kiếp sau em tự do

Chương 7: Bắt đầu sự nghiệp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi kiểm soát được cảm xúc và bình thản trước quá khứ, Lâm Thanh nhận ra rằng để thực sự thay đổi kiếp này, cô cần đầu tư vào bản thân, đặc biệt là sự nghiệp. Trọng sinh không chỉ cho cô cơ hội sửa sai trong tình cảm, mà còn là cơ hội để thể hiện năng lực, phát triển tiềm năng mà kiếp trước cô chưa từng dám khám phá.

Ngày đầu tiên nhận dự án tại công ty thực tập, Thanh bước vào văn phòng với sự tự tin mới mẻ. Cô nhìn quanh: các nhân viên trẻ đang bận rộn với máy tính, giấy tờ, và các cuộc họp. Thanh cảm nhận được nhịp sống chuyên nghiệp, nơi mà năng lực và tinh thần làm việc mới là thứ quyết định vị trí của cô.

Giám đốc dự án, một người đàn ông trung niên với ánh mắt sắc bén, gọi Thanh lại:

“Lâm Thanh, tôi nghe nói em là người giỏi quản lý dự án và thuyết trình. Hôm nay em sẽ phụ trách báo cáo tiến độ nhóm với ban quản lý.”

Thanh hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô mỉm cười:

“Vâng, tôi sẽ chuẩn bị kỹ càng.”

Trong quá trình chuẩn bị báo cáo, Thanh phải sắp xếp dữ liệu, phân tích tiến độ từng nhóm thành viên, và trình bày giải pháp cải thiện. Cô tận dụng kỹ năng quản lý thời gian, thuyết trình, và khả năng lãnh đạo mà cô đã học được sau khi trọng sinh.

Buổi chiều, khi đứng trước ban quản lý để báo cáo, Thanh cảm thấy hơi hồi hộp, nhưng rồi hít một hơi sâu, nhớ lại những gì cô từng thất bại trong kiếp trước. Lần này, cô không còn run sợ. Thanh trình bày mạch lạc, rõ ràng, phân tích từng chi tiết với sự tự tin và chuyên nghiệp.

Sau khi kết thúc báo cáo, giám đốc dự án gật đầu hài lòng:

“Tốt lắm, Lâm Thanh. Em biết cách nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện và đưa ra giải pháp hợp lý. Đây là năng lực mà nhiều người mất cả đời mới học được.”

Thanh cảm thấy tim mình rộn lên một niềm vui nhẹ nhàng. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được giá trị của bản thân không phải từ việc yêu ai, không phải từ việc chiếm đoạt hay được công nhận, mà từ chính năng lực và sự chuẩn bị của mình.

Trong những ngày tiếp theo, Thanh bắt đầu khám phá thêm nhiều khía cạnh khác của công việc. Cô nhận ra rằng mình có khả năng phân tích dữ liệu, quản lý thời gian và truyền đạt ý tưởng một cách mạch lạc. Thanh không chỉ làm tốt nhiệm vụ được giao, mà còn chủ động đề xuất các giải pháp cải thiện dự án, giúp nhóm hoạt động hiệu quả hơn.

Một buổi sáng, khi Thanh đang làm việc cùng Hứa Tường, anh nhìn cô và nói:

“Cậu thực sự tiến bộ rất nhanh. Tôi chưa từng thấy ai chỉ trong một thời gian ngắn lại có thể làm việc hiệu quả như cậu.”

Thanh mỉm cười, không kiêu ngạo, đáp:

“Cậu cũng rất giỏi. Tôi chỉ cố gắng học hỏi và làm tốt nhất có thể. Lần này, em muốn chứng minh năng lực của bản thân, chứ không phải chạy theo ai cả.”

Hứa Tường gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự khâm phục:

“Ừ, tôi hiểu. Khi cậu tập trung vào bản thân, cậu sẽ thấy mọi thứ trở nên khác hẳn. Không ai có thể cản bước cậu đâu.”

Càng làm việc, Thanh càng nhận ra rằng trọng sinh đã cho cô một cơ hội không chỉ để sửa sai trong tình cảm, mà còn để chứng minh khả năng, giá trị và sức mạnh của bản thân. Mỗi ngày trôi qua, cô trưởng thành hơn, tự tin hơn, và quan trọng hơn cả, cô cảm nhận được sự tự do thực sự – tự do từ quá khứ, tự do từ những ràng buộc cũ, và tự do để theo đuổi ước mơ của chính mình.

Vào cuối tuần, khi trở về ký túc xá, Thanh ngồi lại bên bàn học, viết nhật ký:

“Hôm nay, tôi cảm nhận lần đầu tiên năng lực và giá trị bản thân thật sự được công nhận. Không phải vì ai khen ngợi, không phải vì tình cảm hay mối quan hệ, mà vì chính tôi đã nỗ lực. Lần này, em đang sống cho chính mình, và em thực sự tự do.”

Cô đặt bút xuống, nhìn ra khung cửa sổ nơi ánh hoàng hôn chiếu rọi, lòng tràn đầy quyết tâm. Lâm Thanh biết rằng hành trình phía trước còn nhiều thử thách, nhưng lần này cô sẽ bước đi kiên định, trưởng thành và tự tin, vì cô đã tìm thấy sức mạnh thực sự nằm trong bản thân.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×