10:06 – Tầng hầm kỹ thuật – Trụ sở ngầm Hội Số 8
Minh kéo Vy lao qua hàng loạt ống dẫn khí nóng bỏng, bên tai vang dội tiếng còi báo động và tiếng loa vang lên giọng Phan Quân – lạnh như đá chảy:
“Mày có thể chạy, Minh.
Nhưng máu trong mày vẫn thuộc về tao.”
Vy mím môi, tay ôm vết thương cũ.
Hệ thống sinh học đang phát nhiệt, làm chip cảm ứng dưới da cô rung lên nhè nhẹ – dấu hiệu Hội đang định vị họ thông qua sóng não.
Minh dừng lại trước một vách sắt.
“Không có đường thoát.
Nhưng tôi biết một nơi… Hội không dám đụng vào.”
10:25 – Đường hầm thoát nước – Khu Xóm Chùa – Quận 4
Minh mở nắp cống, lôi Vy ra ngoài.
Trời mưa lớn. Dòng nước đen kịt cuốn trôi cả mùi máu và mùi thuốc.
Khi đôi chân họ chạm mặt đất, một giọng khàn đặc vang lên:
“Tưởng ai, hóa ra là **Minh ‘8’ – thằng nhỏ năm xưa trốn đạn bằng mắt trái.”
Một người đàn ông xăm trổ kín người, mặc áo ba lỗ lấm lem, đứng dựa vào xe Dream.
Đằng sau hắn là bảy gã giang hồ đang ngồi nhậu, khẩu AK dựng sát bức tường loang lổ graffiti.
Minh nhìn lên:
“Anh Bảy Lâm.”
“Tao nghe tiếng mày từ dưới đất vọng lên kìa.
Lâu quá không ghé Xóm Chùa, mày tưởng tụi tao quên ai dạy cách nhét súng trong thùng mì tôm hả?”
Giới thiệu:
Bảy Lâm – đại ca một thời trấn giữ cả khu Quận 4.
Từng là tay chân Phan Quân, sau bị phản bội, suýt bị thủ tiêu.
Giờ sống lẩn khuất, mở quán rượu giả làm quán trà, nhưng ngầm điều hành mạng lưới tin tức ngầm lớn nhất Sài Gòn.
Bảy Lâm cười khẩy:
“Tao nghe mùi sát khí trong mày.
Bị nó cài thuốc rồi phải không?”
Minh gật.
“Nó cài ‘Dự án Tự Thủ Tiêu’ vào não.
Khi tôi gần Vy – chip sẽ khiến tôi lên cơn ảo sát.”
Bảy Lâm im một lúc.
“Hèn chi... mày trông như xác chết biết đi.”
10:58 – Quán trà ‘Thiền Đao’ – bên trong là bunker thép
Minh và Vy được đưa vào phòng thép ngầm, tường dày 10cm, cách âm và cách sóng.
Trên bàn là máy khử tín hiệu, và một bộ thiết bị y sinh trộm từ trạm nghiên cứu cũ.
Bảy Lâm mở két sắt, rút ra một lọ máu đông lạnh – được bọc trong hộp chì.
“Đây là máu của thằng Khải – em mày.”
“Nó từng được tao cứu trong vụ cháy kho xưởng.
Tao giấu lọ máu này vì biết... sớm muộn gì mày cũng cần.”
Minh cầm lấy, tay run.
“Cảm ơn anh…”
“Đừng cảm ơn tao.” – Bảy Lâm cười gằn.
“Tao giúp mày... vì tao cũng muốn Phan Quân chết.”
11:24 – Kết nối dữ liệu sống
Vy nằm trên bàn, kết nối dây điện cực vào thái dương.
Minh đặt lọ máu của Khải vào thiết bị phân tích gien sống.
Trên màn hình hiện ra:
“Tương thích ADN: 97%
Phân nhánh ký hiệu: Số 8 – Cặp Thức Tỉnh.”
