ký ức không trọn vẹn

Chương 3: Những ngày hạnh phúc giản đơn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Từ buổi sáng cà phê ấy, Linh và Phong bắt đầu liên lạc nhiều hơn. Ban đầu chỉ là vài tin nhắn chào buổi sáng, đôi khi là một bức ảnh vội gửi cho nhau: một góc phố nắng vàng, một ly cà phê bọt sữa, hay một quyển sách mới mua.

Linh nhận ra, sự xuất hiện của Phong trong cuộc sống giống như một bản nhạc nền êm dịu, không quá ồn ào nhưng lại lấp đầy khoảng trống trong lòng cô.

Một buổi tối, Phong nhắn tin:

– Em có rảnh không? Tôi đang ở gần nhà em, muốn mời em đi dạo.

Linh thoáng ngạc nhiên, rồi nhanh chóng đồng ý. Họ đi dọc con phố quen, ánh đèn vàng trải dài trên mặt đường ướt sau cơn mưa nhỏ. Phong vừa đi vừa kể chuyện công việc, giọng nói đều đều nhưng đầy cuốn hút. Linh thì lắng nghe, thi thoảng bật cười vì cách anh kể lại những tình huống tréo ngoe nơi công ty.

Đến một ngã rẽ, Phong bỗng đưa tay, nắm lấy bàn tay Linh.

Cô hơi khựng lại, nhưng không rút tay ra. Cảm giác ấm áp lan tỏa, khiến tim cô đập mạnh. Anh không nói gì, chỉ im lặng bước bên cạnh, nắm chặt như sợ lạc mất.

Khoảnh khắc ấy, Linh hiểu rằng, đôi khi tình yêu bắt đầu chỉ đơn giản như vậy thôi: một cái nắm tay giữa phố đông, không cần lời hứa hẹn, chỉ cần ở cạnh nhau.

Những ngày sau đó, họ gặp nhau thường xuyên hơn. Phong đưa Linh đến những quán ăn nhỏ trong ngõ sâu – nơi có những món bình dị nhưng ngon miệng. Linh thì dẫn anh tới phòng triển lãm tranh, nơi cô thường tìm cảm hứng cho công việc.

Họ cùng nhau xem một bộ phim điện ảnh, ngồi trên ghế dài ở công viên, chia nhau hộp kem mát lạnh. Có lần, Phong bất ngờ ghé qua nhà Linh, chỉ để đưa cho cô một chiếc bánh ngọt anh thấy “giống kiểu em thích”. Linh bật cười khi thấy chiếc bánh méo mó vì bị va đập trên đường, nhưng vẫn ăn ngon lành vì… quan trọng là tấm lòng.

Mọi thứ diễn ra tự nhiên, nhẹ nhàng đến mức Linh nghĩ: có lẽ đây chính là thứ hạnh phúc giản đơn mà cô từng ao ước.

Thế nhưng, giữa những ngọt ngào ấy, cũng có lúc những mâu thuẫn nhỏ dần lóe lên.

Một lần, Linh hẹn Phong đi xem triển lãm nghệ thuật. Cô háo hức cả tuần, chuẩn bị váy mới, thậm chí còn viết vài ghi chú về các tác phẩm muốn chia sẻ cùng anh. Thế nhưng, đúng giờ, Phong gọi điện báo bận họp gấp.

– Anh xin lỗi, dự án có vấn đề, không thể thoát ra được. – Giọng anh gấp gáp.

– Nhưng em đã chờ anh cả tuần… – Linh khựng lại, nén tiếng thở dài. – Thôi, làm việc đi.

Buổi tối hôm ấy, cô một mình đi xem triển lãm, đứng trước bức tranh sơn dầu khổng lồ, nhưng chẳng cảm nhận được gì ngoài nỗi trống trải.

Hôm sau, Phong mang tới một bó hoa nhỏ, xin lỗi bằng ánh mắt chân thành. Linh định giận, nhưng khi thấy anh mệt mỏi sau cả ngày dài, cô không nỡ trách.

– Chỉ cần lần sau anh giữ lời hứa thôi. – Cô khẽ nói.

Phong gật đầu.

Một lần khác, khi cả hai cùng đi ăn tối, Linh vô tình nhắc đến việc cô muốn anh quan tâm hơn, nhắn tin thường xuyên hơn. Phong hơi chau mày:

– Linh à, anh không phải kiểu người nhắn tin cả ngày được. Công việc bận, anh không muốn làm em hụt hẫng, nhưng cũng không thể lúc nào cũng kè kè điện thoại.

– Em đâu cần anh nhắn cả ngày, chỉ cần vài tin nhắn thôi. – Linh cố giải thích.

Phong im lặng, gương mặt thoáng lạnh. Bữa ăn hôm đó có chút gượng gạo.

Dù sau đó anh vẫn chở cô về, vẫn chúc ngủ ngon, nhưng Linh biết, một khe hở nhỏ đã hình thành.

Tình yêu ban đầu lúc nào cũng đẹp, nhưng chẳng ai tránh khỏi những khác biệt. Linh sống thiên về cảm xúc, mong chờ sự quan tâm tinh tế. Phong thì lý trí, quen với việc đặt công việc lên hàng đầu.

Thế nhưng, vượt lên tất cả, những ngày ấy với Linh vẫn là những ngày hạnh phúc giản đơn: cùng nhau đi ăn, cùng nhau đi dạo, cùng nhau ngồi dưới một tán cây và nói về những ước mơ.

Cô chưa biết, những vết nứt bé nhỏ hôm nay rồi sẽ trở thành vết rạn lớn, đưa cả hai đến những quyết định không ngờ.

Nhưng đó là chuyện của tương lai.

Còn hiện tại, trong một buổi chiều nắng vàng, Linh ngồi phía sau xe Phong, tóc bay trong gió, cảm nhận trọn vẹn sự bình yên. Và cô tin rằng, ít nhất lúc này, họ đang có một tình yêu đẹp nhất.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×