kim bình mai: thành phố dạ vũ

Chương 9: Cái Bẫy Hoàn Hảo


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trương Vân Du hành động nhanh hơn những gì người ta có thể tưởng tượng. Bị dồn vào chân tường, cô ta đã quyết định chơi một ván bài tất tay. Cô ta biết, để hạ gục Phan Liên Anh, không gì hiệu quả hơn việc phá hủy lòng tin mà Tây Môn vừa mới xây dựng lại với cô ta.

Mục tiêu của Vân Du là một trong những phi vụ bí mật và quan trọng nhất của Trần Gia hiện tại: kế hoạch thâu tóm thù địch tập đoàn địa ốc Hoàng Long. Đây là một kế hoạch đã được chuẩn bị suốt sáu tháng, và chỉ có vài người trong ban lãnh đạo cao nhất được biết. Nếu thông tin này bị rò rỉ, Trần Gia sẽ không chỉ mất đi một cơ hội béo bở, mà còn phải đối mặt với một khoản lỗ hàng ngàn tỷ đồng do giá cổ phiếu bị thao túng.

Vân Du, với tư cách là vợ cả và là đại diện cho cổ phần của Trương Gia, dĩ nhiên cũng biết về kế hoạch này. Cô ta đã lén lút liên lạc với chủ tịch của Hoàng Long, một đối thủ không đội trời chung với chồng mình, và đề nghị một cuộc trao đổi.

Bước tiếp theo, và cũng là bước quan trọng nhất, là gài bẫy. Vân Du cần một con tốt thí, một người đủ thân cận để gieo rắc bằng chứng giả, và đủ ngu ngốc để tin rằng mình đang trả thù cho bản thân. Người đó không ai khác chính là Mai Trúc.

Vân Du đã hẹn gặp riêng Mai Trúc. Cô ta không đe dọa, mà lại dùng sự đồng cảm của một người "chị em cùng cảnh ngộ". Cô ta khơi gợi lại sự ghen tuông, sự uất hận của Mai Trúc khi bị Phan Liên Anh cướp mất vị trí.

"Chị biết em đã vất vả vì Tây Môn thế nào," Vân Du nói, giọng đầy thương cảm. "Nhưng nhìn xem, con hồ ly đó mới đến được bao lâu, mà đã được anh ấy giao cho cả một công ty. Em có cam tâm không?"

Mai Trúc nghiến răng. "Dĩ nhiên là không."

"Chị có một cách," Vân Du thì thầm. "Một cách để vạch trần bộ mặt thật của nó, để cho Tây Môn thấy nó chỉ là một con đĩ ham tiền, sẵn sàng bán đứng cả anh ấy."

Và rồi, Vân Du đã đưa cho Mai Trúc một chiếc USB và một bản sao kê ngân hàng. Trên chiếc USB là một đoạn ghi âm đã được cắt ghép và chỉnh sửa một cách tinh vi, nghe giống hệt như giọng của Liên Anh đang nói chuyện điện thoại, tiết lộ những thông tin mật về phi vụ Hoàng Long. Còn bản sao kê ngân hàng, là của một tài khoản ở nước ngoài, được mở dưới một cái tên giả nhưng có liên quan đến quê của Liên Anh. Trong tài khoản đó, có một khoản tiền lớn vừa được chuyển vào, bằng đúng số tiền mà gia đình cô vừa dùng để trả nợ.

"Nó đã bán thông tin để lấy tiền cứu gia đình nó trước cả khi nó khóc lóc kể lể với Tây Môn," Vân Du nói. "Em chỉ cần 'vô tình' tìm thấy những thứ này trong máy tính của nó, và đưa cho Tây Môn. Mọi chuyện còn lại, cứ để anh ấy xử lý."

Mai Trúc, bị sự ghen tuông làm cho mờ mắt, đã không một chút nghi ngờ. Cô ta nhận lấy những bằng chứng giả đó, háo hức chờ đợi ngày Phan Liên Anh bị vứt bỏ như một món đồ chơi hết hạn.

Đúng như kế hoạch, vài ngày sau, tin tức về việc kế hoạch thâu tóm Hoàng Long của Trần Gia bị bại lộ đã gây ra một cơn địa chấn trên thương trường. Cổ phiếu của Trần Gia lao dốc. Trần Tây Môn nổi giận lôi đình. Hắn ra lệnh phong tỏa toàn bộ công ty, điều tra nội gián.

Và đúng vào lúc cơn giận của hắn lên đến đỉnh điểm, Mai Trúc bước vào, khuôn mặt tái mét, tay cầm một chiếc USB.

"Chủ tịch," cô ta run rẩy. "Em... em tìm thấy cái này... trong một thư mục ẩn trên máy tính cá nhân của cô Liên Anh ở công ty Venus."

Tây Môn cắm chiếc USB vào máy. Đoạn ghi âm vang lên. Rồi đến bản sao kê ngân hàng.

Mọi bằng chứng, đều chỉ về một người.

Sự phản bội. Lòng tin vừa mới được hàn gắn của hắn, đã bị đập tan thành từng mảnh. Khuôn mặt hắn trở nên lạnh lẽo, đáng sợ hơn bao giờ hết. Hắn không nói một lời nào, chỉ lẳng lặng đứng dậy, đi về phía penthouse. Nơi "phiên tòa" của ác quỷ, sắp được mở ra.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×