kim bình mai – ngoại truyện: dưỡng tình vô hạn

Chương 3: Hiểu lầm nhưng nảy sinh tò mò


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm sau, triều đình lại rộn ràng hơn bao giờ hết. Kim Bình Mai bước vào điện, bộ y phục nhẹ nhàng, mái tóc được buộc gọn nhưng vẫn phảng phất vẻ uy nghi. Trái tim nàng vẫn còn dư âm của buổi chiều hôm qua – cảm giác vừa hồi hộp vừa lạ lùng, tự hỏi liệu tướng quân sẽ còn nhớ đến nàng không.

Còn nam chính, từ góc hành lang, lặng lẽ quan sát mọi động tĩnh trong triều. Khi thấy bóng dáng Kim Bình Mai xuất hiện, anh nheo mắt, nhưng không tiến tới. Trong lòng anh, vừa tò mò, vừa cảnh giác. “Người này… thực sự không bình thường,” anh lẩm bẩm, tự nhủ phải tìm hiểu kỹ hơn về nàng.

Không may, một hiểu lầm nho nhỏ đã xảy ra. Kim Bình Mai, vì vô tình, đặt chân lên tấm thảm cấm ở một góc điện mà không hay biết. Một vài quan lại lập tức nhíu mày, và tiếng thì thầm bắt đầu lan ra. Nam chính đứng gần đó, nhìn thấy sự việc, lập tức nhíu mày: “Cô nàng này… thật bất cẩn hay cố tình?”

Kim Bình Mai nhận ra ánh mắt nghiêm nghị của anh và nhíu mày, cảm giác bị đánh giá khiến nàng hơi bực: “Người này… dám nhìn tôi với thái độ như vậy sao?” Trong khoảnh khắc, cả hai cảm thấy một khoảng cách vô hình nhưng căng thẳng giữa mình.

Nhưng chính khoảng cách ấy lại khiến tò mò nảy sinh. Nam chính tự hỏi tại sao một người trông thanh lịch, dịu dàng như Kim Bình Mai lại dám liều lĩnh bước vào khu vực cấm. Còn nàng, mặc dù hơi bực, cũng thắc mắc về vị tướng quân lạnh lùng ấy: sao anh lại xuất hiện đúng lúc, cứu nàng, nhưng đồng thời lại khiến nàng cảm thấy vừa bị áp lực vừa bị cuốn hút?

Sau buổi triều yết, cả hai tình cờ gặp lại trong khu vườn hậu triều. Kim Bình Mai đang ngắm nhìn hoa đào nở rộ, tay khẽ chạm vào cánh hoa, ánh mắt xa xăm. Nam chính đứng cách đó không xa, nhưng không dám tiến gần. Khoảng lặng giữa họ vừa căng thẳng vừa mơ hồ, khiến tim cả hai đều nhói lên một cảm giác lạ lùng.

Kim Bình Mai thở dài, tự nhủ: “Người này… đúng là khó hiểu.” Nhưng đôi mắt nàng vẫn lén liếc về phía nam chính. Còn anh, trong lòng, cảm giác tò mò ngày càng mạnh: “Người này… dù nguy hiểm hay yếu đuối, cũng không giống những người khác. Phải tìm hiểu mới được.”

Một vài phút im lặng trôi qua, bỗng nhiên một cơn gió thổi qua, cánh hoa đào rơi nhẹ nhàng trên vai Kim Bình Mai. Nam chính tiến tới, khẽ đưa tay đỡ một cánh hoa, nhưng khoảng cách giữa họ vẫn đủ khiến nàng nhíu mày: “Tướng quân… làm gì vậy?”

Anh chỉ gật đầu, không nói gì, ánh mắt sâu thẳm nhưng ẩn chứa một điều gì đó khó đoán. Kim Bình Mai hơi đỏ mặt, lùi lại một bước, nhưng đồng thời, trong lòng lại có cảm giác vừa được quan tâm vừa bị thách thức.

Hiểu lầm vẫn chưa được giải tỏa, nhưng chính sự mâu thuẫn, đối lập giữa hai người lại tạo ra sức hút. Họ bắt đầu nhận ra rằng, dù chưa hiểu nhau, họ đều bị đối phương hấp dẫn theo một cách tinh tế, không thể chối từ.

Và như vậy, từ một hiểu lầm nhỏ, một mầm tò mò đã bắt đầu nảy nở, gieo những hạt giống đầu tiên cho mối quan hệ đầy sóng gió, cảm xúc, và những bí ẩn chưa được khám phá giữa Kim Bình Mai và nam chính.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×