kiến tạo nắng ấm

Chương 7: Đòn Quyết Định


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Giông Bão Trong Gia Đình

Bình minh đã lên, nhưng căn phòng khách của Thanh Mai vẫn chìm trong không khí nặng nề, căng thẳng hơn cả những đêm thức trắng ở công trường. Thanh Vy tỉnh giấc, thấy Minh Hạo và Thanh Mai đang nhìn cô với ánh mắt vừa thất vọng, vừa đau khổ.

Thanh Mai không khóc nữa, cô chỉ cảm thấy một nỗi đau lạnh buốt thấu tim. Cô đặt chiếc điện thoại của Thanh Vy lên bàn.

“Vy, em giải thích đi,” giọng Thanh Mai run rẩy. “Anh ta là ai? Và tại sao em lại bán hồ sơ mật của Kiến Trúc Hứa Gia cho anh ta?”

Thanh Vy nhìn thấy tin nhắn của Lý Thạch và những bức ảnh tài liệu bị chụp lại, cô sụp đổ. Cô không thể chối cãi.

“Em… em xin lỗi, chị Mai! Em bị lừa! Anh ta hứa sẽ giúp em đi Milan, anh ta nói chỉ cần một ít tài liệu để ‘làm thủ tục tài chính’ cho học bổng. Em không biết… không biết anh ta là người của Vương tổng!”

Thanh Mai nắm chặt tay, móng tay hằn sâu vào da thịt. “Vy! Em biết rõ những hồ sơ đó có ý nghĩa gì với cha, với công ty, với danh dự của chúng ta không? Em đã đặt dấu chấm hết cho tất cả mọi thứ chị đang cố gắng cứu vãn chỉ vì một tấm vé du học phù phiếm!”

Minh Hạo bước tới, giọng nói trầm tĩnh nhưng kiên quyết. “Cô bé, Vương tổng không chỉ mua thông tin. Hắn ta đã lợi dụng lòng tham của cô để hủy hoại cả hai công ty. Cô đã đưa hắn ta một khẩu súng, và hắn sẽ dùng nó để bắn hạ chị cô.”

Thanh Vy gào khóc, nỗi hối hận và sợ hãi dâng lên cực điểm. “Em phải làm gì đây? Anh ta sẽ công bố tài liệu, em sẽ bị truy tố! Em xin lỗi, em xin lỗi…”

Minh Hạo nhìn Thanh Mai, ánh mắt anh ta ra hiệu. Thanh Mai hiểu, giờ không phải lúc để trừng phạt, mà là lúc để bảo vệ.

“Minh Hạo, anh giúp tôi đi,” Thanh Mai cầu xin. “Em ấy là gia đình duy nhất của tôi. Xin anh, đừng để em ấy phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Tôi sẽ chịu mọi thứ.”

Minh Hạo thở dài. “Hồ sơ đã bị lộ. Không thể rút lại. Nhưng tôi có thể bảo vệ cô bé. Hồ sơ tài chính đó là con dao hai lưỡi. Vương tổng sẽ dùng nó để công bố rằng cha cô và cha tôi đã biển thủ, nhưng chính những hồ sơ đó lại chứa đựng sơ hở mà cha tôi đã chuẩn bị.”

Anh ta nhìn Thanh Vy. “Cô bé, cô phải tin tưởng chị mình tuyệt đối, và làm theo những gì chúng tôi nói. Việc đầu tiên, Lý Thạch sẽ liên lạc lại để lấy bản gốc hoặc xác nhận. Cô phải làm cho hắn tin rằng hắn đã thắng.”

Thanh Vy gật đầu lia lịa trong nước mắt. Thanh Mai nhìn em gái, lòng cô tan nát. Mặc dù đau đớn vì sự phản bội, nhưng cô vẫn quyết định bảo vệ em mình khỏi vòng lao lý, và đặt cược tất cả vào kế hoạch của Minh Hạo.