Bảy Lâm gật đầu:
“Chúng mày là cặp chiến binh sinh học duy nhất còn tồn tại.
Tụi nó muốn Minh kích sát Vy – để xóa dấu vết.
Sau đó… dùng Minh làm công cụ giết không cần điều khiển.”
12:00 – Chuông điện thoại vang lên.
Một số lạ – Bảy Lâm bật loa ngoài.
“Tao là ‘Hắc Vị’ – kẻ đang giữ con tin của tụi bây.”
“Ra khỏi đó 30 phút nữa, tới ngã ba cầu Ông Lãnh.
Mang theo Vy.
Không là… thằng Vũ Nguyên sẽ bị mổ sống.”
Bảy Lâm nhổ rượu:
“Lũ Hội chó má! Tụi mày chọc đúng máu rồi!”
Minh siết nắm tay.
“Tôi đi. Một mình.”
Vy cản:
“Anh vừa kích ứng chưa đến 24 giờ.
Hệ thống sát thương trong não chưa ổn định – anh có thể… mất kiểm soát.”
Minh nhìn Vy, mắt đỏ máu:
“Nếu tôi phát điên… hãy bắn tôi ngay.”
12:30 – Gầm cầu Ông Lãnh – Khu cấm địa cũ
Nơi đây từng là nơi Hội xử lý xác người phản – giờ bỏ hoang, nhưng không bao giờ trống bóng máu.
Minh một mình bước vào, không súng.
Một toán 6 người đứng chờ, tay cầm dao găm, mặt đeo khẩu trang.
Ở giữa – Dr. Vũ bị trói, miệng dán băng keo, máu chảy khắp trán.
Hắc Vị bước ra – tóc bạc trắng, áo vest sọc, tay cầm dù đen:
“Mày là sản phẩm hỏng.
Tao đến để thu hồi... não mày.”
Minh mím môi:
“Không dễ đâu.”
Bất ngờ – não Minh chấn động!
Một tiếng xé gió vang trong đầu, mắt anh nhòe đi – hình ảnh Vy hiện ra như một mục tiêu.
Hệ điều khiển sinh học đang kích hoạt phản xạ sát thương.
Cơ tay anh co giật, môi lẩm bẩm:
“Tiêu diệt... Vy...”
Bọn lính lao lên – tưởng Minh bị điều khiển hoàn toàn.
Nhưng đúng lúc ấy – một viên đạn ghim thẳng vào cổ tay Hắc Vị!
Vy xuất hiện từ trên mái – bắn hạ gọn hai tên!
Bảy Lâm cùng đàn em tràn tới từ hai hướng – xả súng như mưa.
13:01 – Giao tranh nổ ra
Lũ Hội không ngờ bị phản đòn.
Minh – giữa cơn điên loạn – vẫn bắn chuẩn từng viên.
Trong đầu anh vang lên tiếng Khải:
“Đừng để nó biến anh thành thứ máy móc biết giết.”
Máu từ lỗ mũi chảy xuống.
Anh giơ súng… chĩa thẳng vào đầu mình.
Vy hét:
“KHÔNG!!!”
Tiếng ‘tạch’ vang lên…
Nhưng chỉ là búa súng – viên đạn đã được gỡ từ trước.
Minh gục xuống. Hệ sinh học tắt ngắt.
Đoạn mã điều khiển... bị vô hiệu do va chạm xung động cực hạn.
Bác sĩ Vũ được cứu.
Hắc Vị chết ngay tại chỗ.
Máu nhuộm cả sàn bê tông.
14:00 – Xóm Chùa
Bảy Lâm đặt điếu thuốc lên bàn:
“Tao biết giờ mày có hai chọn lựa:
Một – bỏ trốn.
Hai – lật ngược Hội.”
Minh đứng dậy, ánh mắt rực lửa:
“Không có chọn lựa.
Tôi sẽ bắt Phan Quân… phải quỳ.”