Sáng hôm sau, thành phố vẫn bình lặng như chưa từng xảy ra bất kỳ điều gì đáng sợ. Nhưng đối với Lâm Thanh, sự bình lặng này như một chiếc bẫy, nhắc nhở rằng nguy hiểm đang rình rập từng bước chân anh.
Anh đứng trước cửa căn phòng bí mật của Mai Linh, tay nắm chặt túi xách, trong đó là những thiết bị hỗ trợ truy xuất ký ức. Mai Linh đi sát bên, đôi mắt cảnh giác quét khắp mọi ngóc ngách, bất cứ tiếng động nào cũng khiến cô nhíu mày.
“Hôm nay, chúng ta sẽ tiếp cận trực tiếp… nơi tổ chức lưu trữ dữ liệu ký ức.” – cô nói, giọng thấp nhưng sắc bén.
“Tổ chức… ở đâu?” – Lâm Thanh hỏi, cố giữ bình tĩnh.
“Chúng tôi chưa biết chính xác. Nhưng có một cơ sở thử nghiệm nằm ngay trong thành phố. Nơi đó họ ghi lại tất cả ký ức mua bán bất hợp pháp.”
Một lần nữa, Lâm Thanh nhận ra: mình đã bước vào một thế giới mà mỗi bước đi đều nguy hiểm. Nhưng lần này, anh không còn sợ hãi; cảm giác phấn khích và tò mò đã chiếm lấy toàn bộ lý trí.
Xâm nhập vào cơ sở bí mật
Hai người len lỏi qua các con hẻm nhỏ, tránh những camera an ninh lởm chởm trên các mái nhà. Khi đến gần tòa nhà cũ, Mai Linh nhấn một nút nhỏ trên thiết bị cầm tay. Một cửa sắt thầm lặng mở ra, dẫn họ vào bên trong.
Không gian bên trong tòa nhà tối tăm, chỉ có ánh sáng xanh nhạt từ các màn hình máy tính chiếu lên những hàng dữ liệu. Hàng loạt thiết bị ghi nhận ký ức được xếp thành từng hàng như những quan tài công nghệ. Không khí lạnh lẽo, điện áp nhấp nháy, khiến tim Lâm Thanh đập mạnh.
“Đây là nơi họ thu thập ký ức. Mọi ký ức được lưu trữ ở đây đều có giá trị hàng triệu đô la, nhưng cũng ẩn chứa nguy hiểm… cực kỳ nguy hiểm.” – Mai Linh nói.
Anh đi dọc hành lang, nhìn thấy những cuộn dữ liệu sáng lên như những viên pha lê. Trong số đó, một cuộn dữ liệu phát sáng màu đỏ rực, như đang báo hiệu nguy hiểm. Lâm Thanh tiến lại gần.
Bất ngờ, một cảnh báo vang lên:
“Xâm nhập trái phép. Nguy hiểm cao. Rút lui ngay.”
Chưa kịp phản ứng, tiếng còi báo động vang lên dữ dội. Cửa bên ngoài đóng sập, ánh sáng nhấp nháy đỏ bao trùm toàn bộ căn phòng. Lâm Thanh và Mai Linh bị cuốn vào một cơn hỗn loạn.
“Họ phát hiện chúng ta!” – Mai Linh hét lên, kéo anh xuống phía bàn thiết bị.
Cuộc truy đuổi bắt đầu
Một nhóm bảo vệ mặc đồng phục tối màu xuất hiện từ các lối đi. Ánh mắt sắc lạnh, tay cầm thiết bị dò tìm năng lượng ký ức. Họ bước nhanh, nhịp điệu đều đặn, như một đội quân không có lỗi lầm.
Lâm Thanh hít sâu, tim đập thình thịch. Anh nhìn quanh, tìm lối thoát. Trong khoảnh khắc, ký ức mua vào đầu anh chợt hiện lên: những đường đi bí mật, những lối thoát mà chỉ người giàu trong ký ức mới biết. Anh bật ra, chạy theo trí nhớ, nhảy qua các cánh cửa phụ, lao qua những hành lang tối om.
