mai nhận được một email rất dài từ Minh Hạo, được gửi vào lúc nửa đêm. Đây không phải là một email công việc hay tin nhắn tình cảm đơn thuần, mà là một bức thư tường thuật lại cảm xúc của anh.

Trích đoạn email của Minh Hạo:

“Thanh Mai yêu quý,

Anh đã tìm thấy bà ấy. Bà ấy đang sống trong một viện điều dưỡng nhỏ ở Thụy Sĩ. Căn bệnh ung thư đã được kiểm soát, nhưng cơ thể bà ấy rất yếu. Cuộc gặp gỡ đầu tiên… thật khó khăn. Anh đã đứng trước bà ấy, chỉ muốn hét lên hỏi tại sao bà lại bỏ rơi anh, nhưng tất cả những gì anh có thể làm là ôm bà.

Bà ấy khóc. Bà ấy kể lại việc cha đã ép bà đi, về nỗi sợ hãi trở thành gánh nặng, và về tình yêu vô bờ bến mà bà dành cho anh và cha. Sự thật cay đắng hơn nỗi hận thù rất nhiều. Anh đã sống trong sự giả dối, tin rằng tình yêu là sự rời bỏ. Thật may, nhờ em, anh đã kịp thời tìm ra sự thật.

Mười năm qua, bà ấy vẫn luôn theo dõi anh từ xa qua các tin tức, tự hào và đau khổ. Bà ấy không dám liên lạc vì nghĩ rằng anh đã hạnh phúc. Khi bà biết chuyện Vương tổng, bà đã suýt gục ngã vì nghĩ rằng mình đã góp phần gây ra cái chết của cha. Anh đã phải dành nhiều thời gian để thuyết phục bà rằng mọi chuyện đã ổn, rằng chúng ta đã minh oan cho cha.

Anh đã tha thứ cho mẹ. Và anh đã thuyết phục bà về nhà. Bà ấy sẽ bay về cùng anh vào cuối tuần này. Anh muốn bà gặp em, người đã dạy anh cách tha thứ, và gặp Bé An, người đã dạy anh cách yêu thương vô điều kiện.

Chờ anh, vợ tương lai của anh. Anh mang nắng ấm thật sự về đây.”

Thanh Mai đọc đi đọc lại bức thư, nước mắt cô tuôn rơi. Cô hiểu, Minh Hạo đã vượt qua được bóng ma lớn nhất của đời anh. Giờ đây, anh đã thực sự tự do và trọn vẹn. Cô cảm thấy vô cùng tự hào và yêu thương người đàn ông này.

4. Thử Thách Mới: Chi tiết Kỹ thuật Gây Ra Bão Tố

Giữa lúc niềm vui sắp đến, một sự cố lớn đã xảy ra tại công trường Thành Phố Xanh.

Thanh Mai nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ Trưởng nhóm Kỹ thuật, anh Dũng. “Cô Mai, chúng ta gặp vấn đề nghiêm trọng! Hệ thống điều hòa nhiệt độ sinh thái (HVS) cho toàn bộ Khu dân cư cao cấp bị lỗi. Nhà thầu phụ Tín Phát đã thay thế vật liệu cách nhiệt bằng một loại rẻ tiền hơn, không đạt chuẩn chống cháy và tản nhiệt. Nếu chúng ta lắp đặt tiếp, toàn bộ dự án sẽ phải ngừng lại để thay thế, mất ít nhất ba tháng và hàng chục tỷ đồng!”

Thanh Mai lập tức lao đến công trường. Nhà thầu Tín Phát là một công ty nhỏ, được giới thiệu bởi Cố vấn Cao, ngay trước khi Minh Hạo đi vắng. Rõ ràng, đây là đòn phản công cuối cùng của Hồng Phúc thông qua người nội bộ.

Thanh Mai đối diện với ông Tín, Giám đốc Tín Phát. Ông ta cười cợt: “Thưa cô Hứa, lỗi là do sự nhầm lẫn của công nhân. Chắc chắn không ảnh hưởng lớn. Thay thế vật liệu không phải là vấn đề của tôi.”

Thanh Mai kiềm chế cơn giận. Việc thay thế toàn bộ vật liệu sẽ hủy hoại uy tín của Kiến Tạo Nắng Ấm và gây ra thiệt hại lớn. Cô không thể để điều đó xảy ra.

Cô dành cả đêm tại văn phòng công trường, cùng với anh Dũng, xem xét bản vẽ HVS chi tiết. Cô nhận ra một sơ hở: do sử dụng thiết kế Trụ Rỗng đặc biệt, có một hệ thống ống dẫn phụ trợ nằm bên trong lõi trụ, vốn chỉ dùng cho việc thoát nước và cáp quang, nhưng lại có không gian thừa.

Ý tưởng đột phá lóe lên: Sử dụng lõi trụ rỗng làm ống dẫn khí thay thế cho hệ thống cách nhiệt bị lỗi.

“Anh Dũng,” Thanh Mai nói, mắt sáng rực. “Chúng ta không cần thay thế vật liệu. Chúng ta sẽ thay đổi thiết kế HVS. Chúng ta sẽ chuyển hướng hệ thống thông gió và tản nhiệt phụ vào chính lõi trụ rỗng! Lõi trụ của chúng ta vốn đã có khả năng cách nhiệt tự nhiên vượt trội. Chúng ta chỉ cần thiết kế lại các van và cửa thoát khí.”