2. Kế Hoạch Đặt Bẫy Thép

Minh Hạo và Thanh Mai dành cả ngày để phân tích những bức ảnh hồ sơ mà Thanh Vy đã chụp.

Minh Hạo giải thích: “Mười năm trước, cha tôi phát hiện Vương tổng đang sử dụng công ty của cha tôi để thực hiện các giao dịch rửa tiền quy mô lớn, liên quan đến các dự án xây dựng khác. Cha cô đã quyết định hợp tác với cha tôi để thu thập bằng chứng. Họ giả vờ thất bại, để Vương tổng tin rằng Kiến Trúc Hứa Gia và Lục Thị đã sụp đổ vì tội biển thủ.”

“Vậy số tiền lớn chuyển từ tài khoản cha anh đi đâu?” Thanh Mai hỏi.

“Đó là ‘Quỹ Vô Danh’ do hai người họ lập ra. Cha cô đã rút tiền khỏi công ty để chuyển vào quỹ này, tạo bằng chứng về sự thất thoát tài chính. Quỹ này được niêm phong, và chìa khóa nằm trong tay cha tôi, hoặc nằm đâu đó trong két sắt cũ của cha cô.” Minh Hạo chỉ vào một mục trong bản kê. “Vương tổng sẽ công bố giao dịch này, nhưng hắn không biết về mục đích thật sự của Quỹ Vô Danh.”

Kế hoạch của Minh Hạo:

1. Để đối thủ ra đòn: Cho phép Vương tổng công bố những tài liệu đã bị đánh cắp. Điều này sẽ gây ra khủng hoảng niềm tin lớn nhất cho Lục Thị, nhưng lại là điều cần thiết.

2. Lập hồ sơ kháng cáo: Dựa vào những ghi chú tay của cha Thanh Mai và cha Minh Hạo trong các hồ sơ bị rò rỉ, Minh Hạo lập một bộ hồ sơ pháp lý hoàn chỉnh, chứng minh các giao dịch đó là hành động phòng vệ pháp lý của hai vị Tổng giám đốc nhằm bẫy Vương tổng.

3. Bằng chứng then chốt: Minh Hạo tin rằng chiếc két sắt cũ ở kho dữ liệu (nơi Thanh Vy đã lấy tài liệu) vẫn còn chứa bằng chứng quan trọng hơn. Anh ta yêu cầu Thanh Mai nhớ lại mọi chi tiết.

4. Sự kiện công khai: Triệu tập một cuộc họp báo khẩn cấp, mời tất cả các nhà đầu tư và truyền thông tham dự, biến cuộc khủng hoảng thành một sân khấu công lý.

3. Lý Thạch và Tấm Vé Định Mệnh

Thanh Vy, theo chỉ đạo của Minh Hạo, đã gửi toàn bộ ảnh chụp hồ sơ cho Lý Thạch.

Lý Thạch vui mừng khôn xiết, hắn gửi lại cho Thanh Vy tấm vé điện tử và thư mời nhập học chính thức của Học viện Thiết kế Milan.

Lý Thạch: “Tiểu thư Vy, cô đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Cuộc sống mới đang chờ cô. Hãy lên đường. Tôi tin cô sẽ không nói cho ai biết về chuyện này.”

Thanh Mai nhìn tấm vé, lòng đau như cắt. Cô biết, đây là cái giá của sự tự do mà em gái cô phải đánh đổi.

Thanh Mai gọi cho Thanh Vy, giọng cô lạnh lùng nhưng đầy tình thương. “Em hãy ra sân bay, làm thủ tục. Nhưng đừng đi. Em hãy ở đó, và nghe điện thoại của chị.”

Thanh Vy khóc nức nở, cô ôm chặt lấy chị mình. “Chị Mai, em xin lỗi… Em xin lỗi…”

“Không sao, Vy. Chị sẽ giải quyết mọi chuyện. Nhưng em phải nhớ, không có thành công nào được xây dựng trên sự lừa dối. Chị sẽ minh oan cho em, nhưng em phải tự hứa với mình, từ nay về sau, sống chân thật.”