Mai Linh bám sát sau, vừa chạy vừa cắm tay vào thiết bị trên người, phá các rào chắn an ninh. Nhịp tim của cô cũng đập mạnh, nhưng đôi mắt vẫn sắc bén, tập trung vào từng chuyển động của kẻ truy đuổi.
Bên ngoài, chiếc xe màu đen đỗ trước cửa tòa nhà. Một chiếc drone bay lên, ánh đèn chiếu xuống như soi thấu mọi ngóc ngách. Lâm Thanh cảm giác như bị vây, nhưng ký ức trong đầu anh lại chỉ ra một con đường nhỏ phía sau, dẫn đến hẻm tối. Anh bám theo, nhảy qua những thùng rác, những bậc thang cũ kỹ, tim đập rộn ràng.
“Nhanh lên, đừng nhìn lại!” – Mai Linh hét.
Họ lao vào hẻm nhỏ, nhưng tiếng bước chân và còi báo động vẫn vang vọng sau lưng. Cảm giác bị săn đuổi khiến adrenaline trong Lâm Thanh dâng trào. Lần đầu tiên trong đời, anh cảm nhận rõ ràng ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Khám phá bí mật đầu tiên
Sau khi tạm thời thoát khỏi nhóm bảo vệ, họ dừng lại trong một căn phòng bỏ hoang. Mai Linh cắm thiết bị vào thiết bị ghi nhận ký ức, phân tích dữ liệu.
“Anh xem này…” – cô chỉ vào màn hình. “Ký ức anh mua thực ra là một phần dữ liệu thử nghiệm, liên quan đến một dự án bí mật – Project Eclipse. Họ thử nghiệm ký ức nhân tạo, có thể thao túng hành vi và trí nhớ của con người.”
Lâm Thanh sững sờ. “Có nghĩa là… mọi ký ức tôi vừa trải qua… không hoàn toàn là của người khác?”
Mai Linh gật đầu. “Chính xác. Anh trải nghiệm ký ức… của chính anh trong tương lai, hoặc ít nhất là một phiên bản khác của anh. Họ đang thử nghiệm khả năng thao túng não bộ, và bất cứ ai mua ký ức cũng có thể bị lợi dụng.”
“Vậy… tại sao họ lại theo dõi tôi?” – Lâm Thanh hỏi, giọng run.
“Bởi vì anh đã trải nghiệm ký ức họ không muốn ai thấy. Và bây giờ, anh biết quá nhiều.”
Một im lặng nặng nề bao trùm căn phòng. Tim Lâm Thanh vẫn đập mạnh, nhưng thay vì sợ hãi, một quyết tâm khác dâng lên: phải tìm ra sự thật và đòi lại quyền kiểm soát ký ức của mình.
Cao trào – Đối mặt trực tiếp
Chưa kịp nghỉ ngơi, thiết bị cảnh báo rung lên. Nhóm bảo vệ phát hiện họ đã dừng lại. Lâm Thanh và Mai Linh nhìn nhau, hiểu rằng lần thoát tiếp theo sẽ không còn may mắn.
Mai Linh rút một thiết bị nhỏ, bắn ra một luồng điện từ, làm các cảm biến bảo vệ chập chờn. Họ lao ra cửa phụ, hướng đến một chiếc xe máy cũ mà Mai Linh chuẩn bị từ trước. Trong lúc chạy, Lâm Thanh cảm nhận ký ức trong đầu anh nhấp nháy, như muốn cảnh báo về nguy hiểm tiếp theo.
Một bóng người đen lướt qua từ bên hông, nhảy xuống chặn đường họ. Lâm Thanh dùng tất cả phản xạ từ ký ức, đánh bật bóng người, nhảy lên xe. Tiếng còi báo động vang lên sau lưng, ánh sáng đỏ nhấp nháy khắp nơi, nhưng họ đã thoát được ra con đường chính.