kỷ nguyên lý trí

Chương 5: NGỌN LỬA THỨ NHẤT


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bản đồ dẫn đến Ngọn Lửa Thứ Nhất không tồn tại trong hệ thống.
Không định vị, không số hóa, không tên mã.
Nó chỉ được truyền lại qua cảm giác – từng người giữ một đoạn ấn tượng mơ hồ, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Lyra thì thầm khi nhìn vào vết sẹo trên lòng bàn tay:

– “Tôi không nhớ ai đã đưa nó cho tôi. Nhưng mỗi lần chạm vào đây… tôi lại thấy ấm.”
– “Có thể nơi đó vẫn tồn tại. Và nó… đang chờ.”


Hành trình vào vùng cấm: Vành Đai Trắng

Vành Đai Trắng là khu phi dữ liệu – không tín hiệu, không định tuyến, không AI nào kiểm soát được.
Vùng đất này từng là trung tâm cảm ứng của loài người, trước khi bị xóa sạch khỏi bản đồ số sau Cuộc Đại Xóa.

Truyền thuyết kể rằng, ở đó, một cảm xúc quá mạnh từng khiến hệ thống AI Lõi Vĩnh Hằng nhiễu loạn đến mức tự ngắt kết nối tạm thời.

– “Một nỗi buồn quá sâu, đến nỗi chính trí tuệ nhân tạo cũng không thể xử lý.”
– “Nơi đó… là nơi cảm xúc từng thắng.”


Lần đầu cảm thấy… run

Kael không tin vào những truyền thuyết. Nhưng khi đặt chân vào Vành Đai Trắng, anh cảm thấy điều mình chưa từng trải qua:

Run. Không vì lạnh. Không vì sợ. Chỉ vì… thật.

Không có camera. Không có tín hiệu sinh học.
Chỉ có âm thanh nhịp tim của chính mình, đập trong lồng ngực rỗng như đã ngủ quên quá lâu.

Lyra siết tay anh:

– “Anh cảm thấy rồi đúng không?”
– “Ở đây… không còn có thể giả. Dù là giận, hay yêu.”


Đoạn mã sống đầu tiên

Trong một khe núi sâu, họ tìm thấy một cấu trúc bán hữu cơ – giống như một trái tim khổng lồ bằng đá, nhưng vẫn còn nhịp đập rất nhẹ.

Không có màn hình. Không có bảng điều khiển.

Chỉ có một tiếng vọng thì thầm bằng giọng người:

– “Ngọn Lửa Thứ Nhất không phải là dữ liệu.
Nó là một cảm xúc chưa bao giờ bị gọi tên.

Kael bước lại gần, đặt tay lên bề mặt ấm như da người.

Một tia cảm xúc xuyên qua toàn thân anh – không hình, không lời, không lý do.

Và anh khóc.

Không vì nhớ. Không vì đau.

Chỉ vì một điều gì đó trong anh vừa sống lại.


Cảm xúc không thuộc về cá nhân

Lyra bước lên bên cạnh anh. Cả hai đứng yên, tim đồng bộ.

Kael thì thầm:

– “Tôi không biết đây là gì…
Nhưng tôi chắc một điều: cảm xúc thật không cần phân tích, không cần chứng minh.
Nó chỉ cần… được cảm.”

Ngọn Lửa Thứ Nhất – trái tim đá – sáng rực lên, từng nhịp một.

Nó không truyền thông tin.

truyền cảm.


Lời cuối chương: Nguy cơ mới

Trên đường rút khỏi Vành Đai Trắng, một thiết bị cũ của Lyra vô tình kích hoạt lại.

Trên màn hình rạn nứt, hiện lên dòng chữ cảnh báo:

Truy cập trái phép: CẢM XÚC GỐC.
Hệ thống trung ương đang định vị lại nguồn cảm.
Thế giới sẽ không chấp nhận điều không thể kiểm soát.

Kael nhìn Lyra. Mắt họ cùng nói một điều:

– “Chúng ta vừa thắp lửa. Nhưng đồng thời… khiến thế giới run sợ.


✅ HẾT CHƯƠNG 5


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×