Thanh Vy đi đến sân bay theo kế hoạch. Việc này sẽ khiến Vương tổng và Lý Thạch tin rằng Thanh Vy đã ra khỏi cuộc chơi và mọi việc đã được an bài.

4. Vương Tổng Công Bố

Sáng hôm sau, thị trường tài chính chấn động. Tập đoàn Vương Phát tổ chức họp báo khẩn cấp. Vương tổng xuất hiện với vẻ mặt tự tin và ngạo nghễ.

“Thưa quý vị, tôi có trong tay bằng chứng không thể chối cãi!” Vương tổng gầm lên. “Dự án Thành Phố Xanh là một trò lừa đảo từ trong trứng nước! Mười năm trước, Lục tổng và Hứa tổng đã cấu kết, rút ruột tài sản của công ty, gây ra cuộc khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng! Đây là bằng chứng về giao dịch bí mật, Quỹ Vô Danh, nơi hàng ngàn tỷ đồng của Lục Thị đã biến mất!”

Vương tổng trình chiếu những bức ảnh tài liệu mà Thanh Vy đã cung cấp. Ngay lập tức, cổ phiếu Lục Thị lao dốc không phanh. Các nhà đầu tư hoảng loạn. Uy tín của Lục Thị và Minh Hạo bị hủy hoại chỉ trong vài phút.

Minh Hạo và Thanh Mai, đang theo dõi qua TV trong văn phòng, vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh đáng kinh ngạc.

“Hắn đã mắc bẫy,” Minh Hạo nói, mắt sáng quắc. “Bây giờ là lúc chúng ta ra đòn.”

5. Đòn Quyết Định

Minh Hạo và Thanh Mai lái xe thẳng đến địa điểm họp báo. Khi họ bước vào, mọi ánh mắt đổ dồn vào họ.

Minh Hạo điềm tĩnh bước lên bục, đứng cạnh Vương tổng đang cười đắc thắng.

“Vương tổng, cảm ơn ông đã công bố những tài liệu này,” Minh Hạo nói, giọng nói vang vọng khắp hội trường. “Ông đã giúp chúng tôi một việc lớn, là chứng minh tội ác của chính ông.”

Minh Hạo ra hiệu, và Thư ký Triệu chiếu lên màn hình một tài liệu mới.

“Đây là bản sao kê Quỹ Vô Danh. Đúng như Vương tổng nói, Quỹ này được thành lập. Nhưng không phải để biển thủ.”

Thanh Mai tiếp lời, giọng cô mạnh mẽ và đầy thuyết phục. “Trong hồ sơ mà Vương tổng công bố, có các ghi chú tay của cha tôi. Ông ấy đã ghi rõ: ‘Dùng quỹ này để niêm phong bằng chứng, đợi ngày lật tẩy Vương’.”

Minh Hạo trình chiếu một bản ghi âm. Đó là giọng nói của Lý Thạch, xác nhận việc nhận tiền và tài liệu từ Thanh Vy, và nhận lệnh từ Vương tổng để phá hoại công trình.

“Vương tổng đã dùng tiền, dùng sự dụ dỗ để mua chuộc nhân sự của Lục Thị và Hứa Gia, bao gồm cả em gái tôi, để lấy tài liệu này và phá hoại công trình ‘Thành Phố Xanh’,” Thanh Mai tuyên bố. “Hành động này không chỉ là phá hoại dự án, mà còn là hành vi cản trở công lý và che giấu sự thật mười năm trước.”

Cuối cùng, Minh Hạo trình chiếu bằng chứng quan trọng nhất: một bản hợp đồng cũ, được tìm thấy trong chiếc két sắt của cha Thanh Mai mà anh ta đã tìm được sau khi Thanh Vy rời đi.