Anh Dũng kinh ngạc. “Nhưng… Kiến trúc sư Hứa, điều đó chưa từng được thử nghiệm. Nó quá rủi ro!”

“Chúng ta có cảm biến nhiệt độ 24/7 trong lõi trụ. Chúng ta có thể mô phỏng. Nếu thành công, chúng ta sẽ tiết kiệm được ba tháng và tạo ra một bằng sáng chế kiến trúc hoàn toàn mới: Hệ thống HVS tích hợp lõi trụ! Đây sẽ là một chiến thắng kỹ thuật chứ không phải là một sự cố!” Thanh Mai nói, sự quyết đoán của cô không hề thua kém Minh Hạo.

5. Chiến Thắng Của Thanh Mai

Trong 72 giờ tiếp theo, Thanh Mai, với sự hỗ trợ của các kỹ sư trung thành, đã làm việc không ngừng nghỉ. Cô đã mô phỏng chi tiết, điều chỉnh bản vẽ, và tổ chức một cuộc họp khẩn cấp để trình bày ý tưởng trước hội đồng kỹ thuật.

“Minh Hạo đã dạy tôi rằng, khủng hoảng là cơ hội để bứt phá,” Thanh Mai nói với các kỹ sư. “Hãy tin tưởng vào thiết kế của chúng ta. Hãy tin tưởng vào Trụ Rỗng.”

Dưới sự chỉ đạo của cô, đội ngũ đã thực hiện việc thay đổi hệ thống. Sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm. Nhưng cuối cùng, hệ thống đã được thử nghiệm thành công. Không chỉ giải quyết được sự cố, hệ thống mới còn hiệu quả hơn, tiết kiệm năng lượng hơn và bền vững hơn so với thiết kế ban đầu.

Thanh Mai đã biến một sự cố phá hoại thành một cuộc cách mạng kỹ thuật. Công ty Tín Phát bị hủy hợp đồng và bị bồi thường thiệt hại. Cố vấn Cao bị Hội đồng Quản trị chỉ trích nặng nề.

Vào cuối ngày, Thanh Mai trở về nhà, kiệt sức nhưng tràn đầy niềm tự hào. Cô đã chứng minh được giá trị của mình, không chỉ với Minh Hạo, mà với toàn bộ Lục Thị.

6. Nắng Ấm Trở Về

Thanh Mai vừa tắm xong thì điện thoại reo. Đó là số của Minh Hạo.

“Em yêu,” giọng Minh Hạo ấm áp và nhẹ nhõm, vang lên bên tai cô. “Anh đã làm được. Mẹ anh… bà ấy đã đồng ý về nhà. Bà ấy đang ngủ say bên cạnh anh. Bà ấy đã nói rằng rất mong được gặp con dâu và cháu gái.”

Nước mắt Thanh Mai trào ra. “Minh Hạo… Em mừng cho anh.”

“Còn em? Anh nghe nói ở nhà đã có một trận bão lớn, và Kiến trúc sư Hứa đã một mình chế ngự nó bằng một phát minh mới?” Minh Hạo cười lớn. “Anh đã biết em là người tài giỏi, nhưng không ngờ em lại mạnh mẽ đến thế.”

Thanh Mai kể cho anh nghe mọi chuyện, về sự cố vật liệu và giải pháp HVS tích hợp lõi trụ.

“Em đã thực sự thay đổi anh, Thanh Mai,” Minh Hạo nói. “Trước đây, anh sẽ trừng phạt Tín Phát và hủy hợp đồng. Còn em, em đã biến nó thành một chiến thắng. Em đã dạy anh cách xây dựng thay vì phá hủy.”

“Vậy khi nào anh về?” Thanh Mai hỏi, giọng nói đầy mong chờ.

“Ngày mai. Chín giờ sáng, tại sân bay. Anh sẽ mang nắng ấm về với em và An.”

Thanh Mai nhìn ra cửa sổ, nơi Thành Phố Xanh đang tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn công trường. Cô cảm thấy trái tim mình bình yên và trọn vẹn. Cô đã gánh vác được nền móng tình yêu, chờ đợi người đàn ông của mình trở về. Cuộc chiến đã kết thúc, và tổ ấm của họ sắp trở nên hoàn hảo.

Sáng hôm sau, Thanh Mai mặc chiếc váy đẹp nhất, cùng Bé An và mẹ đến sân bay. Khi Minh Hạo bước ra khỏi khu vực đón khách, bên cạnh anh là một người phụ nữ lớn tuổi, dịu dàng và yếu ớt.

Bé An không chạy đến Minh Hạo trước. Cô bé chạy đến người phụ nữ, đưa chiếc khăn quàng cổ ra.

“Bà là mẹ của chú Hạo phải không ạ? Chú Hạo nói bà đã mang nắng về cho bọn con.”

Người phụ nữ, mẹ của Minh Hạo, nhìn chiếc khăn, rồi nhìn Minh Hạo, nước mắt bà rơi xuống. Minh Hạo nhìn Thanh Mai, ánh mắt anh đầy tình yêu và biết ơn.

Gia đình cuối cùng đã đoàn tụ. Nắng ấm đã thực sự trở về.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×