Sau bài học đầu tiên, mối quan hệ giữa Phan Liên Anh và Trần Tây Môn đã được thiết lập một cách rõ ràng. Ở bên ngoài, trước mặt mọi người, cô là người tình mới được sủng ái nhất của chủ tịch Trần, được hắn chiều chuộng hết mực. Nhưng khi cánh cửa penthouse đóng lại, cô lại trở về với thân phận thật sự của mình: một submissive, một "nô lệ" của riêng hắn.
Sự thay đổi này không thể nào qua được mắt của những người phụ nữ khác trong "hậu cung".
Trương Vân Du, người vợ cả, ban đầu chỉ xem Liên Anh như bao người tình thoáng qua khác của chồng. Nhưng khi cô ta thấy tần suất Tây Môn ở lại penthouse ngày càng nhiều, và đặc biệt là khi cô ta nhìn thấy chiếc vòng cổ bằng da mà Liên Anh luôn đeo một cách kín đáo dưới lớp áo, sự cảnh giác của một "chính thất" đã trỗi dậy. Cô ta không hiểu đó là gì, nhưng cô ta biết đó là một biểu tượng, một thứ đánh dấu chủ quyền mà những người khác không có.
Mai Trúc, cô trợ lý thân cận, thì lại cảm thấy một sự ghen tuông và đe dọa trực tiếp. Cô ta đã từng là người hiểu rõ những sở thích của Tây Môn nhất. Nhưng giờ đây, vị trí đó đã bị cướp mất bởi một kẻ mới đến. Cô ta nhìn thấy cách Tây Môn nhìn Liên Anh, một ánh mắt không chỉ có dục vọng, mà còn có sự hứng thú của một người thợ săn đã tìm thấy một con mồi xứng tầm.
Cuộc chiến ngầm trong hậu cung bắt đầu nổ ra. Vân Du dùng quyền lực của một phu nhân, thường xuyên kiếm cớ gọi Liên Anh về dinh thự chính để "dạy dỗ quy củ", thực chất là để dằn mặt. Mai Trúc thì lại dùng sự thân cận của mình để nói xấu, gièm pha Liên Anh với Tây Môn.
Nhưng Phan Liên Anh của bây giờ đã không còn là một cô vợ hiền lành, dễ bị bắt nạt nữa. Thế giới BDSM, một cách kỳ lạ, lại dạy cho cô cách để trở nên mạnh mẽ và toan tính hơn. Cô đã học được cách đọc vị người khác qua những cử chỉ nhỏ nhất, học được cách che giấu cảm xúc thật của mình, và quan trọng nhất, cô đã học được cách biến sự phục tùng thành vũ khí.
Cô không bao giờ đối đầu trực diện với Vân Du hay Mai Trúc. Ngược lại, cô luôn tỏ ra yếu đuối, đáng thương. Khi bị Vân Du trách mắng, cô chỉ cúi đầu nhận lỗi, tỏ ra sợ hãi. Khi bị Mai Trúc gài bẫy, cô luôn "vô tình" để cho Tây Môn nhìn thấy cảnh cô đang bị ức hiếp.
Và chiêu bài đó đã có tác dụng. Tây Môn càng thấy cô "yếu đuối" trước mặt người khác, hắn lại càng có ham muốn bảo vệ và chiếm hữu cô hơn. Hắn bắt đầu lạnh nhạt với Vân Du, và gắt gao hơn với Mai Trúc.
Nhưng vũ khí lợi hại nhất của Liên Anh, chính là sự phục tùng của cô trong phòng "chơi". Cô đã nhanh chóng học được cách để làm hài lòng "chủ nhân" của mình. Cô học cách đoán trước được ý muốn của hắn, học cách biến mình thành một submissive hoàn hảo, vừa ngoan ngoãn lại vừa có chút bướng bỉnh để tăng thêm hứng thú.
Cô đã biến mình thành một liều thuốc phiện. Một liều thuốc mà Tây Môn, một kẻ luôn đi tìm kiếm sự kích thích mới lạ, không thể nào cai được.
Sự sủng ái của hắn dành cho cô ngày càng lớn. Hắn bắt đầu cho cô tham gia vào những buổi họp kinh doanh, lắng nghe ý kiến của cô. Trí thông minh và sự sắc sảo của cô trong những vấn đề này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên và hài lòng.
Đỉnh điểm là khi Vân Du tổ chức một buổi tiệc lớn của gia tộc và cố tình không mời Liên Anh. Tây Môn, sau khi biết chuyện, đã không đến tham dự. Hắn ở lại penthouse, và có một đêm "trừng phạt" Liên Anh vì đã "không biết cách làm cho phu nhân yêu quý mình". Nhưng sự trừng phạt đó, lại là một đêm ân ái nồng cháy và mãnh liệt nhất của họ.
Hành động của hắn như một lời tuyên bố không chính thức với cả Trần Gia: Phan Liên Anh, dù không có danh phận, nhưng lại là nữ hoàng thật sự trong thế giới của hắn.
Cuộc chiến trong hậu cung, phần thắng đã bắt đầu nghiêng về phía cô. Nhưng Liên Anh biết, đây mới chỉ là bắt đầu. Để có thể đứng vững trong thế giới này, cô cần phải có nhiều hơn là chỉ sự sủng ái của một người đàn ông. Cô cần phải có quyền lực của riêng mình.