“Đây là Hợp đồng Liên minh giữa cha tôi và cha cô Thanh Mai, ký kết ba ngày trước cái chết của cha tôi,” Minh Hạo nói, giọng anh ta chứa đầy xúc động. “Họ đã hợp tác để giả vờ biển thủ và tạo ra Quỹ Vô Danh, để đặt bẫy Vương tổng, người đang dùng Lục Thị làm vỏ bọc cho các giao dịch ma túy và rửa tiền quốc tế. Họ đã hi sinh danh dự để giữ lại bằng chứng này.”

Minh Hạo chỉ vào Vương tổng. “Chính ông ta đã đẩy cha tôi vào cái chết, vì cha tôi sắp lật tẩy toàn bộ đường dây của ông ta! Vương tổng, ông đã tin rằng ông đã tiêu hủy mọi bằng chứng, nhưng ông đã quên mất, có hai người đàn ông trung thực sẵn sàng hi sinh tất cả vì công lý!”

Vương tổng tái mặt, hắn ta lùi lại trong hoảng loạn. “Không! Không phải tôi! Đó là Hứa tổng, là Lục tổng… Chúng nó gài bẫy!”

Nhưng đã quá muộn. Cảnh sát kinh tế, đã chờ sẵn theo sắp xếp của Minh Hạo, ập vào bắt giữ Vương tổng và Lý Thạch ngay tại bục họp báo.

6. Lời Kết Của Công Lý

Màn đêm buông xuống, cuộc khủng hoảng đã kết thúc. Hứa Gia được minh oan. Danh dự của cha Thanh Mai và cha Minh Hạo được khôi phục. Cổ phiếu Lục Thị tăng vọt, dự án Thành Phố Xanh được bảo vệ.

Thanh Mai ngồi trong văn phòng của Minh Hạo, cảm thấy nhẹ nhõm đến tận cùng.

Minh Hạo bước vào, anh ta ôm lấy cô, một cái ôm chắc chắn, đầy dịu dàng và không còn chút khoảng cách nào.

“Chúng ta đã làm được, Thanh Mai,” anh ta nói, giọng nói khàn đi vì xúc động.

Thanh Mai tựa đầu vào ngực anh, nước mắt hạnh phúc trào ra. “Cảm ơn anh, Minh Hạo. Anh đã không chỉ cứu tôi, mà còn cứu cả danh dự của cha tôi.”

“Chúng ta cứu lẫn nhau,” Minh Hạo sửa lại. Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô. “Và về Thanh Vy… Cô bé đã được cảnh sát đưa về nhà an toàn. Cô bé sẽ không phải chịu trách nhiệm pháp lý, vì cô bé chỉ là nạn nhân bị lợi dụng. Nhưng cô bé sẽ phải tự đối mặt với những sai lầm của mình.”

“Tôi biết,” Thanh Mai khẽ nói. “Tôi sẽ đưa em ấy đi du học, như một sự khởi đầu mới. Nhưng lần này, bằng tiền và sự nỗ lực của chính tôi.”

Minh Hạo mỉm cười, nụ cười hiếm hoi và ấm áp. Anh ta nâng khuôn mặt Thanh Mai lên.

“Thanh Mai,” anh ta nói. “Tôi không còn là Tổng giám đốc Lục của cô nữa. Tôi là Minh Hạo, người yêu cô. Đừng làm Kiến trúc sư của tôi nữa, hãy làm bạn đời của tôi. Và hãy cùng nhau hoàn thành dự án ‘Thành Phố Xanh’, nơi tình yêu và công lý được xây dựng.”

Thanh Mai nhìn anh, không nói nên lời. Cô tiến lại gần, trao cho anh ta một nụ hôn sâu, nụ hôn của sự tha thứ, của sự thấu hiểu, và của tình yêu đã vượt qua mười năm thù hận.

Dưới ánh đèn thành phố, họ đứng cạnh nhau, hai trái tim đã chữa lành vết thương, sẵn sàng kiến tạo nên một tương lai tươi sáng, như chính cái tên công trình mà họ đã cùng nhau bảo vệ: Thành Phố Xanh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×