kiếp này gặp lại em

Chương 5: Những mảnh ký ức vụn vỡ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm ấy, ánh nắng len lỏi qua khe cửa sổ, nhẹ nhàng đánh thức cô khỏi giấc ngủ chập chờn. Linh mở mắt, lòng vẫn còn đọng lại những mơ hồ của giấc mơ kỳ lạ — hình bóng một người quen, nụ cười dịu dàng, ánh mắt ấm áp… Nhưng khi tỉnh giấc, tất cả dần trở nên mơ hồ như sương khói.

Cô ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng nhỏ bé, nơi mà cô đang sống tạm thời sau khi chuyển về thành phố này. Mọi thứ vẫn vậy, nhưng trong lòng Linh, có một cảm giác vừa xa lạ vừa thân quen xen lẫn khó tả.

Điện thoại rung lên, hiện lên tên anh — Minh. Tim cô đập nhanh hơn, cô bấm nhận cuộc gọi.

“Em dậy rồi à?” giọng Minh ấm áp vang lên.

“Ừ, anh sao rồi?” Linh nhẹ nhàng hỏi.

“Anh đang ở quán cà phê gần trường, chờ em. Hôm nay có chút chuyện anh muốn nói với em.” Minh nói dứt khoát nhưng không giấu được sự bối rối.

Linh ngẩng mặt nhìn ra cửa sổ, gió thổi nhẹ làm tung bay mái tóc, cô tự hỏi liệu giữa họ có điều gì chưa nói, hay chính số phận vẫn đang thử thách họ.

Tại quán cà phê, Minh nhìn Linh với ánh mắt chất chứa nhiều điều chưa thể nói thành lời. “Em có nhớ không, lần trước anh nói với em về một bức thư anh tìm được trong căn nhà cũ của gia đình anh?”

Linh gật đầu, ánh mắt dần sáng lên, cô nhớ ra bức thư viết bằng nét chữ mềm mại, kể về một chuyện tình đã qua của cha anh.

“Anh phát hiện trong thư có nhắc đến một người con gái tên… cũng là Linh,” Minh nói, giọng anh nghèn nghẹn.

“Cùng tên với em? Nhưng đó chỉ là trùng hợp thôi mà.” Linh cố gắng giữ bình tĩnh.

Minh nhìn cô thật lâu rồi chậm rãi nói: “Anh tin rằng, có một sợi dây vô hình nào đó đang kéo hai chúng ta lại với nhau. Không chỉ là ngẫu nhiên.”

Linh im lặng, tim cô đập mạnh. Cảm giác quen thuộc, nhưng cũng đầy bí ẩn làm cô muốn khám phá.

“Anh muốn chúng ta cùng tìm hiểu về quá khứ đó. Có thể nó sẽ giúp chúng ta hiểu nhau hơn, và… về chính bản thân mình.” Minh nhìn sâu vào mắt cô.

Linh mỉm cười, cảm nhận được sự ấm áp và chân thành trong ánh nhìn đó. “Anh à, dù có bất cứ chuyện gì, em sẽ đi cùng anh.”

Hai người ngồi bên nhau, giữa những tách cà phê thơm nồng, bắt đầu một hành trình tìm lại những mảnh ký ức đã vỡ vụn trong thời gian dài.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.